La Tiếu vùi đầu ở trong lồng n.g.ự.c của Lục Nghị Thần, giọng khi chuyện còn mang theo chút nũng nịu: "Em còn học nữa."
Lục Nghị Thần : "Anh , sẽ để ảnh hưởng đến việc học của em, sẽ chuẩn hết thứ, ngày đó em chỉ cần một cô dâu thật xinh thôi, ?"
Đầu nhỏ của cô ở trong lồng n.g.ự.c của cọ cọ, tìm một vị trí thoải mái, nhẹ giọng ''.
Lục Nghị Thần vui mừng hôn lên trán của La Tiếu một cái ôm cô chặt hơn trong vòng tay .
Anh đang vui mừng đến mức còn gọi điện thoại cho ông ngoại và các dì để nhờ họ đến đây giúp đỡ. Vì nhịn sự vui mừng mà hôn ngừng lên trán cô giống như gà mổ thóc , đó mới dần bình tĩnh trở .
La Tiếu nhắm mắt , cô mỉm , trong lòng thầm nghĩ nếu yêu thì cũng nên gả cho .
Ăn xong bữa cơm tối, Lục Nghị Thần chuẩn rời thì điện thoại trong phòng khách vang lên.
La Tiếu đến bắt máy: "Alo, cho hỏi ai ạ?"
"Tiếu Tiếu, là cả đây."
"Cậu cả, gọi cho cháu gì ạ?"
Ninh Hoành Đạt cũng nên như thế nào, im lặng một hồi lâu mới : "Tiếu Tiếu, của cháu đang ở trong bệnh viện, , nên gọi cho cháu."
La Tiếu thản nhiên hỏi: "Bà gì ạ?"
Ninh Hoành Đạt thở dài một , : "Bị con trai nhà họ Ngụy đẩy ngã từ tên bậc cầu thang té xuống, gãy chân."
La Tiếu xong hỏi: "Vậy gọi điện thoại cho cháu, là đang nhờ cháu gì ạ?"
Ninh Hoành Đạt im lặng, một hồi mới : "Nếu cháu thời gian thì sang đó thăm cháu một chút, dù cũng là của mấy đứa."
La Tiếu hỏi: "Vậy mấy của cháu ạ?"
"Cậu gọi cho cả của cháu, nhờ nó với hai, ba và tư của cháu ."
La Tiếu suy nghĩ một chút, : "Vậy chỉ mỗi cháu gọi riêng như thế , là cháu đến chăm sóc bà ?"
Ninh Hoàng Đạt trả lời ngay: "Cậu và hai của cháu đến đó chăm sóc cháu mấy ngày liền, các mợ của cháu đều đang ở lớp, hôm nay chị bà con là Lăng Nhụy ở bệnh viện chăm sóc cháu."
Giọng điệu của La Tiếu chút : "Còn nhà họ Ngụy , bọn họ chăm sóc bà ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-789.html.]
Ninh Hoành Đạt xong câu hỏi của cháu , ông nhớ đến sắc mặt của nhà họ Ngụy ngày thường dành cho em gái , nghĩ đến cảnh đứa em gái hiện tại đang ở trong bệnh viện, ông lấy một điếu t.h.u.ố.c bắt đầu hút.
Sau khi thở một làn khói, ông lúc mới : "Cậu tin là do một đồng nghiệp gọi đến, và hai của cháu khi đến bệnh viện trở về nhà họ Ngụy một chuyến, thì trong nhà họ Ngụy chẳng ai."
La Tiếu xong, thản nhiên : "Việc cháu , thời gian cũng còn sớm nữa, cứ tạm thời như ."
Sau khi cúp điện thoại, Lục Nghị Thần hỏi: "Em qua bên đó luôn ?"
La Tiếu lắc đầu, cô nhấn điện thoại, bắt đầu gọi cho khác, chờ cho bên bắt máy, cô : "Alo, cả, là em La Tiếu đây."
"Có cả gọi điện thoại cho em đúng ?"
"Dạ, em cũng chỉ mới cúp máy. Anh gọi cho hai, ba và tư ạ?"
"Anh cũng mới gọi điện thoại và cũng bàn bạc với hai một chút, giữa trưa ngày mai chúng qua bên đó một chuyến, tìm nhà họ Ngụy chuyện cho rõ ràng, tuy rằng còn thương bà , nhưng cũng thể để bà nhà họ Ngụy xem thường."
"Dạ, trưa mai chúng gặp ở bệnh viện, em cũng sẽ theo qua đó, dù chuyện gì xảy thì cũng qua đó xem thử."
Lục Nghị Thần thấy cô cúp máy, lúc mới : "Anh sẽ cho kiểm tra , buổi tối sẽ cho em tin, trưa mai sẽ chờ em ở cổng trường đưa em ."
La Tiếu cũng : "Biết tin tức gì thì cứ gọi cho em là , ngày mai cũng cần đến đón em, công việc của quan trọng hơn, em cũng để phí thời gian những chuyện ."
Bác gái Dung cũng trở về phòng của , Lục Nghị Thần đưa tay sang ôm lấy cô lòng, : "Không , em lời , mấy ngày nay cơ thể của em đang thoải mái, chờ đến đó đón em, ngoan nhé."
Ở bệnh viện.
Ninh Lăng Thụy đang giường bệnh lặng lẽ , là một đứa cháu, cô khó lòng mà khuyên nhủ điều gì, nhưng nếu trong lòng khó chịu, cuộc sống đang thì , mà gây chuyện, đúng là tự chuốc khổ .
Trong lòng cô thấy thương cảm chán ghét, nếu đây là cô của cô thì cô mắng một chút .
Đáng giận nhất vẫn chính là nhà họ Ngụy, gây chuyện lớn như , thế mà một ai đến đây, nếu do hàng xóm tiếng động lớn mà sang, đưa đến bệnh viện, thì với thời tiết lạnh như thế , cũng xảy chuyện gì tệ hơn nữa .
Bản cô của cô đúng là mù quáng mà, đây gọi là tự tự chịu.