Sáng sớm hôm , ăn xong bữa sáng, thì đến ga xe lửa, thì , mấy đứa nhỏ thì học. Trả sự bình yên vốn của sân nhỏ trong nhà.
Trên tay La Tiếu còn cầm theo một cái túi xách nhỏ, bên trong là bộ quần áo mà cô của đêm qua, cô : "Ông nội, dì út, bọn cháu đây ạ."
Ông cụ Cố gật đầu, : "Đi , ở bên ngoài tự lo cho ."
Lục Nghị Thần đem thứ để trong xe, còn mở cửa của bên chỗ ghế phó lái cho La Tiếu, : "Lên xe em."
Nói xong còn dùng tay che đầu giúp cô, vì sợ cô chú ý mà đụng trúng.
Khi cả hai về đến nhà họ La, La Tiếu và Lục Nghị Thần chào đón vô cùng niềm nở, tất cả đều xin nghỉ phép ngày hôm nay để ở nhà chờ bọn họ về, quan trọng là chiều nay cô sẽ theo nhóm trao đổi của trường học đến Thượng Hải, cho nên chuẩn sắp xếp thứ giúp cô, thể để cô chậm trễ giờ lên xe.
Châu Quế Phương cho trong nhà , cơm trưa hôm nay sẽ nấu xong mười một giờ ba mươi.
Mới xuống, La Húc Viễn đưa cho cô một tờ báo, La Tiếu khó hiểu hỏi: "Anh đưa báo cho em gì ạ?"
La Húc Viễn , mà chỉ tay tờ báo.
Hóa là một bức ảnh chụp cô tại buổi ký kết ngày hôm qua, chỉ đưa tin về sự kiện hoành tráng hôm qua, mà còn khen ngợi sự chuyên nghiệp của cô.
Đọc xong tin báo, cô tấm hình đang cúi đầu ký tên, : "Em giữ tờ báo để kỷ niệm nhé, ảnh chụp cũng hề tệ."
Châu Tiểu Mẫn : "Tiếu Tiếu đưa cho bà mượn xem chút nào."
La Đạo Nhân : "Đây là lấy vinh quang về cho gia đình mà, lát nữa chúng cùng uống vài ly chúc mừng."
La Hạo Thiên mỉm , : "Dạ, lát nữa tụi con đều sẽ cùng cha uống mấy ly chia vui."
Trong sân, mấy đứa nhỏ đang chơi đùa cùng cũng vui vẻ, vỗ tay kêu: "A, cô họ lên báo, lên báo nè."
Ánh mắt Lục Nghị Thần như rời khỏi La Tiếu, hai vẫn liếc , đang vui vẻ, trong lòng cũng cảm thấy hạnh phúc.
La Tiếu đưa tay đón nhận cháu gái nhỏ từ trong tay của chị dâu ba Chu Tiểu Mẫn: "Bé cưng Tiểu Đồng, để cô ôm cháu nhé."
Chu Tiểu Mẫn : "Để cô ôm con một chút , lát nữa cô xa nhà , con với cô là Tiểu Đồng sẽ nhớ cô ."
La Tiếu đem cháu gái ôm trong ngực, hôn lên mặt đứa bé một cái: "Chờ cô trở về sẽ đem theo thật nhiều quần áo xinh cho cháu cưng của cô chịu nè?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-837.html.]
Không qua bao lâu, vợ chồng của Dương Kiến Thành và vợ chồng Viên Duy Hán cũng đến, cả hai về chuyện thấy cô báo, họ còn dặn cô xa nhà như nhớ chú ý sức khỏe và bản
Nhìn thấy thời gian cũng còn sớm, La Đạo Nhân liền gọi mau bàn ăn cơm, chỉ vì ông sợ sẽ cháu gái đến trễ chuyến xe. Phải vinh dự lắm mới thể ở trong nhóm trao đổi.
Mọi cùng nâng ly, vui vẻ cùng ăn bữa tiệc .
La Tiếu rửa mặt trang điểm , đó cô bận áo khoác lên , cầm lấy túi xách tạm biệt đến nhà ga.
Trên đường cô gặp ít hàng xóm, đều nhiệt tình chào hỏi nhà họ La, còn : " Thím La, chúng thấy La Tiếu của nhà thím đăng lên báo đó nha, thật quá giỏi, chúng ở gần đây mà cũng cảm thấy vinh hạnh cùng."
Châu Quế Phương : "Cảm ơn , mau về nhà đợi chúng chút nhé, Tiếu Tiếu đến nhà ga xe lửa nên thể chuyện nhiều với ."
La Tiếu mỉm chào tạm biệt với , khi cô xe, thấy chiếc xe xa, hàng xóm lúc mới bắt đầu vây quanh lấy nhà của cô hỏi thăm.
Khi cô là ở trong đoàn giao lưu của trường đến Thượng Hải, hâm mộ ngớt, còn hỏi đứa nhỏ nhà giống cô tí nào, lời khen ngợi cứ dành cho cô ngừng.
Sau khi đến nhà ga, Lục Nghị Thần lấy trong cốp xe một cái túi lớn, nhỏ tai cô: "Tối hôm qua em nghỉ ngơi , lên xe nhớ ngủ thêm một chút, đây là quà ăn vặt chuẩn cho em, ở bên ngoài chăm sóc bản , sớm mau trở về nhé."
Nói xong, khóa cửa xe nắm lấy tay cô, cùng cô bên trong đợi, thấy cả hai vội vẫy vẫy tay gôi: "La Tiếu, ở nơi nè, nơi nè."
La Tiếu cô gái đang gọi , cô gái đó tên là Cát Điềm Điềm, cô là một thành viên trong nhóm phụ trách hỗ trợ của nhóm trao đổi, La Tiếu đến gần đó hỏi: " đến trễ ?"
Cát Điềm Điềm mỉm : "Không , , chúng cũng đến, còn bắt đầu kiểm phiếu nữa mà."
La Tiếu chào hỏi những còn , hơn nữa cũng giới thiệu Lục Nghị Thần cho rõ.
Lục Nghị Thần lấy từ trong túi một gói kẹo phát cho : "Đây là bánh kẹo cưới của chúng , mời ăn cùng, thời gian phiền quan tâm đến La Tiếu của ."
Mọi trong đoàn đều vui vẻ đồng ý, Cát Điềm Điềm còn đùa: "Anh cứ yên tâm, chúng đảm bảo sẽ chăm sóc cô thật là ."
Lục Nghị Thần đưa La Tiếu lên xe, chờ cho cô sắp xếp thứ thật , mới chịu xuống xe, đợi cho tàu chầm chậm xa, đến khi còn thấy bóng dáng chiếc tàu nữa mới xoay rời .
Chỉ mới tách thôi, mà nhớ cô vô cùng.
dù thế nào thì cũng ủng hộ công việc của cô. Anh đầu liếc theo hướng tàu rời , bước nhanh khỏi nhà ga, giải quyết những việc mà vợ dặn dò.