Khi về đến nhà, thấy trong sân bày một vài cái giỏ, bên trong đều là những chai truyền dịch rửa sạch, La Tiếu đột nhiên bật : " là tìm ít đó."
Lục Nghị Thần giành công : "Có khen thưởng gì ? Đây là một phần, trong nhà còn nhiều, đủ thì sẽ tìm tiếp."
La Tiếu : "Có khen thưởng, nhưng em tắm ."
Lục Nghị Thần dậy : "Tuân lệnh vợ, sẽ nhanh chóng chuẩn xong cho em."
La Tiếu thu dọn đồ đạc tắm, Lục Nghị Thần bếp bắt đầu xào rau, cơm hấp chín trong nồi cơm điện.
Liếc dòng chữ gần như thể nữa ở trong lòng bàn tay, lắc lắc tay ngừng.
Sau khi La Tiếu tắm xong, các món ăn mà Lục Nghị Thần chuẩn đều sẵn sàng.
Dưa chuột trộn, cà chua trộn đường, thịt lợn nấu hai , thịt lợn vụn xào với nước sốt đậu phộng, thịt kho cà tím, canh trứng, cơm sẵn sàng, giúp La Tiếu sấy khô tóc: "Mau xuống ăn cơm , lát nữa nghỉ ngơi sớm chút."
"Rót giúp em một cốc nước mang đến đây với, em khát ."
"Được, em xuống , sẽ tới ngay."
"Có ở bên ngoài ăn ngon , gầy cả , lát nữa ăn nhiều một chút."
"Mấy ngày nay thím Lưu vẫn qua đây ?"
"Từ ngày hôm là bắt đầu qua . Nghe ốm nghén nặng lắm nữa, chồng đến đón ."
Lục Nghị Thần ngừng gắp rau cho La Tiếu: "Em ăn nhiều một chút, vốn dĩ em béo, mà dạo còn gầy nữa."
Hai cứ gắp đồ ăn qua , đợi khi Lục Nghị Thần dọn đồ trở về phòng thì liền thấy La Tiếu đang ngủ dựa đầu giườn
Điều đó cho Lục Nghị Thần đau lòng, nghĩ đến việc cô mệt mỏi như thế nào trong một tháng qua nên mới qua một lát liền ngủ say như .
Nhẹ nhàng tới, bế cô xuống, cảm giác La Tiếu dấu hiệu tỉnh : "Ngoan nào, xuống ngủ một giấc thật ngon."
La Tiếu lập tức mơ hồ mở mắt : "Em còn khen thưởng gì cho mà."
Chỉ đáng tiếc là hiểu sai: "Không vội, đợi khi em nghỉ ngơi xong, em thương xót bản nhưng thì thương xót em chứ."
Lúc đầu La Tiếu hiểu điều nghĩa là gì, nhưng khi cô hiểu 'Hè hè' nghĩa là gì, cô liền bật : "Anh đang nghĩ cái gì ?"
Cô duỗi tay qua ôm cổ Lục Nghị Thần, kéo xuống, thì thầm bên tai: "Nghe , sắp cha ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-891.html.]
Lục Nghị Thần sửng sốt, đó ngây ngẩn cả , về phía La Tiếu: "Em thật , sắp cha ư."
Hai mắt sáng ngời, vươn một tay sờ sờ bụng của La Tiếu, đó hôn La Tiếu mãnh liệt một cái: "Đã bao lâu , bây giờ những gì?"
La Tiếu khỏi bật : "Đã hơn năm mươi ngày , điều cần là yêu thương em."
Lục Nghị Thần năng chút lộn xộn: "Được, , , em gì thì là cái đó, ài ya, nên thông báo cho ông, bà, ông ngoại, vợ , là để họ đến chăm sóc cho em, sợ chăm sóc cho em ."
La Tiếu bộ dạng dễ thương của : "Cứ như ngày thường là , đợi một thời gian hẵng với họ ."
Lục Nghị Thần đặt lên trán La Tiếu một nụ hôn: "Tiếu Bảo, cảm ơn em."
La Tiếu mỉm : "Cảm ơn em cái gì?"
"Cảm ơn em kết hôn với , cảm ơn vì chia sẻ những bí mật của với , và cảm ơn em vất vả m.a.n.g t.h.a.i đứa con của chúng ."
"Vậy thì đối xử với em hơn nữa."
"Vâng, sẽ như mà, còn Bảo Bảo của chúng ."
Buổi tối khi ngủ, Lục Nghị Thần cẩn thận đặt tay lên bụng La Tiếu: "Chúng nên chuẩn đồ cho Bảo Bảo ?"
Dù thì La Tiếu cũng lái xe một ngày, xong câu hỏi của Lục Nghị Thần thì cô ngủ quên mất khi kịp trả lời, Lục Nghị Thần khuôn mặt đang ngủ say của vợ , nhẹ nhàng : "Tiếu Bảo, ngủ ngon."
Sáng hôm , Lục Nghị Thần thức dậy sớm, ngoài mua tào phớ và sữa đậu nành, đồ ăn hộp, bánh bao gai, bánh bao hấp, mang về nhà.
Khi Lục Nghị Thần ngoài thì La Tiếu liền thức dậy, khi vệ sinh cá nhân xong, cô lên mái nhà và bắt đầu thiền.
Sau khi Lục Nghị Thần thì thấy ai trong nhà, khỏi sân lên thì thấy vợ đang thiền mái nhà, quanh khí bốc nghi ngút.
Anh cũng quấy rầy cô, bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, hôm nay xin nghỉ, đúng lúc thể ở nhà với Tiếu Bảo.
Nghĩ đến đứa con trong bụng Tiếu Bảo, trong lòng mềm nhũn, nghĩ rằng nếu sinh một đứa con gái ngoan ngoãn và lời như La Tiếu thì .