Đợi , đúng lúc đụng ở cổng chính bệnh viện, thấy Lục Nghị Thần đưa theo hai chiếc xe đến đón, lòng bà cụ nổi lên ghen tị: " là già mồm, rõ ràng thấy bọn họ đưa cơm đến, chắc chắn là cách bệnh viện xa, còn lái xe con đến để khoe khoang nữa."
Lời đúng lúc Cố Thiến Như đằng bà : "Bà cụ , bà ghen tị cũng vô dụng thôi, nhiều nhất cũng chỉ thể mấy lời chua chát như bây giờ, khuyên bà nên thiện lương một chút ."
Nói xong, Cố Thiến Như xách đồ xuống cầu thang, bước lên chiếc xe đằng .
Bà cụ ở phía tức giận giậm chân, còn trút giận lên con dâu nữa, nhưng thế nào bà cũng ngờ là vì cái tật độc mồm của mà đá bay cả công việc của con trai .
Hoá , đứa con trai Giang Tiểu Hải đây nộp đơn xin đến xưởng tủ lạnh của nhà La Húc Viễn, đó Lục Nghị Thần đến sảnh tìm hiểu tin tức , cũng cho điều tra một chút.
Kết quả khi nhận tin tức đáp trả , trực tiếp bảo đưa đến tay La Húc Viễn, La Húc Viễn cũng mặc kệ, nếu quản cái mồm của , cũng chỉ thể hy sinh thôi, ai bảo như thế chứ.
Giang Tiểu Hải đến đơn vị nhận tin loại , chút phục tìm tới chủ quản dàn xếp một chút, chủ quản vỗ vỗ bờ vai của : " cũng còn cách nào, trong lúc huấn luyện ban đầu nghỉ dài như thế, bọn cũng chỉ việc theo điều lệ mà thôi."
Giang Tiểu Hải ủ rũ cúi đầu khỏi cổng nhà máy, trông thấy chiếc xe từng trông thấy khi ở bệnh viện ngày đó tiến xưởng, bởi vì ngày đó cũng cố gắng nhớ kĩ bảng xe, đó liền chờ tại cửa chính, định ngăn chiếc xe để hỏi cho rõ.
La Húc Viễn đến xưởng việc, dặn dò lái xe đưa về trường học thì xe liền cản ."
Tài xế : "Tổng giám đốc La, chặn xe."
Sau khi La Húc Viễn trông thấy chặn xe bèn hạ cửa sổ xe xuống: "Anh chặn xe việc gì ?"
Giang Tiểu Hải trông thấy thì thốt lên: "Anh là vì chuyện ở bệnh viện nên mới sa thải ?"
La Húc Viễn nhạt : "Kỳ , các tổng cộng một trăm hai mươi xưởng, chỉ trong lúc huấn luyện là xin nghỉ năm ngày, thế mà nhắc đến việc cũng , lẽ quả thực một chút nguyên nhân là như đấy."
Giang Tiểu Hải khẩn cầu: " cần công việc , hơn nữa cũng cố gắng, bài kiểm tra trong lúc huấn luyện của đều ưu tú cả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-907.html.]
La Húc Viễn Giang Tiểu Hải: "Lúc nộp đơn xin việc trong xưởng cũng chỉ giữ một trăm , hai mươi loại, điểm cũng đúng ?"
Giang Tiểu Hải gật gật đầu: " xin nghỉ cũng là vì gặp chuyện đặc biệt, điểm cũng mà."
La Húc Viễn đưa đồng hồ cổ tay xem: " lúc cầm danh sách chủ quản báo lên, vốn dĩ tên của ở đấy , chẳng qua chỉ thuận thế mà thôi, huống chi quả thực nhiều năng lỗ mãng, bà tư cách gì mà em gái của La Húc Viễn như ."
"Lúc trừng trị bà là bởi vì nơi là bệnh viện, thể nào mất tố chất giống bà , chủ yếu nhất chính là em rể sợ ảnh hưởng đến em gái nghỉ ngơi, cho nên mới cản , bằng các tưởng rằng dám thu thập các ?"
Giang Tiểu Hải nghĩ đến , nhất thời trong lòng buồn bực, với bà bao nhiêu nhưng bà vẫn , thì , công việc sắp tới tay mà cũng mất luôn.
Anh chán chường trở về nhà, trong nhà thấy trở về sớm như liền hỏi: "Tiểu Hải, đến xưởng , bây giờ về ?"
Giang Tiểu Hải tiếng nào, chỉ thẳng trong nhà, c.h.ế.t dí giường cây nhắm mắt giả vờ ngủ, với chị gái cũng đuổi theo : "Tiểu Hải, xảy chuyện gì thế, con nên một chút với xem nào?"
Giang Tiểu Hải : "Không việc gì, chỉ là mấy ngày nay con mệt, nghỉ ngơi một chút, các ngoài ."
Bà cụ Giang là ai chứ, con trai là bà nuôi từ nhỏ đến lớn, xem đúng là xảy chuyện : "Tiểu Hải, cuối cùng xảy chuyện gì thế, con một chút với xem, nếu như ai dám ức h.i.ế.p con, sẽ tìm nó lý."
Giang Tiểu Hải vẫn lời nào, chị hung ác đẩy một cái: "Có chuyện gì thể cơ chứ, đừng để nhà sốt ruột theo, Giang Tiểu Hải."