Chương Thục Lan bưng hai bát canh trứng gà và hai bát cháo thịt đến: "Tiếu Tiếu, đây, cho hai đứa nhỏ ăn , xem chúng thích ăn gì?"
La Tiếu canh trứng và cháo thịt mang đến, "Bọn chúng kén ăn, nhưng nhiều như chắc chắn sẽ ăn hết , nên giữ mỗi thứ một phần là ạ."
Chương Thục Lan : "Cho bọn nhỏ ăn , ăn hết mang cất ."
Chương Thục Lan Viên Gia Nhạc cách đó xa: "Gia Nhạc, của cháu ở trong phòng bếp, cháu ăn bây giờ là để lát nữa ăn?"
Viên Gia Nhạc về phía , Hứa Ngọc Thanh lên: "Cảm ơn chị dâu hai, để em tự bưng lên ạ."
Viên Gia Nhạc bảo bé đặt bát ở bên : "Con ăn cùng với em gái."
Viên Duy Thành thấy lời của con trai: "Con trai, đó là em gái của con mà là cháu gái nhỏ."
Viên Gia Nhạc vui, La Tiếu mở miệng : "Chú nhỏ, ạ, gác quan hệ của chúng qua một bên, Gia Nhạc gọi là em gái cũng sai, chờ lớn lên em sẽ tự hiểu thôi."
Cô xoay với Gia Nhạc: "Được , Gia Nhạc, nếu còn ăn, sẽ nguội mất đó."
Gia Nhạc thấy giúp , mặt lộ nụ , cần Hứa Ngọc Thanh đó bón, tự dùng thìa ăn.
La Tiếu bón Nghiên Nghiên, Chương Thục Lan bón Nguyệt Nguyệt, hai đứa bé đúng là kén ăn, ăn ngon miệng, vây quanh ai cũng tấm tắc khen.
Đợi hai đứa nhỏ ăn, Gia Nhạc cũng ăn xong bát của , bên phía phòng ăn, thức ăn cũng bày lên bàn.
Chờ chỗ, ông cụ thực sự chịu nổi ánh mắt buồn rầu của ba con trai nữa, chia mỗi một ly nhỏ.
Không nhiều, ông cụ trực tiếp nâng ly lên: "Nào, chúng cùng cạn ly."
Ông cụ nhấp một ngụm nhỏ rượu nhân sâm, một dòng nước ấm áp chảy xuống cổ họng, cả ấm lên, ông cụ thoải mái híp mặt , trong lòng thầm nghĩ đúng là đồ , sợ nhân sâm dùng để ngâm rượu tuổi cũng nhỏ.
Nhìn La Tiếu nở nụ : "Lão già ông đây đang tận hưởng phúc của Tiếu Tiếu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-943.html.]
La Tiếu nhẹ: "Lúc ở nông trường, nếu chiếu cố cháu, e rằng cháu cũng cơ hội biếu ông."
Chương Thục Lan tiếp tục : "Đây chính là duyên phận của hai ông cháu con, nếu lấy con gái."
Mọi đều bật , bàn ăn cùng nâng ly, vô cùng náo nhiệt.
Cơm nước xong, cô giúp dọn bàn ăn, trở phòng khách tán gẫu chuyện công việc, học hành, buôn dưa lê.
Tống Hội Trân bưng trái cây lên, nhỏ giọng : "Cảnh Yến Vinh nhà họ Cảnh ly hôn , hôm qua gia đình nhà chồng kéo tới, thẳng chứa nổi con dâu độc ác như ."
Chương Thục Lan hứng thú hỏi: "Tình huống gì , khi cô gái nhà họ Cảnh từ hôn với nhà họ Kiều, mối hôn sự lắm ?"
Tống Hội Trân tự rót cho một ly : " là một mối hôn sự , đối phương là quân nhân thế gia, hai ông bà cả nhà cũng mất , để hai đứa con trai, hai đều còn nhỏ, đón về thành phố sống cùng ông bà.
Do cha mất , ở với ông bà cuộc sống bình thường, hơn nữa cha mất vì nước, tiền hỗ trợ, học, lập gia đình cũng cần dùng đến tiền của bọn họ.
Thực , Cảnh Yến Thu ở phòng thứ hai cũng lý do, cha để đủ để hai đứa con tiêu xài, nhưng khi Cảnh Yến Vinh gả qua, cô học hết thủ đoạn của , một bộ một bộ."
Hóa chuyện xảy từ đó, hai đứa nhỏ tối nào cũng uống một ly sữa, khi Cảnh Yến Vinh gả qua, liền tiếp quản việc , tiếp quản hơn hai năm.
Đầu năm, chị họ của chồng Cảnh Yến Vinh ốm nặng, vì trong nhà đều , vội quá nên dẫn theo cả hai đứa cháu thăm chị họ luôn, đúng lúc con trai chị họ mời một vị đạo sĩ đến xem bệnh.
Cũng thể là do trùng hợp, vị đạo sĩ đang nghỉ ngơi trong phòng khách, lúc hai đứa trẻ đang chơi rượt đuổi thì vô tình ngã chân vị cao nhân . Kết quả khi vị cao nhân vươn tay đỡ đứa bé dậy thì tình cờ đặt bàn tay lên cổ tay đứa bé.
Vốn đỡ đứa bé nhưng chợt dừng tay , đó kéo tay, cầm lên bắt mạch, biểu tình khuôn mặt đổi ngừng, đợi khi xác nhận xong, cố tình dụ dỗ đứa bé còn qua, cũng bắt mạch giống như .