Khi La Tiếu đang bận giúp tư chuẩn cho hôn lễ, bên tìm cô, một nhiệm vụ bí mật cần cô phối hợp thành.
Lúc đến cũng rằng nhiệm vụ yếu tố rủi ro cao, bởi vì cảnh địa điểm thực hiện nhiệm vụ phức tạp, và cần bác sĩ thông thạo cả Trung và Tây y cùng nên phía tìm cô.
La Tiếu hỏi thời gian của nhiệm vụ, thì phía rằng chiều mai cô cần xuất phát, cô rằng từ khi bên tìm cô, nghĩa là còn lựa chọn nào khác, bản cô cũng thể rút lui lúc .
Suy nghĩ một lúc, La tiếu liền gật đầu đáp ứng.
Sau khi trở về, cô chỉ với bác gái họ Dung và bác trai họ Dung là ngày mai chuyện cần xa, mất nửa tháng, cô dặn phòng bếp nhiều món ngon, đó gọi điện cho Lục Nghị Thần rằng hôm nay cô sẽ tự đến trường mẫu giáo đón hai đứa trẻ.
La Tiếu ở cổng, thấy bọn trẻ : "Nghiên Nghiên, Nguyệt Nguyệt, đến đón các con đây."
Hai cô nhóc vui, lập tức chạy tới, còn giới thiệu với bạn nhỏ bên cạnh: "Đây là của tớ."
"Cố Tịch Nghiên, Lục Tịch Nguyệt, của các bạn thật ."
Nghiên Nghiên lộ chiếc răng nhỏ, vẻ mặt kiêu ngạo : "Mẹ tớ còn nấu nhiều món ăn ngon, cực kỳ ngon."
Một nhóc bên cạnh bọn họ ghen tị: "Vậy món gì ngon thể cho tớ ăn thử một chút ?"
Nghiên Nghiên liền : "Có ? Mẹ."
La Tiếu mỉm lấy từ trong túi xách một hộp cơm, vốn dĩ lát nữa cô đưa hai con gái chơi công viên: "Trong đó là món bánh gạo gà , con thể chia sẻ với các bạn."
Nghiên Nghiên vui sướng nhảy lên: "Cảm ơn ."
La Tiếu lấy một hộp cơm khác, Nguyệt Nguyệt đang bên cạnh cô: "Nguyệt Nguyệt, của con đây."
Nguyệt Nguyệt cầm lấy hộp cơm, nhưng vì chia cho các bạn nhỏ, cô bé đến một nơi xa bên ngoài trường mẫu giáo, nơi đó một bé đang và đưa hộp cơm cho bé: "Cho bạn."
Cậu bé nhận, chỉ , La Tiếu ngờ con gái sẽ như , nhưng cô ở chỗ xa nên cũng lên tiếng, lẽ Nguyệt Nguyệt mất kiên nhẫn khi chờ đợi câu trả lời, cô bé liền ném hộp cơm tay bé trở .
Từ miệng một dì ở bên cạnh mới đứa nhỏ là cùng chửa hoang gả nhà cha dượng, vợ cũ của cha dượng mất, để hai con gái, điều đối xử với thằng bé cũng coi như tệ, chỉ là gia đình ông vẫn ở riêng, khả năng bỏ tiền cho thằng bé nhà trẻ.
Ngày nào bé cũng đến bên ngoài trường mẫu giáo trong qua hàng rào sắt, quần áo mặc cũng là của trai, chị gái con của cha dượng, trông thật tội nghiệp.
La Tiếu mỉm với đứa trẻ mới kéo con gái , Nguyệt Nguyệt đầu , quên hét lên: "Ngày mai nhớ trả hộp cơm cho tớ."
Bánh gạo gà bên Nghiên Nghiên cũng chia hết, bọn trẻ đều khen ngon, cùng cảm ơn Nghiên Nghiên, cha của bọn trẻ cũng đến hỏi bánh gạo gà như thế nào.
La Tiếu cũng che giấu công thức bí mật của , cô cách .
Phụ bên cạnh xong : "Mới đến cách thôi chắc chắn sẽ ngon , nhưng như cũng quá tốn dầu ."
La Tiếu cũng : "Lâu lâu ăn một , ăn quá nhiều đồ chiên cũng lợi cho sức khỏe."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-989.html.]
Mọi xong đều cảm thấy La Tiếu thực sự là một , đây là đang cho bọn họ bậc thang để xuống. Mọi đều , những gì La Tiếu đang đều là thật lòng, quả là một sự hiểu lầm.
Khi rời , La Tiếu xin nghỉ cho hai đứa trẻ sáng hôm , buổi chiều đưa tới.
La Tiếu nghĩ cô hơn nửa tháng, cô dành nhiều thời gian hơn cho con gái .
Từ khi Lục Nghị Thần trở về, La Tiếu hết tới khác, La Tiếu thể cảm nhận .
Đợi kể chuyện cho con gái khi ngủ xong, trở về phòng, Lục Nghị Thần ôm lòng : "Không gì với ?"
La Tiếu tựa đầu n.g.ự.c : "Anh cái gì ?"
Lục Nghị Thần gì, chỉ ôm chặt lấy cô bế lên, hai cũng thêm câu nào mà chỉ dùng ngôn ngữ cơ thể để thể hiện nội tâm bình tĩnh.
Sau một trận vận động, Lục Nghị Thần hôn lên trán cô gái nhỏ, dậy giúp cô thu thập thật , đó mới ôm cô ngủ.
Ngày hôm , La Tiếu cùng hai con gái đến công viên chơi cả buổi sáng, ăn cơm xong, cô với hai cô con gái rằng công tác, nếu cha bận sẽ nhờ bà nội Dung và ông nội Dung đón bọn chúng.
Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt thơm lên mặt , Nghiên Nghiên : "Chúng con sẽ ngoan ạ."
Nguyệt Nguyệt : "Mẹ, trở về sớm nhé."
Nhìn hai cô con gái cô giáo đón , lúc mới xoay đến nơi tập hợp thông báo , nơi một chiếc xe tải quân dụng đang đậu.
La Tiếu mang theo nhiều hành lý, cũng giả tạo, nhanh chóng lên xe.
ngờ tới là khi lên xe cô thấy Lục Nghị Thần.
La Tiếu cau mày: "Anh Trần, ở đây?"
Khi Lục Nghị Thần La Tiếu sẽ tham gia nhiệm vụ , lập tức nộp đơn đăng ký, bởi vì nơi đó khi ở trong quân đội cũng từng qua, cũng coi như quen thuộc với vị trí địa lý, lo lắng cho La Tiếu.
Sau khi bên xem xét, đơn của chấp thuận.
Lục Nghị Thần kéo tới chỗ : "Anh cùng em."
La Tiếu lập tức cảm động: "Vậy với hai đứa nhỏ ?"
Lục Nghị Thần mỉm , nghĩ đến hai đứa con gái ngoan ngoãn, trái tim mềm mại và ấm áp, ôn nhu gật đầu: "Anh , bảo với chúng bảo vệ em."