Hứa Thiên chỉ cần biểu cảm của Vệ Chính Bình là đúng.
Vệ Chính Bình vẫn giãy giụa, Hứa Thiên cho cơ hội: "Nói , quan hệ của và Lưu Tranh Vanh rốt cuộc là gì?"
Vệ Chính Bình hừ lạnh một tiếng: "Rốt cuộc phó đạo diễn Lưu gì với các ? chẳng qua chỉ một vở kịch tiên tiến một chút, đừng suốt ngày dựng Lôi Vũ với Chúc Anh Đài Lương Sơn Bá. cho xem mấy cuốn sách về đồng tính luyến ái , còn với những chuyện ở Âu Mỹ đều hợp pháp, Đài Loan và Hồng Kông cũng phim , còn tìm đĩa phim mang cho xem."
Anh ngẩng mắt Hứa Thiên, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: " và chỉ bàn về nghệ thuật kịch , loại tình cảm ngăn cấm còn kích thích hơn, lãng mạn hơn yêu đương bình thường của các , phù hợp với kịch , đạo diễn Lưu thuyết phục."
Hứa Thiên ngờ là như , cải cách mở cửa, quả thật khí xã hội ngày càng cởi mở, hơn nữa nhiều sùng bái Âu Mỹ một cách mù quáng, trào lưu Hồng Kông Đài Loan cũng thịnh hành. Trong môi trường , những công tác kịch dựng một vở kịch đồng tính, cũng coi như bình thường, chỉ là cô tin Vệ Chính Bình như chỉ đơn giản là vì sáng tác nghệ thuật.
Còn đợi cô hỏi, Hồ Đông nổi nữa: "Ý gì? Vệ Chính Bình, chúng còn chê là đồng tính luyến ái đấy, chê chúng là bình thường ?"
Vệ Chính Bình còn che giấu khuynh hướng t.ì.n.h d.ụ.c của nữa, ngược chuyện càng cơ sở, hỏi ngược : "Đồng chí cảnh sát, ý là gì? thích đàn ông, là bình thường ?"
Hứa Thiên hỏi sự thật, hai cãi : "Vệ Chính Bình, mặc kệ là tình yêu như thế nào, kích thích , lãng mạn đều là xem những yêu là như thế nào. Giống như cuộc tình đang yêu, thể là đẫm máu, hoặc chỉ là tìm kiếm sự kích thích thôi ?"
Vệ Chính Bình giận dữ : "Đã g.i.ế.c ! Các thành kiến với ! đổi đến thẩm vấn."
Hồ Đông chỉ là chuyện là bực , cũng đôi co những chuyện , lập tức tiếp lời: "Anh đổi thì đổi ? Tưởng là gọi món chắc? Nói tiếp , chúng từng việc một, tiên chuyện của và phó đạo diễn Lưu. Anh dựng một vở kịch liên quan đến đồng tính luyến ái, còn thuyết phục, hai cãi ?"
Vệ Chính Bình hít sâu một , giống như đang bình tĩnh : "Anh dựng kịch thì tìm hiểu tâm lý đồng tính, chủ động giúp trải nghiệm, hai chúng nhập vai, biên kịch bản diễn kịch bản, khi một đêm sửa mấy lời thoại, chúng đều sẽ biểu diễn , xem như thế nào thì cảm động hơn, hợp lý hơn. Anh cho nhiều cảm hứng, còn là nàng thơ của , còn sắp yêu !"
Giọng điệu Vệ Chính Bình ngày càng the thé: "Các giúp phân xử xem, một đàn ông với một đàn ông khác những lời , là đang tỏ tình ? Anh còn nghi ngờ cũng là đồng tính luyến ái, mới thể những lời thoại cảm động như , cảm thấy cũng , hai chúng giống như tri kỷ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-134.html.]
Hồ Đông nhất thời nên gì cho , ai bọn họ đây là nảy sinh tình cảm từ khi diễn kịch, là hai đồng tính đang mượn cớ dựng kịch để yêu đương?
Hứa Thiên : "Hai nên radar đồng loại chứ, là đồng tính luyến ái , chắc chắn từ lâu . tìm dựng kịch đồng tính, còn chủ động đóng vai khách mời, giúp trải nghiệm. Nếu là đồng tính, cần tốn công vô ích như ."
Vệ Chính Bình hừ lạnh một tiếng: "Thì chứ? là vì nghệ thuật hiến , thế giới cần sự đa dạng, đoàn kịch của chúng cũng nên cởi mở hơn, hòa nhập với quốc tế."
"Đã cao thượng như , vĩ đại như , tại đề xuất trong cuộc họp giao ban của đơn vị? Tại đơn, đề xuất với lãnh đạo của các , mà tìm riêng Lưu Tranh Vanh?"
"Súng b.ắ.n chim đầu đàn, ngốc. Hơn nữa bây giờ tuy cởi mở , nhưng một việc vẫn là điều cấm kỵ, nếu trong đoàn nên dựng một vở kịch đồng tính, chắc chắn lãnh đạo mắng, thậm chí còn chụp mũ cho . nếu chúng dựng một vở kịch và cảm động cho lãnh đạo xem, thì chuyện khả năng thông qua."
Vệ Chính Bình đầy chính nghĩa, giống như chiến binh đầu tiên ăn cua.
Mộng Vân Thường
Hứa Thiên lạnh lùng : "Vậy đó thì ? Phó đạo diễn Lưu nhập vai , bản tự cảm động đến sụt sùi, vở kịch chắc là , tại công bố?"
"Vì hai chúng cãi ! nên thêm cảnh mật, cũng cảm thấy chỉ dùng lời thoại để biểu đạt tình yêu thì quá thời, nên nghĩ cách ẩn dụ sự thăng hoa tình cảm của hai nhân vật nam chính."
Ánh mắt Vệ Chính Bình tủi cực kỳ: "Trước đó với sắp yêu , còn ôm , còn giống như cái ôm khi trải qua sự hòa hợp tâm hồn, liền hiểu lầm ý của . Ai ngờ khi kết thúc, giống như chịu đựng một sự sỉ nhục lớn, khóa cửa bỏ chạy."
Hồ Đông mà nhíu mày: "Sau khi kết thúc là ý gì? Hai chỉ là ôm một cái, là lên giường ?"