"Cô đúng đấy, việc gì mà lảng vảng ở cửa Cục cảnh sát, còn chạy đến quán của Lão Điền, đúng là chút kỳ lạ."
Lúc Lão Điền xách hai túi , đưa cho mỗi một túi: "Rốt cuộc là vụ gì?"
Hứa Thiên chắc nên , cô Ninh Việt, Ninh Việt chỉ lấp lửng: "Người ở rạp chiếu phim dọa ngất, Tiểu Hứa đến kịp thời cứu , chuyện gì, chạy đến lảng vảng gần cục."
Lão Điền ha ha: "Vậy , lẽ đặt cho các cờ cảm ơn đấy."
"Ân nhân cứu mạng đối diện mà còn nhận , thể tặng cờ cảm ơn. Dù cũng việc gì, thấy khả nghi, bọn tiện thể điều tra thôi, cứ bận ."
Ninh Việt xách túi lên, gọi Hứa Thiên .
Hứa Thiên lấy tiền , đang định trả thì Lão Điền xua tay: "Không , cứ ghi nợ Lão Ninh."
"Thế thì , đây là mua cho khác." Cô dứt khoát đặt tiền lên bàn.
Lão Điền hì hì, cũng ngăn cản, ông khập khiễng tiễn đến cửa, còn hỏi Ninh Việt: "Cô bé thật sự là pháp y ? Cục ngày càng đầy đủ, nhưng cô bé gì? Gặp xác c.h.ế.t chắc trốn lưng đấy chứ."
Hứa Thiên trợn trắng mắt trong lòng, ấn tượng về Lão Điền lập tức biến mất.
Mộng Vân Thường
Ninh Việt nghiêm mặt : "Lão Điền, đ.á.n.h giá thấp đấy. Chẳng ? Người chuyên nghiệp lanh lợi, đừng là gặp xác c.h.ế.t, gặp nghi phạm cô còn dám xông lên. Người nãy, đó ngất ở rạp chiếu phim, nếu cô thì lành ít dữ nhiều đấy."
Lão Điền thấy đ.á.n.h giá cao như , càng tò mò đ.á.n.h giá Hứa Thiên.
Lúc Hứa Thiên dắt xe đạp : "Đội trưởng Ninh, thôi."
Cô về nhà, thẳng theo Ninh Việt về cục, đến cửa hai dừng xe, cô mới hỏi: "Đội trưởng Ninh, Lão Điền rời khỏi đội hình sự như thế nào ạ? Mọi còn coi đó là cứ điểm, xem tin tưởng ông ."
Ninh Việt khổ: "Chuyện của khó lắm! Có dịp sẽ kể chi tiết cho cô . Tóm chúng đều là em, thường xuyên tụ tập ăn uống ở nhà Lão Điền, mở quán mì ở gần đó, Hồ Đông liền đó là cứ điểm mới của bọn . thấy nhất là nên ít đến thôi, càng thể chuyện vụ án ở đó, rời thì cũng rời , đội chúng ngoài biên chế."
Hứa Thiên manh mối, nhíu mày : "Đội trưởng Ninh, hôm nay mới suy nghĩ ? Hay là hôm nay mới đột nhiên tin tưởng Lão Điền? Đã xảy chuyện gì?"
Ninh Việt vẫn câu đó: "Khó lắm, cũng là tin tưởng. Đừng hỏi nữa, đến lúc nên sẽ tự cho cô ."
Hứa Thiên sắp tò mò c.h.ế.t mất, rốt cuộc là bao nhiêu khó ?
"Chẳng lẽ ông cũng là đồng tính?"
Ninh Việt giật , vội vàng xua tay: "Tuyệt đối ! Chuyện của chút phức tạp, nhất thời rõ, chúng tập trung vụ án mắt ."
Hai cùng lên lầu hình sự, Hồ Đông cùng Tiểu Tạ, Tiểu Liêu đều về, thấy cô , Tiểu Liêu giơ ngón tay cái với cô: "Được đấy, Tiểu Hứa, ngày càng giống của đội hình sự , thế mà chủ động tăng ca."
Tiểu Tạ : "Gì mà giống, cô chính là của đội !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-140.html.]
Hồ Đông chú ý đến điểm khác biệt: "Tiểu Hứa, cô mua thêm một phần? Cho ai đấy?" Anh mặt Ninh Việt.
Hứa Thiên hiểu ý, thẳng: "Vốn là định mang về nhà, gặp Đội trưởng Ninh nên luôn."
Cô lấy phần bánh xào thịt đặt ở giữa: "Mọi ăn như thêm món ."
Tiểu Tạ hoan hô, xông lên gắp một đũa lớn.
Tiểu Liêu hào phóng chia tỏi cho .
Hồ Đông gọi phần nhiều dầu, cũng lấy hộp cơm, chậm rãi mở túi nilon , hỏi Ninh Việt: "Đội trưởng Ninh, sắp xếp Tiểu Lâu theo ai ?"
"Tống Vĩnh Minh."
Vừa nãy Ninh Việt về đội, ở gần đó tìm điện thoại công cộng gọi cho một tổ khác, bảo bọn họ đến gần quán mì chờ, tiếp tục theo dõi Tống Vĩnh Minh.
Hồ Đông thấy cái tên , khỏi ngẩn : "Cái bệnh đấy ? Anh ? Liên quan đến vụ án ?"
"Còn xác định, Tiểu Hứa phát hiện lén lút ở gần đây, còn chạy đến chỗ Lão Điền ăn cơm, tiện thể điều tra thôi."
Hồ Đông liếc Hứa Thiên, thấy cô nhanh chậm ăn mì, liền hỏi: "Lén lút kiểu gì?"
Hứa Thiên miêu tả một , : "Dù bên cũng tiến triển gì, tiện tay điều tra một chút, manh mối mới."
Tiếc là lâu , đám Tiểu Lâu báo cáo, Tống Vĩnh Minh thẳng về nhà, ngoài nữa.
Hứa Thiên chút thất vọng, chẳng lẽ Tống Vĩnh Minh chỉ là tình cờ chạy đến gần đây? Chẳng lẽ thích đội mũ và luôn rụt rè như , trông vẻ lén lút nhưng gì bất thường.
Tiểu Lâu hỏi Ninh Việt: "Có cần phái canh ạ? Hay là ngày mai theo tiếp?"
Ninh Việt đồng hồ, thở dài: "Ngày mai ."
Lúc muộn , Hứa Thiên về ký túc xá nghỉ ngơi, trong đầu vẫn đang tái hiện hiện trường vụ án ở rạp chiếu phim.
Khi còn ở trường, cô cảm thấy chỉ cần tìm dấu vết là thể giám định hành vi phạm tội, đợi đến khi thực sự tiếp xúc với các vụ án, mới hiểu đơn giản như .
Bây giờ cô suy đoán dùng công cụ cầm tay để tạo lực, gây cái c.h.ế.t của Dương Thành, nhưng là loại công cụ gì, công cụ đó bây giờ ở ?
Hứa Thiên bật đèn bàn, bàn, vẽ sơ đồ chỗ của rạp chiếu phim, vẽ công cụ gây án mà cô suy đoán thông qua dấu vết, , vẫn manh mối. Tất cả bàn ghế, ngóc ngách trong rạp chiếu phim, thậm chí thùng rác bên trong bên ngoài đều lục soát qua, bất kỳ phát hiện nào.