Vệ Chính Bình hừ một tiếng: "Dù , tuy cũng tính là , nhưng từng g.i.ế.c ."
Hứa Thiên hỏi : "Nếu chúng cho Lưu Tranh Vanh kiểm tra sức khỏe, phát hiện mắc bệnh , còn lý do gì, ngoài Lưu Tranh Vanh và Tống Vĩnh Minh , còn quen ai?"
Vệ Chính Bình đập bàn một cái: "Cô coi là đồ ngốc , cô đang gài bẫy đúng , chuyện của Lưu Tranh Vanh, oan ức lắm, Tống Vĩnh Minh càng là quen , quen ai cũng liên quan đến cô."
"Haha, sai , và Tống Vĩnh Minh chắc chắn thể nào, vì hai đều là ở , là quan hệ với Dương Thành đúng ? Lẽ nào và Tống Vĩnh Minh đều là bạn gái của Dương Thành?"
"Đừng áp đặt cái kiểu của các lên chúng !" Vệ Chính Bình tức giận .
Hứa Thiên: "Hả? Kiểu gì của chúng ? Các là ai? Anh nãy quen ai trong họ ?"
Vệ Chính Bình cố gắng bình tĩnh cảm xúc của : "Ý là đừng lấy cái kiểu dị tính luyến ái của các để về chúng , đừng quan tâm ở ở , sẽ bạn gái của ai cả."
"Ồ, lẽ nào lúc thì ở lúc thì ở , bạn trai của bạn gái của ? Rối rắm thật đấy."
Vệ Chính Bình càng tức giận hơn: "Cô là con gái, đang cái quỷ gì , đừng hổ như ?"
Ninh Việt còn thích xem Hứa Thiên chọc giận Vệ Chính Bình, lúc lên: "Người là pháp y, là những chuyện cô kiểm nghiệm trong lĩnh vực chuyên môn, gì mà hổ chứ. Ngược là vì lăng nhăng mà mắc bệnh, nên hổ là mới đúng chứ."
Vệ Chính Bình giận quá hóa điên: " gì hổ chứ? Các đang phân biệt đối xử với ? tố cáo kiện, mau thả !"
Anh chịu trả lời bất kỳ câu hỏi nào nữa, sợ gài bẫy, Hồ Đông và Tiểu Liêu tiếp tục phòng thẩm vấn, chuẩn hỏi cả đêm.
Ngày hôm , Ninh Việt sắp xếp đến bệnh viện điều tra, Hứa Thiên cũng cùng Tiểu Lý đến Bệnh viện Nhân dân, tìm thấy lịch sử khám bệnh của mấy , thấy một gã đàn ông vạm vỡ đang ở đó chằm chằm mỗi từ nam khoa.
Gã sẽ đ.á.n.h giá bọn họ, đó chọn lọc mà bắt chuyện, hỏi chơi cùng ?
Hỏi từ nam khoa chơi cùng ?
Hứa Thiên cảm thấy vô cùng đáng ngờ, bèn bảo Tiểu Lý giả vờ khám bệnh để xem gì?
Tiểu Lý vẫn luôn cảnh sát hình sự, vô cùng hưng phấn : " đây tính là hóa trang điều tra đúng ?"
Hứa Thiên liếc chiếc áo sơ mi trắng và cặp kính gọng của , khỏi bật : "Đều cần hóa trang, yên tâm , hai chúng mùi cảnh sát ."
Tiểu Lý lập tức chạy lấy một quyển bệnh án, cầm nam khoa, đó xuất trình thẻ cảnh sát của , xin bác sĩ giữ bí mật, ở đó năm sáu phút, giả vờ khám bệnh, đó mới ngoài.
Kết quả đàn ông hỏi nửa ngày thu hoạch gì, hình như vô cùng nản lòng, đợi Tiểu Lý .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-150.html.]
Hứa Thiên thấy , bỏ lỡ manh mối, thấy đó khỏi hành lang bệnh viện, dứt khoát tự đuổi theo: "Anh trai, tìm chơi gì ? một thằng bạn đặc biệt thích chơi, hơn nữa đặc biệt thích chơi với đàn ông."
Người đàn ông thấy Hứa Thiên thì mắt sáng lên, biểu cảm cũng trở nên dâm tà, gã hì hì : "Ồ, thật thích chơi với con gái hơn, thơm thơm mềm mại, ôm thoải mái."
Hứa Thiên khuôn mặt của gã, vô cùng nôn, chẳng lẽ đây chính là song tính luyến trong truyền thuyết, nhưng cô vẫn nhịn cảm giác ghê tởm, giả vờ tò mò hỏi: "Anh trai, chơi bao giờ, cho xem chơi với đàn ông như thế nào, chơi với phụ nữ như thế nào ?"
"Ấy chà, em gái, giả vờ ngây thơ gì? Anh tin là em chơi bao giờ ! Anh thích chơi gái lắm, giảm giá cho em năm mươi phần trăm, năm mươi đồng thôi, đảm bảo em chơi sướng luôn."
Hứa Thiên nhíu mày, chẳng lẽ gã là trai bao? Loại nào cũng ? Lại còn chạy đến cửa nam khoa để chào khách nữa ? Giảm năm mươi phần trăm còn năm mươi đồng, nghĩa là khách nam một trăm đồng?
Đây mới năm 88, năm hào ăn no , dù là năm mươi một trăm đồng thì cũng ít.
Hứa Thiên ngờ thời đại trai bao, còn đắt như nữa.
Mộng Vân Thường
"Tiền thì thành vấn đề, nhưng rõ cho , rốt cuộc là chơi kiểu gì? Đi chơi?"
Tên ban đầu chắc chỉ chiếm chút lợi trong lời , lúc thấy cô tiền thành vấn đề, lập tức mừng rỡ, xích gần nhỏ giọng : "Địa điểm em cung cấp, em chơi thế nào thì chơi thế !"
Người gã nồng nặc mùi t.h.u.ố.c lá rượu, còn mang theo mùi mồ hôi của ít tắm, suýt chút nữa khiến Hứa Thiên buồn nôn, cô : "Được thôi, thật sự chỗ, thôi."
Lúc Tiểu Lý từ bên trong chạy , thấy ở hành lang, chạy gọi: "Tiểu Hứa, hết ?"
Vừa xong, thấy nghi phạm mục tiêu ngay mắt, khỏi ngẩn .
Tên từ phản ứng của Tiểu Lý đoán đang tìm , tuy chắc là chuyện gì, nhưng lập tức hoảng hốt, bỏ chạy.
Hứa Thiên thấy giả vờ nữa, lấy thẻ cảnh sát : "Đứng , cảnh sát đây, tình nghi mua bán dâm, mời theo chúng một chuyến."
Tên ngây : "Hả? Cô là cảnh sát? bán dâm mà! chỉ đùa thôi, cùng cô... Chơi bóng rổ!"
Hứa Thiên lạnh lùng : "Anh nghĩ tin ?"
Tiểu Lý : "Vừa rõ ràng là đang chào khách, tiên cứ về cục với chúng ."
Tên suýt chút nữa thì : "Đồng chí cảnh sát, thật sự đến để bán, ... Các cứ là khách làng chơi cũng ! chỉ là đang cần tiền gấp, đây đến khám bệnh, ở đây một đàn ông cho một trăm đồng, bảo một !"
Gã càng càng hổ, giải thích: "Tuy thích phụ nữ, nhưng đó là một trăm đồng đấy! còn tưởng chuyện thị trường lắm, thiếu tiền nên chạy đến thử xem, thật sự cái nghề ."