Hứa Thiên ngờ trông vẻ trơ trẽn và xa nhất như Vệ Chính Bình nguyên tắc đến trong chuyện . Không bản thiện ác thế nào, chỉ về cách xử lý chuyện , còn hơn nhiều so với những đồng tính luyến ái cứ nhất quyết tìm vợ để nối dõi tông đường.
Cô hỏi: "Vậy chỉ gửi cho Tống Vĩnh Minh, gửi cho vợ bọn họ?"
Vệ Chính Bình bất đắc dĩ : "Lá thư đó thật sự gửi! Còn bao nhiêu nữa? định trêu đùa bọn họ , tống tiền một chút, mới gửi thư , thậm chí còn ngày cưới của Dương Thành gửi ảnh cho vị hôn thê của , đến lúc đó hai nhà bọn họ nhất định sẽ náo loạn long trời lở đất! bọn họ vì sĩ diện, vì chuyện của phanh phui, đành ngậm bồ hòn ngọt."
Anh càng càng hưng phấn: "Đó chính là kế hoạch của , thích nhất vạch trần bộ mặt thật của bọn họ, tiếc là còn kịp gửi thư, bọn họ c.h.ế.t , c.h.ế.t ! Đều là tai họa! các đừng hòng đổ lên đầu ! vì bọn họ mà bẩn tay ."
Trước đó Ninh Việt thu thập chữ của Vệ Chính Bình và Tào Vượng, đều giống với chữ phong bì, nhưng cũng khả năng bọn họ đổi tay trái để .
Nhìn vẻ đắc ý của Vệ Chính Bình, đầu óc Hứa Thiên chút rối loạn, , thì là ai?
Trên thư và ảnh đều dấu vân tay của Tào Vượng, chẳng lẽ là ?
chẳng Tào Vượng báo thù ? Còn thâm thù đại hận gì mà dồn bọn họ chỗ c.h.ế.t?
Ninh Việt cũng chút khó hiểu, chẳng lẽ thật sự tìm sai ?
Anh hỏi Vệ Chính Bình: "Muốn Tống Vĩnh Minh lây bệnh truyền nhiễm thế nào ?"
"Còn thế nào nữa? Chắc chắn là ăn chơi bậy bạ chứ ! Ai dụ bao nhiêu đài phát thanh."
Hứa Thiên : "Là Tào Vượng tìm bệnh lên giường với Tống Vĩnh Minh, đang báo thù Tống Vĩnh Minh, cũng đang báo thù các , các gì với Tào Vượng? Khiến căm hận đến ?"
Vệ Chính Bình giật : "Cô gì? Thật ? Mẹ kiếp, hóa là thằng khốn Tào Vượng đó? Anh trông hiền lành vô hại , thể chuyện ! Vậy bệnh ?"
"Không! còn đủ rõ ràng ? Anh chạy đến bệnh viện tìm mang mầm bệnh giang mai, để giúp báo thù các . Anh còn cho thù lao nữa."
Vẻ đắc ý của Vệ Chính Bình tan biến còn dấu vết, miệng lẩm bẩm: "Mẹ kiếp, quả nhiên hiền lành khi phát điên lên, sẽ khiến khó chịu nhất! Anh nghĩ cách thế nào ? thấy gửi thư cho vợ bọn họ là quá tuyệt !"
Hứa Thiên quan sát những biểu cảm nhỏ nhặt của , mắt , khỏi thở dài. Ninh Việt khen quá lời , cô là một cảnh sát hình sự đủ tiêu chuẩn, giờ luôn cảm thấy Tào Vượng vô tội, cảm thấy những gì đều là sự thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-157.html.]
Bây giờ ánh mắt của Vệ Chính Bình, cảm thấy dối, nhưng hai bọn họ luôn một đang dối.
Chờ bên ngoài phòng thẩm vấn, Hứa Thiên với Ninh Việt: "Khắp nơi đều là dấu vân tay của Tào Vượng, ngay cả thư và ảnh cũng , nên ngược cảm thấy đang vu oan. khả năng chính là tạo loại hiện tượng giả ?"
Ninh Việt hiểu ý của cô, nhất thời cũng mơ hồ: "Trước tiên tìm phòng chụp ảnh mà Vệ Chính Bình , xem xét tính."
"Anh cũng khai , thấy cứ hỏi thẳng ."
Thấy Ninh Việt gật đầu, Hứa Thiên phòng thẩm vấn hỏi địa chỉ Vệ Chính Bình, Vệ Chính Bình trừng mắt cô: "Mẹ kiếp, các lừa , bảo cái chai giống như mới hơn cái chai dùng."
Hứa Thiên vẻ mặt hối hận của , chút khó tin: "Nếu như thật sự g.i.ế.c , thủ đoạn báo thù cũng còn kịp dùng, tại cứ gồng lên? Không chịu khai thật!"
"Khai cái gì? Để các đến phòng chụp ảnh của lục lọi lung tung ? Có còn phân loại tất cả ảnh của cho cái túi rách nát của các ? Đó đều là đồ trân quý của , là bảo bối của , căn phòng đó là nơi nương tựa duy nhất trong tâm hồn , là chốn tịnh thổ của ! Sao thể khai để các đến ô uế."
Hứa Thiên cạn lời, cái gì mà nơi nương tựa, chốn tịnh thổ, nếu thật sự thể chụp tính nghệ thuật thì cũng thôi , chỉ là loại ảnh chướng mắt đó, mà còn tự coi là nghệ sĩ.
Sau khi Vệ Chính Bình nổi giận một trận, vẫn khai địa chỉ, là khu nhà cũ của một xưởng nào đó, nhà xây từ những năm 1950. sưởi, còn dột, vệ sinh dùng nước cũng tiện, ít ở lắm .
Đám Hồ Đông đang rà soát đến khu đó, bây giờ địa chỉ cụ thể, lập tức tìm đến.
Đó là một hộ gia đình gồm ba gian nhà cấp bốn, trong đó hai gian chất đầy đồ đạc lộn xộn, chỉ còn một gian cho Vệ Chính Bình thuê.
Chủ nhà sợ nhà ở, sẽ ngày càng xuống cấp, nên mới cho thuê một gian.
Sau khi mở cửa , bên trong đều là tường trắng sơn , tạo thành sự tương phản rõ rệt với vẻ cũ kỹ bên ngoài.
Trong phòng đặt một chiếc giường, một chiếc bàn, sạch sẽ ngăn nắp, phía trong cùng dùng ván gỗ và rèm che ngăn một gian nhỏ phòng tối rửa ảnh, bàn trong phòng tối đặt dung dịch hiện hình chuyên dụng để rửa ảnh, còn chai dung dịch vệ sinh cyclohexane, Hứa Thiên cầm lên xem, bên trong vẫn còn nửa chai.
Những bức ảnh cái kẹp treo tường, cái dán lên, phong cách khác , trình độ nhiếp ảnh cũng , thật sự vài tấm thể là tính nghệ thuật.
Mộng Vân Thường