Thập Niên 80: Nữ Pháp Y Trong Đại Viện - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:14:34
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ông lắc mấy phần mì đó mặt Hứa Thiên: "Pháp y Hứa, ăn thì báo một tiếng, nhờ khác mang hộ cũng , sớm muộn gì cũng đưa ."

 

Hứa Thiên cảm ơn ông , sự ngạc nhiên trong lòng càng tăng thêm vài phần. Nếu quán của ông ăn , giờ cơm luôn khách, thì gì còn tự mang cơm đến cục? Như chẳng thiệt nhiều hơn ? Hơn nữa chỗ ông cũng điện thoại, gọi cơm bất tiện mà.

 

Cô mang theo những thắc mắc đó đến chỗ Ninh Việt , tên là Ngũ Phúc Trà Lâu, vị trí hẻo lánh, nhưng phong cảnh , là một tòa nhà hai tầng độc lập, trông vẻ mới xây gần đây.

 

Tầng một của lâu là chỗ lẻ, tầng hai là phòng riêng, cách trang trí cũng coi như tao nhã thời đại , ở thành phố Dự Bắc Thị thể là nơi khá cao cấp.

 

chỉ là vẻ cao cấp thôi, thực đơn thì dán tường, lâu, thực chất là quán ăn, như món thịt xào chua ngọt, thịt luộc sốt cay quen thuộc của quán ăn bình thường, thực đơn đều .

 

Các loại thì chỉ mấy loại, bánh ngột cũng chỉ bánh đậu xanh và bánh khoai môn, còn đều là các loại bánh bao nhân thịt nhân chay và cháo với canh. giờ ăn cơm, lầu chỉ hai bàn, đều uống , gọi đồ ăn và mì.

 

Phòng Ninh Việt ở chỗ ngoặt tầng hai, cô nhân viên lễ tân ở cửa Hứa Thiên đến phòng riêng, lập tức đ.á.n.h giá cô mấy lượt, nhiệt tình dẫn đến cửa phòng.

 

Cửa mở toang, bên trong là một chiếc bàn tròn lớn, Ninh Việt đang ăn bánh bao nhân thịt bên cạnh bàn tròn, thấy cô đến, vội vàng chào: "Tiểu Hứa, mau , chúng ăn cơm ."

 

Cô gái lễ tân hỏi : "Anh Ninh, bây giờ bắt đầu nấu ạ?"

 

"Nấu ! Bảo Lão Diêu là gọi món, bảo để tâm , đừng ẩu."

 

Cô gái đó Hứa Thiên: "Vâng ạ, bảo khách quý."

 

Hứa Thiên sợ cô hiểu lầm, giải thích, nhưng càng giải thích thì càng thành lạy ông ở bụi . Thôi cứ kệ , dù cũng chỉ là ăn cơm chuyện, cô cũng thường xuyên đến đây.

 

"Người quen của mở ?" Cô hỏi Ninh Việt.

 

"Chị mở!" Ninh Việt đặt đũa xuống, thở dài: "Lúc cô lên chắc cũng thấy , ba cứ bảo chị trò cho thiên hạ, ở với rể ở Thâm Quyến hai năm, về đây nhất định mở lâu, còn bán bánh ngọt, kiểu Âu kiểu Á. Chỗ tính là nhỏ, nhưng cũng nhiều sành điệu như , ai rảnh mà chạy đến uống tán gẫu. Không ai đến, chị sốt ruột, cuối cùng thành lâu chỗ bán , quán ăn quán ăn, vị trí chỗ chọn cũng đúng, vẫn ít, nhưng cái yên tĩnh, tiện bàn việc."

 

Lúc Hứa Thiên mới rể Ninh Việt là lớp đầu tiên xui nam ăn, phát triển cũng tệ, năm ngoái chị mang con về mở lâu .

 

Thật , bảy tám năm nữa thôi, những nơi phong cảnh hữu tình như thế chắc chắn sẽ nhiều đến chơi, quán vẫn tiềm năng phát triển. Chỉ thể là chị Ninh Việt từng đến khu phát triển, nên tầm phần thời đại.

 

"Rất , nếu mua miếng đất , chắc chắn sẽ tăng gấp đôi."

 

"Mua ! Anh rể hào phóng trong chuyện , ở Thâm Quyến..."

 

Ninh Việt nửa câu thì đột nhiên dừng , phát hiện thật sự coi Hứa Thiên như nhà, suýt chút nữa là lỡ lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-169.html.]

 

Anh ngượng ngùng Hứa Thiên một cái: "Khụ, cô xem , với cô mấy chuyện vô nghĩa. Uống chút , đợi khi nào món ăn lên hết, sẽ chuyện chính với cô."

 

Hứa Thiên đoán từ vẻ mặt lúng túng của , là gì. Với chính sách hiện tại, nếu phát triển ở Thâm Quyến, chắc chắn thể định cư, con cái học cũng thành vấn đề. Chị đưa con về, tình cảm hai thể xảy vấn đề, thậm chí thể thứ ba.

 

chuyện riêng của , , cô cũng sẽ hỏi.

 

Món ăn lên nhanh, một món nguội, ba món nóng, còn một bát canh sườn khổ qua đậu xanh, chắc là chuẩn sẵn từ .

 

Người đưa đồ ăn thậm chí còn đặt một chai rượu trắng lên bàn. Hứa Thiên cau mày , đợi một bát cơm lớn mang lên, Ninh Việt với đưa đồ ăn là đừng phiền, còn nhờ đóng cửa .

 

Đợi , Hứa Thiên lập tức hỏi: "Đội trưởng Ninh, ban đầu định mời ai ? Ông chủ Điền ?"

 

Ninh Việt: "Không , ban đầu định mời Lão Hồ, thấy , cô đủ nhạy bén mà, đến cái cũng ?"

 

Hứa Thiên cau mày, đang nghi ngờ Hồ Đông ?

 

Cô cầm chai rượu lên, : "Bạch Càn 67 độ, nghĩ uống chắc?"

 

Mộng Vân Thường

"Sơ suất quá, lấy đồ uống cho cô." Ninh Việt dậy định xuống lầu.

 

Hứa Thiên vội xua tay: "Không cần , uống canh là ."

 

Ninh Việt bát canh, cau mày, hỏi cô: "Cô ăn khổ qua ?"

 

"Ăn chứ, , kén ăn, mấy món đều ngon cả."

 

Hứa Thiên lấy bát xới cơm, lấy bát múc canh: "Đội trưởng Ninh, bây giờ thể chứ, xin chuyện gì?"

 

Ninh Việt vốn định giúp cô xới cơm, thấy cô tự , cũng khách sáo nữa, trực tiếp : " hồ đồ, ban đầu định dùng cô mồi nhử, cũng may kịp thời tỉnh ngộ, nguy hiểm quá, thể để cô mạo hiểm."

 

Bàn tay cầm thìa canh của Hứa Thiên khựng , ngơ ngác : "Dùng mồi nhử? Để câu Điền Nguyên Khải ? Anh nghĩ ông đang điều tra vụ án cũ, sẽ đến tìm ?"

 

Ninh Việt ngượng ngùng gật đầu: "Xin ! thậm chí còn hỏi ý kiến cô, tự ý quyết định. Thật cũng thể là dùng cô mồi nhử, chuyển hết tài liệu đến phòng pháp y, vẻ điều tra vụ án cũ, xem phản ứng gì. Điền Nguyên Khải chắc chắn dám đến tòa nhà hình sự, nhưng tòa nhà của các cô nhiều lộn xộn , bạn gái cũ của ở bộ phận hậu cần lầu, hai là chia tay , nhưng vẫn luôn liên lạc. như , cô sẽ là chịu trận đầu tiên."

 

 

 

 

 

Loading...