Thập Niên 80: Nữ Pháp Y Trong Đại Viện - Chương 174

Cập nhật lúc: 2025-12-05 17:46:53
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mỗi tập hồ sơ đều trang đầu là thông tin cá nhân, bên là ghi chép tội trạng và chữ ký của phạm nhân, đến biên bản và chữ ký.

 

Trước đây khi xem, Hứa Thiên thường lướt qua biên bản nhanh, cô lật từng trang, cố gắng tưởng tượng biểu cảm và sự đổi tâm lý của những khách làng chơi khi biên bản.

 

Lật đến thứ năm, cô nhíu mày xem kỹ, tiền án, là một khách làng chơi cũ, khi hỏi cung cũng ăn lả lơi.

 

Lúc đó Hứa Thiên liếc qua một cái, liền đây là loại gì, vì trang đầu đ.á.n.h dấu là tái phạm, cô xem kỹ.

 

cô xem kỹ một lượt, phát hiện còn nhắc đến một phụ nữ khác, Tôn Xuân Miêu xinh bằng cô gái tóc ngắn, chỉ là tạm bợ thôi, ngờ còn Tôn Xuân Miêu tố cáo.

 

Cảnh sát hỏi cô gái tóc ngắn tên gì, bán dâm cùng Tôn Xuân Miêu .

 

Anh ấp úng: "Người đều tên thật, nhiều nơi , ai mà họ cùng ."

 

Không cùng , thẳng , ấp úng như , chắc chắn vấn đề.

 

Sau khi xem kỹ biên bản mấy , Hứa Thiên cảm thấy cô tìm gã khách làng chơi cũ . ...

 

Mới sáu giờ rưỡi chiều, Hứa Thiên liếc địa chỉ hồ sơ, quyết định tìm ngay.

 

Gã khách làng chơi cũ họ Dương, là Chủ nhiệm xưởng của xưởng gỗ cũ, vì chuyện mua dâm, đúng lúc xưởng gỗ của họ sửa chữa, ông mất việc, bèn dọn dẹp căn nhà cũ của gia đình mở cửa hàng tạp hóa nhỏ.

 

Cửa hàng tạp hóa ở khu nam của thành phố, khi Hứa Thiên đến nơi, đang bọn trẻ vây quanh tủ lạnh mua kem, Lão Dương già hơn nhiều so với trong ảnh, đường chân tóc lùi sâu.

 

Cửa hàng tạp hóa của ông quy mô cũng nhỏ, tủ lạnh lớn, bên còn đậy chăn bông dày, xem khả năng giữ nhiệt lắm. Phía ông cũng chỉ bốn năm mét vuông, hàng hóa kệ đơn giản, so với Cung Tiêu Xã thì đương nhiên thể bằng.

 

Đợi hết, Hứa Thiên mới dắt xe đạp qua: "Bán cho chai nước."

 

Lão Dương thèm ngẩng đầu, ồm ồm : "Không nước, chỉ xá xị và túi đá."

 

"Vậy cho cây kem đậu xanh !"

 

Lão Dương lấy kem từ trong tủ lạnh đưa , khi thấy mặt Hứa Thiên, thái độ của ông đổi hẳn, lập tức nở nụ , nhiệt tình : "Trời nóng, mau xuống nghỉ ngơi một lát."

 

Ông một chiếc ghế nhỏ từ phía , đặt mặt Hứa Thiên.

 

Hứa Thiên đương nhiên tại ông ân cần như , nhưng cô đến đây là để việc công, thẻ cảnh sát, đương nhiên sợ loại dê già .

 

Cô trả tiền, cầm kem xuống ghế, nhỏ giọng hỏi: "Ông chủ, ông tên Dương Hưng, sinh năm 1945 ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-174.html.]

 

Lão Dương giật , m.ô.n.g xuống, bật dậy: "Không , cô là ai!"

 

Hứa Thiên trực tiếp xuất trình thẻ cảnh sát: "Người của cục, chút việc hỏi ông."

 

Lão Dương lập tức thẳng , vẻ bỉ ổi trong ánh mắt quét sạch, ông lo lắng tột độ, chằm chằm mặt Hứa Thiên hỏi: "Đồng chí, phạm tội mà, vẫn luôn thật thà ăn, cô tìm việc gì?"

 

"Cuối năm 1985. ông từng mời đến cục hỗ trợ điều tra, còn nhớ chuyện ?"

 

Lão Dương hổ tột độ, xoa xoa tay: "Chuyện , chuyện lâu , phạm tội nữa, thật đó..."

 

Ông đột nhiên cảm thấy đúng: "Không đúng, đồng chí, cũng coi như là từng việc với các cô , cảnh sát các cô hành động một ? Sao cô đến một ? xem thẻ cảnh sát của cô."

 

Hứa Thiên : " đến một , chỉ là nhờ ông giúp đỡ, hỏi ông chút chuyện. Hai đến, thì cần mời ông về cục , cần gọi thêm đồng nghiệp đến ?"

 

Lão Dương vội xua tay: "Ha ha, thì cần, chỉ sợ gặp kẻ lừa đảo, mặc dù giống lắm, nhưng cũng cẩn thận chút, , con trai sắp cưới vợ , sợ đồn chuyện . Cô hỏi thì hỏi nhanh , chúng khỏi đến cục."

 

"Ông còn nhớ Tôn Xuân Miêu ?"

 

Mộng Vân Thường

Mặt lão Dương tối sầm : "Sao thể quên chứ? Cô gái đó là một tàn nhẫn đó, g.i.ế.c cả ba , còn chặt thành từng khúc vứt lung tung! Bây giờ nghĩ vẫn còn thấy sợ, lúc đó rằng, ai ngờ tàn nhẫn như . Lúc đó chỉ chuyện phiếm với cô mấy câu, cô dò hỏi , , tố cáo ."

 

Nói xong ông vội bổ sung: "Đồng chí cảnh sát ơi, sai nha. chỉ cảm thấy cô gái tâm cơ quá nhiều, cũng đủ tàn nhẫn, những từng đến chỗ cô , hình như cô đều tố cáo hết."

 

"Từng đến chỗ?" Hứa Thiên như ông .

 

Lão Dương càng thêm căng thẳng: " sai , ý gì khác. chắc chắn là sai chuyện, chẳng cũng trừng phạt ? Cô... Đồng chí, rốt cuộc cô hỏi gì?"

 

"Cô gái tóc ngắn ở cùng với Tôn Xuân Miêu, ông còn nhớ tên gì ?"

 

"Hả? Tóc ngắn?" Lão Dương lắc đầu: " nhớ nữa, chỉ nhớ vì chuyện các cô gọi đến cục hỏi nửa ngày."

 

"Được , hỏi từ đầu, ông quen Tôn Xuân Miêu ở ?"

 

Lão Dương nhíu mày: "Là ba cô ở ngoài trạm xe mời khách, lúc đầu đó là con gái ông , còn tưởng ông là tú ông, nên chỉ đến đó một ."

 

Hứa Thiên cũng quanh co với ông , trực tiếp thuật biên bản của ông lúc đó, Lão Dương khổ: " chỉ là lắm mồm thôi, cô gái đó là đến chỗ cho thuê trọ xem phòng, trông thật xinh , dáng cũng , còn tưởng cô cũng cái nghề đó như Tôn Xuân Miêu, nên hỏi giá, kết quả cô gái tát cho một cái. Chuyện cũng mất mặt, cũng . Dù các cô cũng phá tan ổ mại dâm ở trạm xe mà, nếu cô thật sự , các cô chắc chắn bắt ."

 

 

 

 

 

Loading...