Bên , Hứa Thiên tìm kiếm trong xe và ngoài xe một lượt, nhíu mày : "Không dấu hiệu ẩu đả, vết máu, bên ghế lái chút vụn thức ăn, chủ xe thể ở đây gặm bánh bao khô. Dấu vết dừng xe bình thường, mở cửa ghế lái, xuống xe về phía đường lớn."
Đồn trưởng Vương lập tức : " , giống với kết quả điều tra của chúng ! lật tung cả khu lên, cũng tìm thấy ."
Hứa Thiên tìm kiếm trong xe một lượt, chỉ tìm thấy một hộp đựng dưa muối: "Kỳ lạ, lái taxi là công việc định , chắc là thể đổi ca ? Cần gì khổ như ? Còn nữa bình thường sẽ để bằng lái và các loại giấy tờ khác xe, để tiện kiểm tra, nhưng tài xế để. Trong xe cũng dấu vết lục lọi, thể đeo túi bên hông, đựng đồ tiện lợi và an hơn."
Ninh Việt lùi mấy bước, đ.á.n.h giá cách giữa xe và đường: "Tự xuống xe rời ? Sẽ chứ? Hay là xảy t.a.i n.ạ.n đường?"
Đồn trưởng Vương chỉ tay về phía hồ chứa nước, hỏi bọn họ: "Trước mắt xem là về phía bên , nhưng khả năng đó chỉ là biện pháp che mắt, thật nhảy xuống hồ chứa nước ?"
Mộng Vân Thường
Hứa Thiên : "Nhân chứng chỉ đứa bé trong cốp xe, đúng, chắc là cô bé thấy, nếu tài xế thật sự tự tử, cần thiết bày trò che mắt."
Ninh Việt vẫn : "Tuy khả năng lớn, nhưng hồ chứa nước cũng kiểm tra, chúng tìm kỹ đường xem ."
"Trên đường chúng tìm hết !" Đồn trưởng Vương vội .
Hứa Thiên hiểu ý của Ninh Việt: "Đội trưởng Ninh chắc là sợ xe đâm, thậm chí cuốn gầm xe mang . Nên chúng kiểm tra xem đường tổ chức cơ thể nghiền nát , vết m.á.u ."
Đồn trưởng Vương mà nhíu mày: "Còn t.a.i n.ạ.n xe kinh khủng như nữa ? Vậy thì đúng là kiểm tra một chút."
Sau đó bọn họ tỉ mỉ tìm kiếm đường một lượt, phát hiện gì cả, xa hơn nữa, cũng chỉ phát hiện một con chim sẻ xe cán c.h.ế.t.
Manh mối ở hiện trường hạn, may mà công ty taxi còn lưu giữ hồ sơ đầy đủ của tài xế.
Đồn trưởng Vương cầm hồ sơ : "Anh tên là Lỗ Siêu, bốn mươi ba tuổi, mới sinh thêm một đứa con gái, suýt chút nữa thì mất việc."
Hứa Thiên khỏi ngạc nhiên : "Sinh thêm? Xem đứa bé trong xe cũng là con gái nhỉ, sinh con trai ? Như là ngược đãi trẻ em."
Mà Ninh Việt bình tĩnh hơn: "Lỗ Siêu bây giờ về nhà về đơn vị ? Tại bỏ xe?"
"Không nữa, cũng về! hỏi một vòng, đều sáng sớm lái xe gặp nữa! Hơn nữa ba cô con gái của đều khỏe mạnh ở nhà!"
Lúc cảnh sát nhân dân tìm kiếm danh sách trẻ em mất tích cũng đến: "Dù là thành thị nông thôn ở Dự Bắc, gần đây đều ai báo mất tích bé gái."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-276.html.]
Mọi đều ngẩn , đứa bé từ ?
Hứa Thiên đột nhiên nhớ tới những lời đồn nhảm nhí mà cô từ Hà Quế Hoa, nhịn : " cảm thấy tra danh sách mất tích là vô dụng. Có những quá ngu dốt lạc hậu, một lòng sinh con trai, đưa con gái cho , bán , chuyện hiếm gặp. Nếu bọn họ vứt con gái , thật sự chắc sẽ tìm ."...
Đồn trưởng Vương cho lặn tìm khắp hồ chứa nước, nhưng phát hiện ai rơi xuống.
Bên , Ninh Việt dẫn Hứa Thiên và Hồ Đông đến nhà lái xe taxi Lỗ Siêu, nhà hai gian, mà ở đến tám .
Ba Lỗ Siêu đều còn sống, chỉ là vì một t.a.i n.ạ.n mà cả hai đều tàn tật ở chân, Lỗ vẫn , nhưng việc nặng, ba Lỗ xe lăn, gầy trơ xương.
Như đủ khổ , ông nội Lỗ Siêu còn liệt giường hai năm vì trúng gió, trong nhà chỉ vợ chồng Lỗ Siêu là lao động chính, vợ là Sử Đông Phượng còn mất việc vì sinh con vượt quá quy định.
Lỗ Siêu là lái xe lâu năm, nghề bây giờ tính cũng là một nghề kỹ thuật, lãnh đạo cũng thông cảm cho , chỉ nộp phạt, chịu kỷ luật, nhưng vẫn giữ chức vụ.
Hứa Thiên cảnh gia đình , hiểu chuyện hộp dưa muối, chỉ một việc nuôi tám miệng ăn, già thì uống thuốc, trẻ nhỏ thì học, thật sự khó khăn.
Có lẽ vì nhà quá đông , đồ đạc lộn xộn chất đầy bên ngoài nhà, trong nhà mùi cũng dễ chịu, Sử Đông Phượng ôm một đứa bé sơ sinh mở cửa. Thấy là cảnh sát, cô giật , lo lắng hỏi: "Lỗ Siêu nhà gặp t.a.i n.ạ.n xe cộ ? Anh lái xe luôn cẩn thận mà."
Ninh Việt thẳng: "Không t.a.i n.ạ.n xe cộ, xe , mất tích. Trong xe còn một bé gái một hai tuổi, cô xem quen ?"
Anh đưa ảnh cho cô , Sử Đông Phượng kỹ một chút, lắc đầu : "Không quen! Có là xe bỏ , xe Lỗ Siêu nhà thường khách bỏ quên đồ đạc, cái gì cũng !"
"Sao thể bỏ cả một đứa trẻ chứ!" Hứa Thiên cau mày .
"Vậy thì , Lỗ Siêu ? Các hỏi , thể rời khỏi xe của , khác thì hai ca, chỉ nhận hết xe , gánh nặng gia đình lớn, chạy nhiều một chút mới đủ nuôi gia đình."
Ninh Việt hỏi Lỗ Siêu bình thường những chỗ nào thích đến, thích uống rượu đ.á.n.h bài , bạn bè thiết nào .
Sử Đông Phượng đều lắc đầu: "Trước đây thích đ.á.n.h bài, nhưng gánh nặng gia đình ngày càng lớn, nào thời gian chứ. Trước đây cũng ít bạn bè qua , nhưng từ khi ba xảy chuyện, nhà cửa ba ngày hai bữa vay tiền , vay riết sợ, một bạn nào."