Hứa Thiên hăm hở thử, Ninh Việt cần đến cô: "Cô từng huấn luyện trinh sát..."
"Từng huấn luyện thì ? Đội trưởng Ninh, nhớ đến nhà nghi phạm, chị gái với Đội phó Hồ là cảnh sát ! Sau đó huấn luyện, vẫn thời gian đấy thôi, thật dễ ngụy trang hơn các ."
Cao Huân khỏi bật : "Trinh sát mặc thường phục chỉ là hóa trang, đổi phận đơn giản như , tâm lý điều chỉnh cho , thoải mái như quần chúng, luôn giữ sự nhạy bén của cảnh sát hình sự. Đội trưởng Ninh, các huấn luyện trinh sát, thể mời cố vấn."
Hồ Đông thích vẻ đắc ý dương dương của , định gì, Ninh Việt kéo .
"Giáo sư Cao chắc chắn ý , để , chúng thả lưới bắt cá, và Tiểu Hứa dỗ dành cô bé , xem thể giúp con bé trở bình thường như những đứa trẻ khác , cảm ơn thì sẽ nhiều hơn, chỉ là con bé thôi."
Hứa Thiên cũng đành thỏa hiệp, quả thật cô ngụy trang lợi thế, nhưng mang súng, nếu thật sự gặp bọn buôn thì khó xử lý.
Trước đó Tiểu Tạ dẫn cô bé ăn cơm ở nhà ăn, lúc về : "Con bé dùng đũa, cứ bốc ăn thôi, cũng chịu uống canh."
Trước đó mua cho con bé một bộ đồ thể thao, trưởng khoa điều dưỡng của bệnh viện còn tặng con bé một chiếc áo đồng phục dài tay của con , lúc chiếc áo con bé đang mặc bẩn , đầy vết dầu mỡ ở phía .
Mộng Vân Thường
Hứa Thiên đột nhiên hiểu : "Môi trường sống của con bé chắc chắn tệ, ăn cơm cho uống canh uống nước, chắc là để giảm bài tiết, nếu thì con bé chắc bẩn, nhưng lúc con bé phát hiện thì trần truồng trong cốp xe, chỉ lớp bụi bám cốp xe, vì con bé bẩn hết nên Lỗ Siêu cởi quần áo và tắm rửa cho con bé ?"
"Đoán hợp lý, đứa bé cảm giác an , chắc là ít khi tắm, một đàn ông lạ cởi quần áo tắm rửa, chắc chắn sẽ giãy giụa, lẽ Lỗ Siêu sợ phát hiện, hoặc sợ con bé hiểu chuyện ảnh hưởng đến việc lái xe của , nên mới nhét con bé cốp xe."
Cao Huân xong Hứa Thiên một cách nghiêm túc: "Suy đoán hợp lý đến cũng vô dụng, nhiệm vụ của chúng là cho con bé mở miệng. Có cách nào ?"
"Anh là chuyên gia tâm lý ? Đây là thế mạnh của mà, cách, ."
Cao Huân nhướng mày: "Mặc kệ cách gì cô cũng sẽ ?"
Hứa Thiên ngẩn : "Anh gì?"
Cao Huân : " thông qua phục dựng hiện trường, xác định con bé là trẻ ăn xin!"
Hứa Thiên lập tức hiểu : "Anh đưa con bé đến nơi đông , đó thả con bé xuống, thông qua phản ứng của con bé, phán đoán xem mới là nơi con bé thường xin ăn?"
"Không dám ?"
Hứa Thiên ngờ một chuyên gia tâm lý như Cao Huân cũng kích động như : "Có gì mà dám, chỉ sợ con bé kích động, hoặc xảy chuyện ngoài ý , báo cáo với Đội trưởng Ninh một tiếng, gọi thêm Tiểu Tạ, súng."...
Bây giờ Ninh Việt đang ở chiếc taxi nào nữa, Hứa Thiên báo cáo cũng tìm , giáo sư Cao rốt cuộc là từ bộ phận cấp xuống, quan tâm đến quy tắc, trực tiếp tìm lãnh đạo đang nhiệm vụ để xin chỉ thị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-283.html.]
Lúc Tiểu Tạ gọi đến, vẫn còn lo lắng: "Chỉ ba chúng thôi ? Lỡ xảy chuyện gì thì ? Đội trưởng Ninh bảo ở ."
Cao Huân nhíu mày: "Trong đội còn ai khác ? Ba lớn chúng dẫn một đứa trẻ dạo phố, còn sợ xảy chuyện ? Vậy thì cảnh sát gì?"
Hứa Thiên an ủi Tiểu Tạ: "Đừng lo, ở đây giáo sư Cao cấp bậc cao nhất, nhiệm vụ cũng do xin, cho dù xảy chuyện gì thì trách nhiệm của là lớn nhất."
Cao Huân tức đến bật : "Pháp y Hứa, thật sự cảm ơn cô!"
"Không gì! Anh cứ yên tâm, sẽ trông chừng con bé, sẽ xảy chuyện gì !"
"Ồ, tự tin ?"
Hứa Thiên ôm con bé lên xe, trực tiếp đổi chủ đề: "Có cần đặt cho con bé một cái tên tạm thời , Nữu Nữu? Hay là gọi Bảo Bảo?"
Cao Huân : "Cô dùng tên cúng cơm thông dụng ở địa phương các cô gọi con bé xem , lẽ sẽ thử ."
Hứa Thiên nhất thời nghĩ cái tên nào khác, vẫn là Tiểu Tạ nghĩ mấy cái, gọi cô bé: "Nhóc con... Ni Ni... Tiểu Ni Tử... Tiểu Khuê Nữ!"
Cô bé phản ứng, mắt cũng động đậy, Hứa Thiên : "Cậu xem con bé gầy như , coi là trẻ ăn xin, ai dùng những từ ngữ âu yếm như để gọi con bé chứ."
Tiểu Tạ: "Vậy cô gọi là gì?"
Hứa Thiên bất lực lắc đầu: " cũng nghĩ , lẽ sẽ gọi là con nhỏ c.h.ế.t tiệt thôi."
Tiểu Tạ vội cô bé, con bé vẫn hề phản ứng, Hứa Thiên chút kỳ lạ: "Mấy con bé hiểu chúng đang gì ?"
Vừa dứt lời, cô bé ngẩng đầu Hứa Thiên một cái, lặng lẽ ngoài cửa sổ xe, như đang ngẩn .
Chỉ một cái , Hứa Thiên xác định con bé hiểu.
"Em gái, em tên riêng ? Nếu , chúng gọi em là Ni Ni ?"
Cô bé vẫn chịu mở miệng, Hứa Thiên tiếp tục : "Chị em thông minh, em chắc chắn cảm nhận chúng ác ý với em, đúng ?"
Tiểu Tạ giật giật khóe miệng: "Tiểu Hứa, ở nhà cô chơi với em trai em gái , ai dỗ trẻ con như ? Con bé cùng lắm cũng chỉ hai tuổi rưỡi thôi, hiểu cái gì là ác ý thiện ý."