Thập Niên 80: Nữ Pháp Y Trong Đại Viện - Chương 314

Cập nhật lúc: 2025-12-07 17:51:39
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hứa Thiên khẽ gật đầu: "Biết , đưa đồ ăn !"

 

xong đóng cửa thò đầu ngoài, miệng còn la lối: "Còn kiểm tra cái gì nữa, mau đưa đến bệnh viện cấp cứu, còn nhặt một mạng."

 

Ninh Việt giao Lỗ Siêu cho bác sĩ xe cấp cứu, lo lắng cánh cửa lớn đang đóng , chỉ thể cầu nguyện tuyệt đối đừng xảy chuyện ngoài ý .

 

Khi Hứa Thiên , cô thấy gầm xe giơ tay động tác hiệu "cố lên" trong ngôn ngữ ký hiệu của cảnh sát đặc nhiệm, lòng cô yên tâm. Trên mái nhà và gầm xe đều , kẻ cầm thiết kích nổ là một đứa trẻ, Phùng Đào và Tiểu Thiệu giống như bất đồng ý kiến, cơ hội thắng hề nhỏ.

 

thể chỉ chờ tấn công, đó là hạ sách. Dù b.o.m cũng là yếu tố định, hơn nữa còn là b.o.m tự chế. Trẻ con vẻ dễ đối phó, nhưng cũng thuộc dạng yếu tố định. Lỡ nó vui ấn xuống thì tất cả sẽ toi mạng.

 

Còn mười lăm phút nữa, cô tìm cơ hội, cơ hội cũng tạo cơ hội.

 

Khi cô trở phòng khách, cửa phòng bên đóng. Phùng Đào xông tới định đ.á.n.h cô: "Cô lề mề cái gì? Đi gặp trai ?"

 

Hứa Thiên đẩy cô : "Đồ điên nổi cơn gì đấy? là cảnh sát, còn là lãnh đạo, cô mà thương thì đừng hòng nhận một xu nào."

 

vẻ hù dọa, Tiểu Thiệu quả nhiên lập tức kéo Phùng Đào : "Bình... Bình tĩnh ..."

 

Hứa Thiên Tiểu Thiệu, trong mắt đầy vẻ cảm kích: "Cảm ơn Tiểu Thiệu, hơn cô nhiều. thấy nếu cà lăm thì chắc cũng chẳng thèm để ý đến loại đàn bà điên !"

 

Phùng Đào càng phát điên: "Cô gì? Nói câu nữa xem! Có tin xé xác cô ! Còn Tiểu Thiệu, cứ như thèm ngó ngàng đến cô !"

 

Hứa Thiên giả vờ khinh bỉ cô .

 

Trong mắt Tiểu Thiệu cũng đầy vẻ chán ghét, ôm chặt Phùng Đào, cho cô đ.á.n.h .

 

Phùng Đào vùng vẫy , đột nhiên bình tĩnh . Cô đẩy Tiểu Thiệu : "Anh lấy b.o.m xuống buộc con đàn bà lẳng lơ ! Nhanh lên!"

 

Vẻ mặt Hứa Thiên kinh hãi, nhưng trong lòng thầm. Nghe cô nhẹ nhàng như thì chắc chắn b.o.m liên quan gì đến Phùng Đào. Bom tự chế vốn định, tháo xuống buộc nguy hiểm.

 

đây là một cơ hội, cô thể nhân cơ hội xem b.o.m trông như thế nào, phán đoán xem uy lực đến . Đến giờ vẫn thấy mặt mũi thật của quả bom, lỡ ầm ĩ cả lên mà họ chỉ mỗi cái thiết kích nổ thì .

 

Cô mong nhanh chóng đổi , nhưng Tiểu Thiệu sốt ruột xua tay: "Tiểu... Tiểu Đào, cô ... Không ... Muốn sống nữa , cho... Cho nổ tung... tung hết ở đây?"

 

Hứa Thiên phát hiện khi Tiểu Thiệu thì sẽ trôi chảy hơn, cà lăm nhiều như .

 

Phùng Đào giật : "Không đổi ? Chẳng cái thứ đó an lắm ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-314.html.]

"Không... Không ... Cô... Cô mua... ... ... an ủi... cô."

 

Phùng Đào chịu cứ cà lăm: " , b.o.m là mua, nhưng là đàn bà thì cái gì."

 

Hứa Thiên thấy tuy Tiểu Thiệu mặt mày cau , nhưng vai rõ ràng thả lỏng, liền hiểu cố ý dẫn dắt Phùng Đào, để cô việc b.o.m là do cô mua.

 

Cô nhớ đến việc đó Tiểu Thiệu tranh đưa bọn trẻ ngoài, Phùng Đào cũng là Tiểu Thiệu cứu Lỗ Siêu, nhưng hai vết thương Lỗ Siêu cũng là do bắn.

 

Chẳng lẽ là liên tiếp hai s.ú.n.g cướp cò ?

 

Xem chừa cả hai đường lui, nếu thể chạy thoát thì hai sẽ lấy tiền bỏ trốn. Không chạy thoát thì sẽ tất cả chuyện đều do Phùng Đào chỉ thị, đúng là tính toán giỏi.

 

Trước đây cô còn thấy Tiểu Thiệu lương thiện hơn Phùng Đào, xem mục đích của Tiểu Thiệu đạt , đang lo tính , còn bắt nghĩ cách trốn tránh trách nhiệm.

 

Hứa Thiên cuối cùng cũng phân biệt rõ ai là chủ ai là thứ, thong thả : "Tiểu Đào, chẳng đây cô b.o.m là do hai tự ? Sao giờ thành mua ? Hơn nữa cái thứ ngay cả đàn ông cũng chắc hiểu, Tiểu Thiệu hiểu ? Học từ ?"

 

"Cô mặc kệ chúng mua ? Dù cũng là hàng thật giá thật." Phùng Đào ném cho Tiểu Thiệu một cuộn dây thừng, bảo trói Hứa Thiên .

 

Hứa Thiên thấy Phùng Đào cứ ép Tiểu Thiệu trói , vô cùng may mắn vì nãy giấu một cái kéo nhỏ.

 

Tiểu Thiệu vẻ khúm núm, Phùng Đào đá một cái mới chịu gần, còn xin Hứa Thiên: "Xin... xin ..."

 

"Anh Tiểu Thiệu, cà lăm là do bẩm sinh ? cà lăm bẩm sinh hiếm, nếu thì cũng sẽ kèm theo trí tuệ kém phát triển và dị tật ở miệng, nhưng thấy bình thường, hồi nhỏ học theo khác, tự sửa ?"

 

Mặt Tiểu Thiệu đỏ lên, chút ngượng ngùng, còn kịp gì thì Phùng Đào nổi giận: "Hồ linh tinh, cấm cô chuyện với !"

 

Hứa Thiên : "Vừa nãy còn là con đàn bà lẳng lơ, giờ thành hồ li tinh ? Tiểu Đào, cô thiếu cảm giác an quá. cô còn bỏ rơi cô, tìm Trương Phong cũng chẳng đáng tin, cô sợ mất cũng dễ hiểu thôi."

 

Phùng Đào là do áp lực quá lớn, là bản tính như , đúng là tính tình dễ nổi nóng, cô nhảy dựng lên xông đ.á.n.h Hứa Thiên: "Mẹ cô mới bỏ rơi cô, cô câu nữa xem."

 

Hình như tay chân của Tiểu Thiệu nhanh nhẹn, chỉ trói chân Hứa Thiên, còn trói xong thì Phùng Đào xông suýt nữa ngã xuống đất, dùng sức đẩy Phùng Đào .

 

Phùng Đào càng giận dữ: "Anh dám đẩy ?"

 

Hứa Thiên trốn lưng Tiểu Thiệu, nhân lúc hai giằng co, : "Có lẽ sai , nhưng cô kiếm tiền là để dành cho cháu trai, con trai cô thậm chí còn bệnh, bà chỉ lo cho nó. Bà công việc chính thức, việc khổ sai kiếm tiền nhờ con cái đều giao cho cô, đúng ? Chăm sóc những đứa trẻ rõ lai lịch chỉ là việc khổ sai, mà còn mạo hiểm, lơ là một chút là cảnh sát bắt ngay, bà nghĩ cho cô ? Vậy mà còn mặt dày lấy hết tiền ."

 

Mộng Vân Thường

 

 

 

Loading...