Anh Huy đau lòng vô cùng, chạy lên phía xổm xuống: "Tiểu Tĩnh, cõng em nhé, mau lên."
Hách Văn Tĩnh đẩy , lóc : "Anh Huy, tự chạy , đừng quan tâm đến em nữa, cô sẽ tha cho em , hơn nữa cái chân của em chắc là phế , tự chạy ! Mấy chạy bao xa thì chạy bấy xa."
Hứa Thiên nhướng mày, cô là "mấy ", xem thật sự tiếp ứng, nhưng nếu đợi ở trong thôn, tại Hách Văn Tĩnh tự tin như , cô đến thương tâm tuyệt vọng, giống như là giả vờ.
Anh Huy an ủi Hách Văn Tĩnh: "Em bậy bạ gì , chúng nhảy từ tàu xuống còn sống , nhất định sẽ ."
Anh Huy trừng mắt Hứa Thiên.
Hứa Thiên bất đắc dĩ : "Biết tại hai ? Bởi vì cũng nhảy xuống! Nếu thì hai chắc chắn nát thành tương , thể mãi mãi ở bên ."
Anh Huy khẩy một tiếng: "Cô sợ cánh tay gãy nên mới nhảy xuống theo chứ gì, giả vờ cái gì! Nếu thật sự bụng như , thì mau thả chúng ."
" là cảnh sát! Cô là tội phạm bỏ trốn, là kẻ cướp tù, mơ mộng hão huyền gì ."
Hứa Thiên chắc chắn thể thả bọn họ , nhưng vết thương của Hách Văn Tĩnh, cũng thể mặc kệ, cô đ.á.n.h giá chiếc áo khoác của Huy, bộ quần áo , hình như đều thích hợp.
Chiếc áo phông ngắn tay bên trong của cô là cotton nguyên chất thích hợp để băng bó, nhưng trong tình huống , cũng thể cởi .
Lúc Huy đang chuẩn cởi áo khoác giúp Hách Văn Tĩnh băng chân, Hứa Thiên dứt khoát hỏi cô : "Vết thương trán của cô nặng ? Vết thương lớn bao nhiêu?"
Hách Văn Tĩnh ngẩn : "Làm gì?"
Anh Huy tức giận : "Vết thương đó cũng là vì các trông giữ cẩn thận, các nhất định hành hạ Tiểu Tĩnh đến c.h.ế.t mới thôi ?"
Hứa Thiên lườm một cái: "Nếu ngu ngốc đến cướp tàu, thì chúng an đến Dự Bắc . Anh Huy, chứng nóng nảy ? Có thể chuyện đàng hoàng ."
Có lẽ Huy cảm thấy nếu Hứa Thiên, thể thuận lợi cứu Hách Văn Tĩnh, cho nên ánh mắt cô luôn giống như kẻ thù g.i.ế.c ba, còn tiếp tục cãi , thì Hách Văn Tĩnh ngăn .
Cô lau nước mắt: "Đồng chí cảnh sát, chúng còng chung với cũng là duyên phận, cô đúng , gọi cô là đồng chí Tiểu Hứa ? Chuyện của tự gánh. theo cô về, cô thể thả Huy , chỉ là yên tâm về , nên mới theo đến đây. Tuy gây thêm phiền phức cho các , nhưng cũng ai c.h.ế.t, gây tổn thất quá lớn, cô ơn phước, để ."
"Cứ gọi là Tiểu Hứa là , chị Văn Tĩnh, đây ở tàu chị cởi mở hoạt bát, còn chấp nhận phận . Sao gặp , nước mắt ngừng rơi ? Xem hai nhất định yêu thương , hai quen khi nào? Kết hôn ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-388.html.]
Hách Văn Tĩnh để ý đến lời dò hỏi của cô, lau nước mắt: " cũng , nhưng chân đau, cằm cũng đau, trong lòng càng đau hơn, vì mà suýt chút nữa mất mạng, thể liên lụy đến nữa!"
Anh Huy nắm c.h.ặ.t t.a.y cô : "Tiểu Tĩnh, đừng lời bi quan, cứ về phía thì sẽ lối thoát. Cô ? Có lẽ chứng cứ năm xưa vứt bỏ từ lâu ."
"Đi về phía thì sẽ lối thoái?" Hứa Thiên lặp , cô sâu xa với Huy, bảo Hách Văn Tĩnh xuống, dùng s.ú.n.g chỉ Huy: "Vết thương trán của cô chắc là nặng, cho nên mới thể tiếp tục áp giải, cởi băng gạc , dùng lớp ở giữa băng bó vết thương đùi cho cô ."
Anh Huy hết sức bất ngờ cô một cái, Hứa Thiên : " chỉ đưa cô về, cô c.h.ế.t."
Băng gạc trán khó cố định, quấn quấn mấy vòng, Anh Huy cởi , cẩn thận kiểm tra vết thương: "Tiểu Tĩnh, đau ?"
Hứa Thiên mất kiên nhẫn : "Đừng em em nữa, mau chóng cắt băng gạc ."
Hách Văn Tĩnh chút ngại ngùng, Huy trừng mắt Hứa Thiên một cái, từ trong túi lấy một con d.a.o gấp, hết sức nhanh nhẹn cắt đứt băng gạc.
Hứa Thiên ở một bên , đợi cắt xong, cô chìa tay : "Đưa d.a.o cho !"
Anh Huy ngẩn : "Cô cố ý ? Bảo cắt băng gạc, thật là thử xem mang d.a.o ?"
Mộng Vân Thường
"Nghĩ nhiều , chẳng là vì vết thương của chị Văn Tĩnh ? Anh còn cách nào hơn ? Lát nữa xuyên qua ruộng lúa, vết thương chân của cô chắc chắn sẽ chạm rơm rạ, đau dễ nhiễm trùng."
Anh Huy giao con d.a.o sắc bén đó , khẩu s.ú.n.g của Hứa Thiên: "Trong thời gian ngắn như , các thể tìm thấy băng đạn để lắp khẩu s.ú.n.g cũ ?"
Hứa Thiên hề chột giơ s.ú.n.g chỉ : "Không tin thì cứ thử ."
Anh Huy thở dài thườn thượt đưa d.a.o cho cô, Hứa Thiên tay trái còng với Hách Văn Tĩnh, tay cầm súng, đang định bảo gập d.a.o , thì đột nhiên dùng sức, cầm d.a.o c.h.é.m về phía mặt Hứa Thiên, miệng còn gầm lên giận dữ: "Thử thì thử!"
Hứa Thiên sớm phòng , cô ngả , đầu gối nhấc lên, đ.á.n.h mạnh hạ bộ của .
Anh Huy phòng , nơi yếu ớt nhất tấn công, đau đớn kêu lên một tiếng, khom xuống.
Hứa Thiên thừa cơ xoay đầu súng, dùng báng s.ú.n.g đập tay cầm d.a.o của .