Anh Huy cùng đau, con d.a.o tay rơi xuống đất.
Hứa Thiên nhanh chóng cúi nhặt d.a.o nhét túi áo khoác, kéo Hách Văn Tĩnh lùi mấy bước: "Anh Huy, ngoan ngoãn theo về Dự Bắc ? Anh cái gì ?"
Hách Văn Tĩnh thấy Huy đánh, đau lòng lên, Hứa Thiên thở dài, tình cảm của hai thật sự .
Sắc mặt Huy tái mét, là do đau là do tức giận, nhớ ở tàu, nữ cảnh sát cũng đ.á.n.h mạnh điểm yếu của như , bất ngờ cướp khẩu s.ú.n.g của , bây giờ đến nữa.
Ánh mắt quét qua khẩu s.ú.n.g trong tay Hứa Thiên: "Cô luyện qua ?"
Hứa Thiên bây giờ càng nghi ngờ trong s.ú.n.g băng đan, nhưng vẫn giữ vững tinh thần, : " là cảnh sát, xem? Thành thật theo về, còn thể giúp hai tính là tự thú."
Hách Văn Tĩnh lóc cầu xin cô thả Anh Huy, Hứa Thiên bất đắc dĩ : "Chính chị cũng rõ ràng, cho dù chịu thả, cũng chịu , còn chuẩn c.h.ế.t vì tình, chắc chắn là sinh t.ử gắn bó . Anh Huy, mau chóng băng bó cho cô xong , chúng cùng bệnh viện, một nội thương thể lúc đó , hễ phát tác là c.h.ế.t đấy."
Lúc , ánh mắt Huy cô càng giống như tẩm độc, nhưng vẫn ngoan ngoãn lời nhặt băng gạc rơi đất lên.
Đợi Hách Văn Tĩnh băng bó vết thương xong, Hứa Thiên dìu cô về phía ruộng lúa, bảo Huy phía mở đường, Anh Huy miệng lẩm bẩm c.h.ử.i rủa, ruộng ngô thì đ.á.n.h bồm bộp ngô.
Trong môi trường như , quá dễ dàng để ẩn nấp, Hứa Thiên hận thể mắt thể sáu hướng, tai tám phương.
Cô huy động bộ thần kinh cảnh giác, một hồi lâu mới phát hiện hình như Huy lệch đường . Thân ngô phía đ.á.n.h đá khiến cho xiêu xiêu vẹo vẹo, đầy đất đều là ngô, cho đến lúc cô mới phát hiện.
"Đi đường thẳng cũng ?"
Mộng Vân Thường
"Sao đường thẳng chứ? Nhìn cô là từng trồng trọt gì , yên tâm , theo , sắp đến thôn . Với chẳng là để cho mấy nhanh hơn ? Lá ngô đ.â.m đau quá."
Hứa Thiên tức đến nhẹ: "Đừng đẩy nữa, thẳng về phía , còn gây sự nữa, nổ s.ú.n.g đấy."
Anh Huy đầu hỏi: "Trong s.ú.n.g đạn thật ? Vừa thử , cô nổ súng?"
Hứa Thiên lạnh: " g.i.ế.c , càng vì mà một đống báo cáo. Có lẽ , mỗi viên đạn của chúng đều khai báo rõ ràng, đến vạn bất đắc dĩ, sẽ nổ súng."
Anh Huy cũng tin , gây chuyện gì nữa, thành thật theo luống cày về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-389.html.]
Hứa Thiên ứng phó , dùng khóe mắt quan sát vẻ mặt của Hách Văn Tĩnh, thấy trong mắt cô lấp lánh ánh lệ, nhưng giống với kiểu tuyệt vọng , hình như cô đang kỳ vọng điều gì đó, nhưng dám quá hy vọng.
Rốt cuộc Huy dẫn ai đến?
Hứa Thiên đột nhiên đổi hướng, hoặc dứt khoát dọc theo đường ray đến trạm tiếp theo, nhưng Hách Văn Tĩnh chắc chắn thể chống đỡ xa như , Huy cũng chắc chắn sẽ ngăn cản.
Hứa Thiên thấp thỏm yên, phía đang chờ đợi cô là cái gì, đợi đến khi cuối cùng xuyên qua mảnh ruộng ngô , thấy một hàng nhà cửa chỉnh tề lắm và những mảnh đất tư nhân trồng đủ loại rau, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Trên mảnh đất tư nhân hai chị đang hái rau, ở gần, bên chân đều đặt giỏ, thấy bọn họ từ ruộng ngô, đều ngóng về phía bên , dáng vẻ của hai chị giống như là đồng bọn giả trang.
Cách ruộng rau xa còn một túp lều dưa, dưa hấu trong ruộng thu hoạch xong từ lâu, một mảnh xanh mướt trồng cái gì.
Đến thôn là thể tìm Ủy Ban Thôn, cho dù Ủy Ban Thôn điện thoại, trong thôn chắc chắn cũng xe ba gác hoặc là máy kéo, thể đưa bọn họ đến đồn cảnh sát.
Hứa Thiên đợi đồng bọn và phục kích của hai , trong lòng thảnh thơi hơn một chút, đ.á.n.h giá cảnh xung quanh.
Cô đang định nhờ hai chị hái rau dẫn cô đến Ủy Ban Thôn, thì đột nhiên hai đứa trẻ chạy từ túp lều dưa, một đứa cao một đứa thấp chạy về phía bọn họ, thằng bé chạy phía còn gọi lớn: "Ba, , bây giờ ba mới về ?"
Nước mắt Hách Văn Tĩnh lập tức trào : "Đồng chí Tiểu Hứa, nhất định sẽ theo cô về, nhưng cô thể cho chuyện với các con thêm chút nữa, ôm chúng một cái ."
Lúc Hứa Thiên đang ngây , hai đứa trẻ đó chạy đến gần, bé trai ít nhất cũng sáu bảy tuổi , còn bé gái phía cũng nhỏ hơn là bao, nhưng Hách Văn Tĩnh mới trốn năm năm thôi ?
Thằng bé ôm chầm lấy Hách Văn Tĩnh: "Mẹ, cuối cùng cũng về , em gái nhớ đến nỗi ngày nào cũng ."
Hách Văn Tĩnh ôm hai đứa con đến nước mắt giàn giụa, nhất thời nên lời.
Hứa Thiên đầu hỏi Huy: "Chúng đều là con của hai ? Con ruột? Rốt cuộc hai quen khi nào? Vụ án đẫm m.á.u năm năm tham gia ."
Anh Huy con Hách Văn Tĩnh, hốc mắt cũng chút ướt át, thở dài, lảng tránh vụ án đẫm m.á.u trả lời: "Tiểu Cường là do với vợ sinh, Tiểu Muội là do Tiểu Tĩnh sinh cho . Đồng chí cảnh sát, leo tàu chỉ là vì , mà còn là vì con cái, con nhỏ như mà , đáng thương bao."
Hứa Thiên cau mày, định gì đó, thì khóe mắt thấy hai hái rau tụ một chỗ, vác giỏ lưng về, còn thỉnh thoảng đầu bên .