"Nếu g.i.ế.c trốn, tìm thêm mấy theo, gấp cái gì?"
" gấp!" Lý Huy lập tức .
Hứa Thiên : "Vậy thì !"
Cô sắp xếp xong bảo Điền Tráng chuẩn máy kéo xong xuôi, lát nữa đưa họ đến đồn cảnh sát.
Điền Tráng đảo mắt đang nghĩ gì, thấy lời cô , vội vàng nhanh nhẹn đáp một tiếng, chạy ngoài chuẩn .
Ba Lý Huy bỏ quê còn luôn la lối Hứa Thiên là cảnh sát giả, lúc đột nhiên quỳ xuống mặt Hứa Thiên: "Đồng chí cảnh sát, cô ơn phước... Đứa trẻ còn nhỏ dại..."
Hứa Thiên cạn lời, cái nhà ai cũng thích kiểu : "Chú , quyết định , nhưng đợi đưa về , các thể xin thăm nuôi. Còn nữa, chú và nhà cũng đến thành phố một chuyến, rõ chuyện. thấy bây giờ chú cứ chăm sóc cho bọn trẻ , để chúng ở đây ba bắt , lắm ."
Ba Lý Huy còn kịp gì, Lý Huy hừ lạnh một tiếng, chỉ bàn tay đang còng chung của Hách Văn Tĩnh và Hứa Thiên, còn những vết thương đầu và chân: "Bọn chúng thấy còn ít ? Lúc mới giả bộ ? Tiểu Hứa, đừng quá giả tạo."
Hứa Thiên tức đến bật , thật sự hề chút pháp luật đạo đức nào, Hách Văn Tĩnh thừa nhận g.i.ế.c , bản thì càng cố gắng cướp tù, còn thể ngang nhiên cảnh sát giả tạo?
Cô chế nhạo Lý Huy: "Xem Anh Huy nắm chắc phần thắng ?"
Lý Huy khẩy một tiếng: "Nắm chắc phần thắng gì chứ? còn đường nào khác ? Chẳng đồng ý theo cô còn gì? thấy cô nhất định cho bại danh liệt ở trong thôn mới chịu đúng ."
Lúc Điền Tráng chạy chậm rãi : "Đồng chí cảnh sát, chuẩn xong hết , bây giờ ?"
Hứa Thiên đầu Hách Văn Tĩnh, thấy cô vẫn luôn né tránh ánh mắt của , giống như vô cùng hổ, liền thở dài: "Có chào tạm biệt con ? Nếu cần thì lên xe ."
Hai đứa trẻ đều dựa bên chân Hách Văn Tĩnh, tay nắm chặt tay, mở to mắt những lớn tranh cãi, thể hiểu bao nhiêu.
Lý Huy chút mất kiên nhẫn liếc ba : "Đồ già c.h.ế.t, chỉ lóc, ích gì chứ? Con cái để cho ông yên tâm, mang theo, mặc kệ là đến huyện là trại trẻ mồ côi ở thành phố, cũng hơn ở nhà."
Ba kinh ngạc đến ngây , thôi, những dân xung quanh càng thêm ngạc nhiên, bàn tán xôn xao.
"Đi theo ông bà hơn đến trại trẻ mồ côi ?"
" , thằng Tiểu Huy úng não ! Rốt cuộc nó phạm tội ?"
Hách Văn Tĩnh cũng vài phần khó hiểu Lý Huy, Lý Huy quát những dân đang bàn tán: "Câm miệng, cần các quản !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-394.html.]
Sao Hứa Thiên thể để như mong : "Nơi ở của bọn trẻ tiếp, nhiệm vụ chính của bây giờ là đưa hai về, mau lên xe."
Cô tưởng Lý Huy sẽ tiếp tục tranh thủ mang theo con cái, thấy nghiến răng con, Hách Văn Tĩnh: "Tiểu Cường con dắt theo Tiểu Muội, về nhà với ông nội , lúc ba ở nhà chẳng các con cũng ở với ông bà ? Đi , học hành cho ."
Hách Văn Tĩnh hai đứa trẻ, nước mắt lập tức rơi xuống, những vây xem bắt đầu mềm lòng, thở dài ngao ngán.
Hứa Thiên vội vàng đưa lên xe, cũng may hai dân cầm dây thừng , theo họ là bí thư chi thôn và phó thôn trưởng.
Hai là là những hiền lành thích quản chuyện, Bí thư thôn còn cầm theo cái tẩu thuốc, ông đến , mắt tìm kiếm khắp nơi: "Rốt cuộc ai phạm tội? Đồng chí cảnh sát ở ?"
Vẫn là Hứa Thiên chủ động : "Chú , là của Cục thành phố Dự Bắc, mượn mấy trong thôn giúp đỡ áp giải tội phạm."
"Ồ ồ, dễ dễ , nhưng cô mặc đồng phục cảnh sát ?"
Hứa Thiên móc thẻ cảnh viên một , ông chú cũng là khó chuyện, bảo cô tìm hai dân quân theo.
Hai dân quân hưng phấn, nhưng trong miệng đều oán trách: "Chúng còn tính là dân quân gì nữa chứ? Súng ống đều nộp hết !"
" , nhưng thể giúp gì thì chúng chắc chắn lùi bước, là chúng về nhà lấy hai cây gậy?"
Hứa Thiên nghĩ thầm, cô đây là quân chính quy còn súng, gậy gộc ở xe dùng khéo, thương địch thương , nhưng những đều bình thường, ý bao che Lý Huy, cô yên tâm, xem hậu chiêu của Lý Huy chắc là ở đường.
Hứa Thiên chút do dự, nên ở đây đợi quân tiếp viện đến, là nên đưa họ đến đồn cảnh sát, những cảnh sát gần đó chắc chắn đang đường đến, chỉ cần gặp một đội , thì Lý Huy bao nhiêu chiêu cũng vô dụng.
nếu như trong thôn đều bao che Lý Huy, thì ở Ủy Ban Thôn đợi cứu viện, mới là lựa chọn an nhất.
Mộng Vân Thường
Cô đảo mắt một vòng, thấy trong đám đông còn thấy ba Lý Huy và hai đứa trẻ , khỏi nhíu mày, nhớ đến chiếc điện thoại hỏng của Ủy Ban Thôn, vẫn quyết định nhanh chóng khỏi thôn.
Hứa Thiên hạ quyết tâm, liền đưa sợi dây thừng trong tay cho hai dân quân: "Trói lợn , giúp trói ngã Lý Huy cho chắc !"
Sắc mặt Lý Huy và Điền Tráng đều đổi, Hứa Thiên : "Lý Huy, dù cũng chạy trốn, trói tay trói chân thì vấn đề gì ?"
"Tiểu Hứa, cô đừng quá sỉ nhục khác! Cái gì mà trói lợn?"
"Được, thì dùng cách trói lừa trói dê mà trói, đúng , chờ một chút, chú Bí thư, phiền chú tìm giúp một đoạn dây kẽm nhỏ, việc dùng."