Thập Niên 80: Nữ Pháp Y Trong Đại Viện - Chương 447

Cập nhật lúc: 2025-12-08 11:37:10
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiểu Liêu thấy chị ở đó, cũng mời nhà, liền hỏi: "Chị Thành, mới hơn bốn giờ, chị bắt đầu nấu cơm ? Mấy giờ con chị tan học?"

 

Anh nhắc đến chuyện , Thành Thủy Anh càng mắng hăng hơn: "Tên khốn kiếp Lão Khang , công việc lo , chạy , ở đơn vị đến tìm , hai ngày , liền chạy khắp nơi tìm, đây lỡ giờ ăn cơm ? Đợi về, cảnh sát tìm đến, đuổi xong, phát hiện lão già tè dầm, dọn dẹp xong, cơm còn ăn nữa."

 

Hứa Thiên thấy chị mắng hăng say, trong miệng câu nào , nhưng vành mắt đỏ hoe, liền chị gái miệng cứng lòng mềm.

 

"Chị Thành, chị thật dễ dàng gì, gặp lo cho gia đình , quá khó khăn , già trẻ đều dựa một chị, chắc là cũng ."

 

"Đi gì nữa chứ." Giọng của Thành Thủy Anh theo tiếng : "... đúng là Lão Khang hại, cũng , cả nhà chỉ dựa tiền lương của , vốn sắp chia nhà , phát huy tinh thần nhường cho . Cả nhà chen chúc ở cái nơi tăm tối , vài câu, còn thích , đặt bát cơm xuống là bỏ chạy! Anh thường xuyên nổi nóng, tưởng đợi nguôi giận là về, ai ngờ đợi đến cảnh sát tới."

Mộng Vân Thường

 

Chị giơ tay lau nước mắt: "Mấy là đợt cảnh sát thứ hai đến, đừng vòng vo với nữa, rốt cuộc Lão Khang xảy chuyện gì? Anh sẽ là c.h.ế.t chứ! Cái tên ngàn đao , để bớt lo !"

 

Hứa Thiên vội giải thích: "Chỉ là mất tích, phát hiện tung tích của , chị đừng vội, chúng đến đây là điều tra tung tích của ."

 

"Vậy nên bên ngoài tìm ? Anh trốn ở trong nhà."

 

Hồ Đông nghiêm mặt : "Chị Thành, việc mất tích của chồng chị thể liên quan đến một vụ án mà chúng đang xử lý, chúng thể và nhà xem ?"

 

"Vụ án gì?" Thành Thủy Anh càng thêm căng thẳng, xem vẫn tình cảm đối với Khang Đông Vĩ.

 

"Vụ án g.i.ế.c !"

 

Hồ Đông xong, chỉ thấy một tiếng "choảng", cái chậu rửa mặt trong tay Thành Thủy Anh rơi xuống đất, đậu đũa đều lăn ngoài. Hứa Thiên thở dài, xuống giúp chị thu dọn để lên bàn bên cạnh.

 

Thành Thủy Anh lúc mới phản ứng : "Không thể nào, Lão Khang nhà thật thà, thể g.i.ế.c chứ? Anh ..."

 

Hứa Thiên cắt ngang lời chị : "Chị Thành, chúng chỉ liên quan đến vụ án g.i.ế.c , hơn nữa là thể liên quan, chứ g.i.ế.c ."

 

Tiểu Liêu : " , chẳng là đang điều tra ?"

 

Hứa Thiên hỏi: "Chị Thành, chúng thể xem phòng của ? Anh những bài thơ gì, thư từ liên lạc với khác , những ngày hành vi bất thường gì , cũng xin chị cho chúng ."

 

"Không , bình thường thì giống như bình thường... Thì giống như... Thì giống..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-447.html.]

 

Thành Thủy Anh lắp bắp hai câu, đột nhiên lóc kể lể, chị chỉ nhà bên cạnh: "Tên đàn ông nhà bên cạnh thường xuyên lăng nhăng ở bên ngoài, nhưng cũng phân biệt nhà và bên ngoài, Lão Khang nhà cứ như thằng ngốc , thích nhất là phát huy tinh thần, cái gì cũng . Thành lập cái câu lạc bộ thơ gì đấy còn tự bỏ tiền mua mua bánh kẹo, bảo cái là cái gì chứ!"

 

Hứa Thiên an ủi chị vài câu, nữa đề nghị xem, Thành Thủy Anh ngại ngùng : "Không cho , là thật sự sợ mất mặt, nhà cửa quá bừa bộn, nhưng phòng của lúc nào cũng dọn dẹp sạch sẽ."

 

Hồ Đông cách giữa các cánh cửa: "Ý chị là Khang Đông Vĩ phòng riêng, nhà chị mấy gian phòng?"

 

"Hai gian, phía trong cùng ngăn cho một cái phòng việc."

 

Cuối cùng Thành Thủy Anh cũng tránh , Hứa Thiên kinh ngạc phát hiện ông lão xe lăn trong phòng khách ngất, cô vội vàng qua kiểm tra đồng tử: "Đột quỵ hai, nhanh chóng đưa đến bệnh viện!"

 

"Hả?" Thành Thủy Anh ngây .

 

Hồ Đông phản ứng nhanh nhất: " gọi điện thoại!"

 

Anh chạy nhanh xuống lầu, Hứa Thiên bảo Tiểu Liêu giúp cởi áo của ông lão , điều chỉnh ông đến tư thế thoải mái, kiểm tra khoang miệng và đường thở xem dị vật .

 

Thành Thủy Anh ngây ngốc ở một bên , nước mắt ngừng rơi: "Cái , họa vô đơn chí! Lão Khang còn tìm thấy, ba xảy chuyện."

 

Tiểu Liêu cảm thấy ông lão thể là thấy bọn họ vụ án g.i.ế.c , chút áy náy : "Không ngờ ông lão dễ đột quỵ như , sớm thế nên đưa ông đến bệnh viện ."

 

Thành Thủy Anh ý trách bọn họ, chỉ là than thở .

 

Hứa Thiên giúp sơ cứu, an ủi: "Yên tâm , chỉ cần nhanh chóng đưa bệnh viện thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng, đây ông chắc là từng đột quỵ , sớm di chứng ."

 

Thành Thủy Anh gật đầu , Hứa Thiên vỗ nhẹ tay chị , định an ủi, đầu thấy gian phòng bên cạnh sạch sẽ gọn gàng, bên cạnh cửa sổ còn treo tranh cuộn, bàn đặt ấm và bộ chén , ngay cả hộp đựng cũng cao cấp.

 

Ngược , bên ngoài, bừa bộn đến nỗi chỗ đặt chân, quần áo giày dép chăn màn của già và trẻ con, còn đủ loại đồ lặt vặt đều tùy tiện ném bàn bàn, bệ cửa sổ còn đặt một đĩa thức ăn thừa, mặt đất chút vết nước. Một con ruồi đậu vết nước, bay đến đĩa thức ăn thừa.

 

Hứa Thiên thở dài, đầu cái phòng việc chật hẹp, nhưng còn gọi là phẩm vị , hình như hiểu điều gì, trách Thành Thủy Anh Khang Đông Vĩ giống bình thường.

 

 

 

 

 

Loading...