"Đi thôi, đưa chị đến bệnh viện."
Hồ Đông đỡ dậy, Thành Thủy Anh lau miệng, đến xé lòng: "Các cần điều tra nữa, là g.i.ế.c, ! thấy ngứa mắt, trong câu lạc bộ thơ phần lớn đều là thanh niên trẻ tuổi, một ăn no cả nhà đói, còn thì , trong nhà già trẻ, mà ngày nào cũng gì, hết thơ gửi bài. mấy câu, còn thích , hai chúng cãi mấy câu, đ.á.n.h , ba chồng chính là chứng kiến, ông thấy g.i.ế.c đó! Không tin thì các hỏi ông ."
Thành Thủy Anh chật vật bên cạnh đống nôn mửa của mà thừa nhận tội ác, Hứa Thiên đột nhiên cảm thấy kỳ lạ.
Hồ Đông hỏi chị : "Vứt xác ở ? Có đồng phạm ?"
"Không , bộ đều là một ! Thằng lớn nhà ở nội trú, đứa út còn nhỏ quá, ba chồng bán bất toại, liên quan gì đến họ cả!"
Hứa Thiên nhíu mày: "Vì chị tự tử? Còn dùng cả hai cách khiến mất mạng, uống t.h.u.ố.c nhảy lầu!"
" sợ sớm muộn gì các cũng sẽ điều tra , đến lúc đó hai đứa con sẽ nghĩ về như thế nào đây? Mẹ g.i.ế.c ba, bạn học của Thụy Thụy chắc chắn sẽ nhạo nó, nghĩ là c.h.ế.t quách cho xong. c.h.ế.t các sẽ thể điều tra tiếp nữa, cũng cần đối mặt với các con nữa."
Thành Thủy Anh , Hồ Đông kéo lên, đeo còng tay cho chị : "Tuy nôn , nhưng vẫn sợ còn sót t.h.u.ố.c trong , bệnh viện kiểm tra một chút ."
Hứa Thiên tiến đỡ Thành Thủy Anh, thì thấy vẻ mặt chị đau khổ tột cùng, miệng lẩm bẩm: "Vì cho c.h.ế.t? g.i.ế.c , trả mạng cho , một mạng đổi một mạng, vì cho c.h.ế.t?"
Trong lòng Hứa Thiên chuyện, lời an ủi, chị cứ lặp lặp như , đợi đến khi xuống tầng hai, Hứa Thiên bảo Hồ Đông đưa xuống : " tìm Khang Thụy."
Mộng Vân Thường
Hồ Đông chút khó xử: "Đưa đến bệnh viện đội hình sự? Chúng bận như , trẻ con nghịch ngợm, lỡ trông chừng cẩn thận, xảy chuyện gì thì ? thấy cứ tìm của tổ dân phố giúp sắp xếp thì hơn."
"Đưa đến cục thì chắc chắn sẽ quản thôi, Đội phó Hồ, mấy lời hỏi cô bé, phiền đợi một lát."
Hồ Đông bảo cô cẩn thận: " sẽ lập tức bảo bên đồn cảnh sát gần đây đến hỗ trợ, nhà đó căng dây cảnh giới, trông chừng."
Sau khi Hứa Thiên cảm ơn hàng xóm bụng , đưa Khang Thụy về nhà: "Cháu thể chỉ cho cô, ba cháu lúc đó ở ?"
Khang Thụy chút căng thẳng, cô bé chỉ tủ quần áo: "Ngay cạnh tủ đó, ? Mẹ cháu ? Mẹ cháu xảy chuyện gì ?"
Hứa Thiên an ủi: "Mẹ cháu , chỉ là hiện tại thể chăm sóc cháu , cháu chị uống t.h.u.ố.c gì ?"
Khang Thụy lắc đầu: "Không , chắc là t.h.u.ố.c thôi, đủ màu sắc."
Hứa Thiên thở dài: "Đó là t.h.u.ố.c chuột, uống sẽ trúng độc, nặng thì thể dẫn đến t.ử vong."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-452.html.]
Khang Thụy sợ hãi, cô bé trợn tròn mắt: "Cô dối, cháu sẽ uống t.h.u.ố.c độc ."
"Chị chúng cứu , tin thì cháu thể hỏi cháu. Thụy Thụy, cháu thấy lớn cũng lúc phạm sai lầm, đúng ?"
Khang Thụy vẫn dám tin, Hứa Thiên truy hỏi: "Vì cháu mua kẹo mút cho cháu, cháu hứa với chị điều gì?"
Tay của Khang Thụy thò túi xoa nắn giấy gói kẹo: "Mẹ cháu cho cháu !"
Hứa Thiên thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc vẫn là trẻ con, giấu chuyện.
"Không cho cháu gì? Cháu thấy gì? Thụy Thụy, bây giờ cháu cũng phạm sai lầm , chị thể trách cháu nữa. Về chuyện ngày hôm đó, rốt cuộc cháu giấu diếm điều gì?"
Khang Thụy mân mê ngón tay : "Hôm đó cả cháu về nhà, nhưng cháu cho cháu với ai cả, sợ cả cháu trường đuổi học. Mẹ bảo chỉ cần cháu , mỗi ngày đều mua kẹo cho cháu ăn."
Nói xong cô bé ngẩng đầu, chớp đôi mắt to: "Mẹ cháu còn bảo ngoài chuyện thì những chuyện khác thể thật, cháu lời nhất đó, chỉ bảo cháu giữ bí mật một chuyện, chắc chắn sẽ . Cô cảnh sát ơi, bây giờ cô thể ? Vì cháu uống t.h.u.ố.c chuột? Rốt cuộc ? Có cả cháu đuổi học ?"
Hứa Thiên thở dài, nhất thời nên trả lời thế nào, ngờ đúng là như , trách Thành Thủy Anh kiên quyết tự t.ử như , hóa là đang bảo vệ con trai lớn, nếu chị thật sự c.h.ế.t một cách minh bạch, thì vụ án đúng là thể điều tra tiếp nữa.
Đợi khi cô kéo Khang Thụy xuống lầu, Thành Thủy Anh kích động con gái: "Con ngoan, kẹo còn ăn hết hả? Ăn từ từ thôi, vất vả lắm mới mua đó, con tuyệt đối đừng cho ai nhé."
Hứa Thiên thấy những lời , cạn lời vô cùng.
Hồ Đông cũng điều đúng: "Chị Thành, chị còn bày đặt ám chỉ lời khai với con gái ngay mặt chúng ?"
" ám chỉ lời khai?" Thành Thủy Anh lên: " thừa nhận là g.i.ế.c , các còn thế nào nữa?"
Hứa Thiên : "Thật sự là chị g.i.ế.c ? Hôm đó con trai chị về nhà ? Vì bảo con gái giấu diếm chuyện ?"
Thành Thủy Anh ngẩn : "Thụy Thụy gì với các ?"
Hứa Thiên Khang Thụy, những chuyện mặt con bé, liền với Thành Thủy Anh: "Đưa chị đến bệnh viện , sẽ tìm con trai chị."
Hồ Đông liếc mắt cô, lập tức hiểu : "Phía điện thoại công cộng, trông chừng họ, cô gọi điện thoại ."