Thập Niên 80: Nữ Pháp Y Trong Đại Viện - Chương 456

Cập nhật lúc: 2025-12-08 11:37:20
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hồ Đông hỏi : "Mất cái gì? Vì cho rằng Khang Tuấn trộm?"

 

"Mất phiếu cơm, giấy nháp các thứ thôi ạ, phòng khác còn mất tiền nữa, thường xuyên ngoài mua cơm ngon, lấy nhiều tiền thế."

 

Hứa Thiên chút bất lực, họ đến để điều tra vụ án g.i.ế.c , nhưng thời gian giúp học sinh bắt trộm, cô hỏi thầy Vương: "Phòng học sinh từng mất đồ, còn nghi ngờ Khang Tuấn, chuyện thầy cũng ?"

 

Thầy Vương ngượng ngùng : "Đồng chí cảnh sát, thực sự bận, các là dạy lớp 12, nhiều..."

 

Hồ Đông mất kiên nhẫn cắt ngang lời ông: "Vậy là thầy Khang Tuấn cô lập trong ký túc xá."

 

Trương Dương lập tức : "Không chúng em cô lập , là tại hòa đồng, cả ngày thần thần bí bí, dạo còn lẩm bẩm thơ."

 

Hứa Thiên bây giờ thấy hai chữ " thơ" là thấy đau đầu, cô thật ngờ con trai Khang Đông Vĩ cũng mê thơ, mặc dù trào lưu dân thơ là chuyện , nhưng nhiều nhất cũng chỉ cho vui, hai ba con thật đấy chứ.

 

Lẽ nào mâu thuẫn giữa họ là do thơ mà ?

 

Thầy Vương rõ ràng chuyện , ông trừng mắt Trương Dương: "Khang Tuấn thơ khi nào? Sao thầy ?"

 

"Em cũng thấy , nhưng lẩm bẩm, thật đấy ạ, thầy tin thì hỏi những trong phòng em xem."

 

Những khác cũng gật đầu theo, là sợ Trương Dương, là thật sự thấy Khang Tuấn lẩm bẩm thơ.

 

Hứa Thiên hỏi : "Đã lẩm bẩm những bài thơ gì? Không thuộc lòng thơ cổ đấy chứ?"

 

"Không ạ, là thơ hiện đại." Trương Dương khẳng định.

 

Một học sinh đầu đinh khác trong phòng đột nhiên : "Em thấy giống thơ lắm, ngược giống như bùa chú , em rõ, trời và biển một màu đỏ rực, quá! Lúc đó em , trừng mắt em ."

 

Trương Dương lập tức : "Thầy Vương, hai vị cảnh sát... Đồng chí cảnh sát, các đều thấy đấy ạ, Khang Tuấn hòa đồng với , cổ quái, một em nghĩ như ."

 

Hứa Thiên : "Vừa nãy còn trộm đồ, giờ thành hòa đồng ? Vậy rốt cuộc trộm đồ của ?"

 

"Dù phòng chúng em cũng từng mất phiếu cơm, thì còn ai nữa? Mấy đứa bọn em lắm..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-456.html.]

Hứa Thiên bất lực : "Vậy là các thấy trộm cắp? Chỉ vì hòa đồng nên là trộm? Có mặt ?"

 

"Chắc là ạ, chỉ là thỉnh thoảng tức quá thì móc vài câu thôi."

 

Trương Dương tự cũng đột nhiên sợ hãi: "Đồng chí cảnh sát, các tìm Khang Tuấn gì? Cậu phạm tội gì ạ?"

 

Hồ Đông nghiêm mặt : "Không nên hỏi thì đừng hỏi, nên thì đừng , chút chứng cứ nào là trộm, cũng may Khang Tuấn chấp nhặt với các , chứ gặp ác thì các hối hận kịp."

 

Hứa Thiên thấy một trong đó vô cùng căng thẳng, ánh mắt cũng lảng tránh, liền đoán trộm đồ thể là , chỉ là lúc chỉ , xử lý khéo sẽ hủy hoại một đứa trẻ.

 

Tình huống để lãnh đạo trường học xử lý thì hơn, nhưng thầy chủ nhiệm Vương rõ ràng vô trách nhiệm, cách xử lý vấn đề cũng đơn giản thô bạo.

 

Thế là Hứa Thiên hỏi: "Thầy Vương, lãnh đạo của các thầy ở đây ạ? thấy trường các thầy quản lý chẳng cả, học sinh nội trú tùy tiện khỏi trường, về ký túc xá, cô lập vu khống, thế mà còn quản thì sớm muộn gì cũng gây họa."

 

Thầy Vương đương nhiên họ tìm lãnh đạo, nhưng chỉ Hứa Thiên yêu cầu, Hồ Đông cũng gặp lãnh đạo trường: "Cho dù tan học , chắc cũng lãnh đạo trực ban chứ?"

 

Quả thật là , Hứa Thiên trực tiếp chuyện của Khang Tuấn với lãnh đạo trực ban, phòng của bọn họ hành vi trộm cắp, vị lãnh đạo trách nhiệm hơn thầy Vương một chút, nhất định sẽ điều tra triệt để, cũng sẽ giúp tìm kiếm tung tích của Khang Tuấn.

 

Lúc Hứa Thiên và Hồ Đông cũng thể nán đây quá lâu.

Mộng Vân Thường

 

Hồ Đông mượn điện thoại của trường gọi về cục , kết quả Ninh Việt và đến Hội Văn học Nghệ thuật, nên gọi điện thoại đến đó.

 

Sau khi báo cáo tình hình ở đây, Ninh Việt chút bất lực: "Vừa nãy chẳng còn ? Sao cái học sinh cấp ba thành nghi phạm của vụ án hồ Tiểu Đông ?"

 

Hứa Thiên vội vàng giải thích: "Đội trưởng Ninh, lúc đó cứ nghĩ cái c.h.ế.t của Khang Đông Vĩ là tai nạn, hung thủ là con trai , Khang Tuấn, vợ và ba của Khang Đông Vĩ luôn bao che cho . Bây giờ chúng phát hiện bức vẽ thời điểm Uông Cẩm c.h.ế.t trong cuốn sổ của Khang Tuấn, cho dù Khang Tuấn là hung thủ, thì cũng thể thoát khỏi liên quan, thể thấy hoặc ít nhất là về chuyện , mới thể vẽ , còn luôn chằm chằm nó khi đang học. Còn một chuyện nữa, Khang Tuấn cũng thơ, còn thường xuyên lẩm bẩm trong miệng, trong ký túc xá của thấy, mấy câu thơ chút phi logic, tượng trưng gì ."

 

Hứa Thiên câu thơ đó, Ninh Việt chút khó hiểu: "Biển và trời đều đỏ rực? Cháy ? Hay là thơ tượng trưng, nhưng tượng trưng cho cái gì?"

 

Hứa Thiên cũng đoán , bài thơ diễn tả cảm xúc gì.

 

Lúc Hồ Đông thản nhiên : "Bài thơ của lẽ chỉ lố, hoặc là Khang Tuấn dùng thơ vũ khí để tấn công ba . Đội trưởng Ninh, thấy nghi phạm lớn nhất hiện nay là đàn ông lạ mặt đưa cơm cho Khang Tuấn, chúng hỏi giáo viên và bảo vệ, ai ở trường thấy , nhưng các bạn cùng lớp của Khang Tuấn đều thấy ăn cơm mua bên ngoài, đưa bốn vịt . Người bán vịt thường xuyên, chúng nhân lúc giờ ăn cơm hỏi xem."

 

 

 

 

 

Loading...