"Được, các tìm quanh trường , sẽ thông báo cho cục, phát công văn phối hợp điều tra đến các đồn cảnh sát."
Hứa Thiên sắp cúp điện thoại, vội hỏi: "Đội trưởng Ninh, bên các thế nào ? Mấy trong câu lạc bộ thơ ai đáng ngờ ? Không ai khác mất tích chứ?"
"Người thì đến đủ cả, đáng ngờ cũng ít, theo và giáo sư Cao quan sát, trong nhóm chắc lục đục nội bộ, một trưởng câu lạc bộ Khang Đông Vĩ , để Uông Cẩm lên , Khang Đông Vĩ lợi dụng điểm háo sắc của Uông Cẩm để ầm lên, nhưng những cho rằng háo sắc là bản tính của nhà thơ."
Hồ Đông mà buồn : "Bản tính nhà thơ? Bọn họ mấy bài thơ đó mà cũng dám xưng là nhà thơ á? Có nhà thơ nào lấy việc háo sắc vinh ?"
Mộng Vân Thường
Hứa Thiên cũng thầm khẩy: " , cái lý gì ? Tìm lý do cho sự phóng túng của thì ."
Ninh Việt nhẹ: "Mấy văn chương đúng là chút khó , nhưng cũng bình thường, chúng đang sàng lọc."
Hứa Thiên hỏi: "Thẩm Nhu và chồng cưới của cô đến ?"
"Không ai đến cả, cả hai rút khỏi câu lạc bộ thơ, điều tra cũng điều tra riêng. Bây giờ việc quan trọng nhất là tìm Khang Tuấn, các sàng lọc ."
Đợi cúp điện thoại, hai định thì thấy Tiêu Nam đang đợi ở cửa.
Hứa Thiên thấy vẫn cúi gằm mặt, chân giẫm cái gì mặt đất, vẻ mặt lúng túng, liền hỏi : "Đợi chúng ? Có chuyện ?"
Tiêu Nam khẽ ừ một tiếng như tiếng muỗi kêu: "Ba của Khang Tuấn ở Hội Văn học Nghệ thuật, vợ của thầy Vương cũng là cán bộ của Hội Văn học Nghệ thuật."
Hồ Đông cau mày: "Ý là thầy Vương nể mặt ba của Khang Tuấn, nên mới để tự do ?"
Tiêu Nam lắc đầu nguầy nguậy, phía , thấy ai đến, liền nhỏ giọng : "Thầy Vương mấy bảo Khang Tuấn đừng giống ba , còn giống cái gì thì em cũng rõ, nhưng Khang Tuấn chắc chắn , mỗi đều hé răng, nhưng về đến lớp thì dùng bút chọc bàn, trông vẻ tâm trạng tệ."
Hồ Đông vội hỏi: "Còn chuyện gì nữa ?"
"Không còn gì nữa, em chỉ Khang Tuấn thật sự ."
Hứa Thiên thở dài: "Không ai là cả, tìm mới gì, thường ?"
Thấy Tiêu Nam lắc đầu, Hứa Thiên hỏi: "Cậu thật sự từng thấy ai đưa cơm cho ? Vậy cơm của thường mua ở ?"
Tiêu Nam vẫn lắc đầu: "Những gì em đều với các , em cũng thấy các kiên quyết tìm lãnh đạo trường, nên mới dám . Thầy Vương cũng , nhưng thầy ... Thầy nghiêm khắc, chuyện khó ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-457.html.]
Hồ Đông cảm ơn , lập tức tìm thầy Vương hỏi han, nhưng là Tiêu Nam mật báo, mà chỉ : "Đồng nghiệp khác của chúng trong cục cũng đang điều tra vụ án , vợ thầy và Khang Đông Vĩ là đồng nghiệp? Vừa nãy thầy ?"
Thầy Vương khổ: "Chuyện gì đáng chứ, cũng sẽ vì chút quan hệ mà thiên vị Khang Tuấn."
Hứa Thiên : "Không thầy thiên vị, thầy thường nhắc đến ba của Khang Tuấn ở trường, là do vợ thầy ảnh hưởng ? Vậy thầy thấy Khang Đông Vĩ là như thế nào?"
Thầy Vương lúng túng : " cũng gì khác mà, chỉ là Khang Đông Vĩ sĩ diện hão, thích trèo cao, suốt ngày loay hoay với cái câu lạc bộ thơ, thật một bài thơ cũng nổi. chỉ thấy tiếc thôi, hy vọng Khang Tuấn đừng học theo ba em , thật sự ý gì khác."
Cho dù , đám Hứa Thiên cũng thể quản, họ chỉ thêm manh mối, sớm tìm Khang Tuấn.
thầy Vương chỉ thích tám chuyện, thích ba hoa, chứ thật sự quan tâm đến Khang Tuấn, ông Khang Tuấn đang nghĩ gì, sẽ gì, càng nghĩ Khang Tuấn sẽ chạy .
Đợi Hứa Thiên và Hồ Đông tìm cửa hàng đồ ăn chín duy nhất gần đó, bán hết vịt từ lâu : "Muốn ăn thì ngày mai đến nhé."
Hứa Thiên hỏi ông : "Hai tuần nay thường xuyên một vị phụ đến chỗ ông mua vịt mang đến trường Đông Thành , ông còn nhớ ?"
"Sao nhớ chứ, mua vịt cho con cái nhiều lắm, lớn còn chẳng nỡ ăn."
Hồ Đông với ông chủ mấy mốc thời gian mà Tiêu Nam , ông chủ buồn rầu : "Vậy thì càng nhớ , nếu mua nhiều, hơn mười con, thì chắc chắn quên , chỉ mua mấy , mỗi mua nửa con, thật sự nhớ ."
Hai thấy , định đến mấy chỗ như quán bi-a và cửa hàng băng đĩa mà thanh thiếu niên đến tìm xem, kết quả khỏi cửa thì đụng Thẩm Nhu, mặt cô nở nụ , bước nhẹ nhàng, cả đều thoải mái, giống như sớm quên bạn trai cũ c.h.ế.t một cách ly kỳ.
Thẩm Nhu cũng thấy đám Hứa Thiên, cô ngẩn một chút, vội vàng gượng : "Pháp y Hứa, cô ở đây? Cửa hàng cũng xảy chuyện ?"
Hứa Thiên giới thiệu cô với Hồ Đông: "Đây là Thẩm Nhu, bạn gái cũ của Uông Cẩm."
Hồ Đông cũng ngẩn , hỏi cô : "Thẩm Nhu, cô đến cửa hàng ?"
" , tuy chỗ xa nhà , nhưng vịt và đồ nguội nhà họ đặc biệt ngon, ba đều thích, thường bảo qua mua."
Thẩm Nhu thu nụ , lo lắng hỏi: "Người... g.i.ế.c Uông Cẩm tìm ? Rốt cuộc là ai ác độc như chứ."
Hứa Thiên lắc đầu: "Tạm thời manh mối gì, tiện gặp , cô thể chuyện với chúng về trưởng câu lạc bộ của các cô ? Nghe câu lạc bộ thơ của các cô nhiều , để Uông Cẩm ."