Thập Niên 80: Nữ Pháp Y Trong Đại Viện - Chương 459
Cập nhật lúc: 2025-12-08 11:37:23
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Nhu tiện từ chối nữa, đành gật đầu: "Được , ngày mai gọi cùng . Bây giờ thể ?"
Hồ Đông liếc Hứa Thiên, chờ phản ứng thì chút bất đắc dĩ, mới là đội phó, còn như xin chỉ thị mà sắc mặt của pháp y nhỏ Hứa Thiên , chỉ trách cô gái khí tràng quá mạnh, cũng thật sự là một cộng sự xuất sắc.
Hứa Thiên phát hiện sự giằng xé của , cô chào tạm biệt Thẩm Nhu: "Đương nhiên là thể , trời sắp tối , cô đường cẩn thận nhé."
Thẩm Nhu chỉ quán vịt : "Các , còn mua đồ nữa, chị gái xinh , cô yên tâm , khu quen hết, chắc chắn xảy chuyện gì ."
Chị gái xinh ? Hồ Đông nhướng mày, cô bé Thẩm Nhu thật thú vị.
Hai ngoài, : "Vừa nãy cô gái gần như , còn dùng khuỷu tay chạm , còn tưởng cô quyến rũ , ngờ cô đối với cô cũng thiết, xem cô chỉ là dễ quen thôi nhỉ."
Hứa Thiên ha ha: "Đội phó Hồ, phủ nhận trực giác của , nãy cũng thấy , thấy cô cho dù là quyến rũ , thì cũng là lợi dụng ưu thế của con gái xinh để khiến mất cảnh giác với cô , giống như gọi là chị gái xinh . Anh cô liên quan đến vụ án g.i.ế.c , thì như để gì?"
Hồ Đông : " thì nghi ngờ chồng cưới của cô vấn đề, rõ ràng là Thẩm Nhu vẫn quên Uông Cẩm. lẽ cô đều giả vờ cả, cô xem cô còn hì hì chạy đến đây mua đồ nguội kìa."
Hứa Thiên thấy đặt tay lên vô lăng, vội : "Đội phó Hồ, là chúng đợi một lát, lát nữa theo Thẩm Nhu về cùng , xem cô là về nhà, là tìm Đổng Vũ."
Hồ Đông cau mày, cái cảm giác lãnh đạo đó đến, khẽ ho một tiếng, vẻ bề : "Tiểu Hứa , cô là đội phó là là đội phó? Sao còn lệnh cho ?"
Hứa Thiên giật : "Đâu lệnh gì ? đây chẳng là xin ý kiến ? Sao nóng nảy thế?"
Tâm trạng bây giờ của Hồ Đông cũng tệ, ha ha: "Ai nóng nảy chứ, đùa với cô đấy, ? Được đấy, Tiểu Hứa, giỏi lắm, ngày càng phong cách của đội hình sự chúng ."
Hứa Thiên thấy chỉ đùa thôi, lúc mới thở phào nhẹ nhõm, nếu thật sự gặp đồng nghiệp bụng hẹp hòi, thì thật phiền phức, như Hồ Đông gì nấy, chắc chắn sẽ tích tụ mâu thuẫn.
Cô nghĩ đến Khang Đông Vĩ: "Đội phó Hồ, thấy ở đơn vị chắc chắn quan hệ tệ, nên mới coi câu lạc bộ thơ là nơi nương tựa. Bây giờ c.h.ế.t , t.h.i t.h.ể còn tìm thấy, con trai là Khang Tuấn mất tích, còn liên quan đến vụ án g.i.ế.c Uông Cẩm, thấy hai vụ án rốt cuộc liên quan đến ?"
"Chắc chắn là liên quan, Khang Đông Vĩ là tai nạn, Uông Cẩm là mưu sát, chỉ cần tìm Khang Tuấn, thì chuyện sẽ giải quyết."
Hồ Đông khởi động xe, mới lái xe đến chỗ tối, Thẩm Nhu xách một cái túi ni lông , cô cưỡi một chiếc xe đạp mini màu đỏ, qua mấy con phố, rẽ đông rẽ tây, thật sự về đến quán sủi cảo nhà cô .
Đã hơn bảy giờ , quán sủi cảo vẫn còn khách, cô dừng xe ở bên ngoài, xách đồ chạy lon ton , ở cửa hô lên: "Ba ơi, con mua đồ nguội về cho đây, nhưng vịt bán hết , cổ vịt om cũng hết luôn!"
Hứa Thiên ở trong xe cũng thể thấy tiếng của cô , khỏi cau mày: "Đội phó Hồ, đây là để cho chúng đấy ?"
Hồ Đông gật đầu: "Cô gái thông minh, nhưng thông minh quá . Đợi ngày mai cô đến cục hỏi cho kỹ."
Anh thấy Hứa Thiên từ trong cửa sổ xe xung quanh, liền hỏi: "Thám t.ử của chúng phát hiện gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-459.html.]
Hứa Thiên xua tay : "Không gì, Đội phó Hồ, thử một nữa, lái xe , trốn ở cái biển quảng cáo , chúng xem Thẩm Nhu còn ngoài nữa ."
Hồ Đông càng thêm kinh ngạc: " Tiểu Hứa , cô học trường gì ? Chuyên ngành pháp y còn dạy các cô theo dõi và chống theo dõi ?"
Hứa Thiên khiêm tốn : "Đây chẳng là học theo các ? Tai mắt thấy mà, Đội phó Hồ, vội tìm Khang Tuấn ở cửa hàng băng đĩa, nhưng chúng phát hiện Thẩm Nhu vấn đề , thì gì theo dõi thêm một lát? Hơn nữa Đội trưởng Ninh đang sắp xếp tìm ."
Mộng Vân Thường
Hồ Đông cũng phản đối: "Được , cứ theo cô , cô trốn kỹ , giả vờ lái xe rời , vòng cái ngõ nhỏ bên . Nếu cô ngoài, cô lập tức tìm , hai chúng lái xe đuổi theo."
"Được!"
Hai bàn bạc xong, Hứa Thiên lập tức xuống xe, dáng của cô thon thả, mặc áo khoác đen, trong con hẻm nhỏ khi màn đêm buông xuống ít chú ý, nhanh chóng trốn biển quảng cáo.
Hồ Đông cố ý lái xe đến cửa quán sủi cảo dừng , còn thò đầu một cái, mới nghênh ngang rời . Đợi xe , tấm màn cửa quán sủi cảo vén lên, Thẩm Nhu thò đầu trái , rụt .
Hứa Thiên xổm ở một góc, lặng lẽ chờ đợi, trong gió đêm truyền đến mùi ớt cay xộc mũi, khiến cổ họng cô ngứa ngáy, ho, cũng chỉ thể cố nhịn.
Lúc tấm màn cửa vén lên, Thẩm Nhu đeo một cái túi, bước chân nhẹ nhàng từ bên trong chạy , cưỡi xe đạp về phía con hẻm phía nam.
Hứa Thiên vội vàng dậy chạy về phía con hẻm nơi Hồ Đông đang trốn.
Hồ Đông dừng xe xong, nhưng tắt máy, thấy cô hưng phấn chạy đến, thì chuột khỏi hang , vội : "Được đấy, thật sự cô bắt , mau lên xe."
Hứa Thiên chỉ cho phương hướng, cố gắng giữ cách, theo Thẩm Nhu từ xa.
Gan của Thẩm Nhu cũng nhỏ, trời tối , những chỗ đèn đường, nhưng cô đạp xe nhanh, còn lên cả đường lớn, đó càng càng xa,
"Ra khỏi khu Đông ?" Hứa Thiên hỏi.
Hồ Đông nhất thời cũng thể xác định, nhưng Thẩm Nhu phía chui một căn nhà, hai vội vàng theo.
Ở đây đều là nhà cấp bốn, giống cái viện lớn mà nhà Hứa Thiên ở, thỉnh thoảng hai bên trái truyền đến tiếng chuyện, nhưng cái nhà mà Thẩm Nhu vẫn luôn sáng đèn.
Hứa Thiên hỏi Hồ Đông: "Đội phó Hồ, đến lượt nghĩ kế , lấy lý do gì để ?"
Hồ Đông vươn tay gõ cửa: "Chuyện còn cần lý do ? Vốn dĩ chúng đang tìm mà."