Khang Tuấn thấy Hứa Thiên , liền lạnh lùng : "Mấy chụp mũ lên đầu ? Không tìm hung thủ thì bắt bừa một , cái gì mà cảnh sát chứ, thật hổ mấy ."
Tiểu Liêu trừng mắt : "Đừng lung tung ở đây, hỏi gì thì đó, vụ án còn điều tra xong , sốt ruột cái gì?"
" sốt ruột, chỉ là thấy mấy quá ngu ngốc, một học sinh như còn đoán , như Uông Cẩm c.h.ế.t, chắc chắn là vì phụ nữ ."
Hứa Thiên nhíu mày: "Cậu từng cái tên ?"
Khang Tuấn ngẩn một lát: " ? Không mà, mấy , Uông Cẩm trai nổi tiếng thơ, nhiều thích , chắc chắn ít thấy ngứa mắt."
Hứa Thiên bỗng cảm thấy chuyện thú vị đây, Khang Tuấn mà ám chỉ cái c.h.ế.t của Uông Cẩm là do ghen ghét .
"Cậu Đổng Vũ ?"
" gì cả."
Khang Tuấn bộ tịch nửa ngày, Hứa Thiên suy đoán tâm lý của , dứt khoát dậy, mất kiên nhẫn .
Mộng Vân Thường
Khang Tuấn quả nhiên sốt ruột: "Được , đúng là chút gì đó, nhưng giúp mấy , là điều kiện đó. Mấy thả , ba là g.i.ế.c, liên quan gì đến bà cả."
Hứa Thiên : "Cậu cũng thật hiếu thuận, nhưng hai vụ án bây giờ xử lý chung, hung thủ g.i.ế.c Uông Cẩm vẫn bắt , ai cũng ."
Khang Tuấn tin là thật, lẩm bẩm : "Xui xẻo!"
Hứa Thiên hỏi: "Cậu còn gì ? Không chúng đây."
"Bức vẽ trong vở ghi là vẽ!" Một câu đột ngột của Khang Tuấn khiến Tiểu Liêu cũng tỉnh táo hẳn.
Anh vội hỏi: "Vậy tại đó dối?"
" chỉ là rắc rối thêm thôi, thật rạng sáng hôm trốn khỏi trường . Ngộ sát ba , tuy hối hận, nhưng trong lòng vẫn khó chịu, tìm chỗ vắng tản bộ, ngờ đúng lúc thấy hung thủ phi tang. Lúc đó sợ quá chạy mất, nhưng về đến trường luôn suy nghĩ lung tung, liền vẽ bức tranh đó vở, là sợ mấy sẽ đổ cái c.h.ế.t của lên đầu , chắc chắn sẽ cho tức c.h.ế.t."
Hứa Thiên ngẩn : "Cậu nửa đêm ở hồ Tiểu Đông, thấy hung thủ phi tang?"
" , đúng là thấy phi tang, mấy đưa ảnh cho xem , hình như tên là Đổng gì đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-470.html.]
Tiểu Liêu kích động hỏi: "Đổng Vũ?"
" !" Khang Tuấn vội vàng gật đầu: "Chính là !"
Đã manh mối quan trọng, Hứa Thiên nhíu mày , cô cảm thấy giống như một tấm lưới lớn bao phủ Đổng Vũ trong đó, mà tấm lưới đang từ từ siết chặt .
Hứa Thiên hỏi Khang Tuấn chi tiết về việc phi tang một cách tỉ mỉ.
Khang Tuấn đưa tay gãi đầu: "Hôm đó loanh quanh ở bên cạnh hồ Tiểu Đông, còn nghĩ đến chuyện nhảy xuống cho xong, nhưng sợ phụ lòng . Hơn nữa nước ở hồ Tiểu Đông nông quá, sợ loay hoay mãi cũng c.h.ế.t . đang băn khoăn thì dắt xe đạp tới, lúc đó giật , sợ là cảnh sát đến bắt , liền vội vàng trốn cây. Liền thấy dùng xe đẩy một cái bao tải lớn về phía bờ hồ, thò đầu một cái, lúc đó ánh sáng tối, rõ là ai, cũng rõ đẩy cái gì."
Tiểu Liêu : "Cậu rõ, nhận là Đổng Vũ?"
"Anh đừng vội chứ."
Khang Tuấn tỏ chín chắn và điềm tĩnh khác hẳn với tuổi của , thậm chí khóe miệng còn nở một nụ nhẹ: "Lúc đó chỉ là rõ thôi, buổi tối bên cạnh khu rừng nhỏ âm u đáng sợ, đột nhiên động tĩnh, sợ mới lạ! thấy hình như là chứ ma, đợi đến khi lạch cạch cầm đèn pin lúi húi gì đó, ló đầu xem, rõ mặt , cũng giật , đang bày biện một xác c.h.ế.t."
Hứa Thiên hỏi: "Lúc đó rõ đó là Đổng Vũ ?"
"Chưa, quen Đổng Vũ, chẳng các đưa ảnh cho xem ? Thật ban đầu còn tưởng trong bao tải là hình nộm, nghĩ gặp thần kinh. Lúc đó bày biện lẩm bẩm gì đó, như đang niệm chú , sợ chạy, nhưng ngờ bày biện xong xuôi xác c.h.ế.t, cầm bao tải đạp xe chạy ."
Khang Tuấn kể chuyện như kể chuyện cổ tích, sinh động: " tò mò quá, nên đ.á.n.h bạo tới xem, ngờ thật sự là một xác c.h.ế.t, hơn nữa mắt móc mất, trần truồng, phía còn đậy mấy chiếc lá, lúc đó sợ mất vía, phản ứng đầu tiên là báo cảnh sát. ... ngộ sát ba , báo cảnh sát, chẳng là tự chui đầu rọ ? chỉ thể giả vờ như chuyện gì xảy về trường."
Tiểu Liêu hỏi : "Cậu chuyện với ai ?"
Khang Tuấn lắc đầu: "Chưa, chuyện giống như một cơn ác mộng , dám với ai chứ, cũng tin, còn coi là hung thủ, nhưng thật sự chuyện gì xảy , cho đến khi các cho xem ảnh của ."
Hứa Thiên hỏi: "Tại lúc đó chỉ ?"
"Chẳng , sợ! nửa đêm ngủ, từ trường chạy đến đó dạo chơi, còn thấy hung thủ phi tang xác, lời với các , các tin ?"
"Tại tin chứ? Cậu thấy mặt phi tang xác , là nhân chứng, sớm thậm chí còn thể chuộc tội."
Khang Tuấn bất lực bĩu môi: "Lúc đó sợ hãi lắm, nghĩ nhiều như , các bắt , cũng luôn giằng xé nên chuyện của ba , cho , bà cứ đòi gánh tội . Các cứ khăng khăng đổ tội g.i.ế.c Uông Cẩm lên đầu , càng căng thẳng, thì càng dám ."