Hứa Thiên bật : "Khang Tuấn, tuổi còn nhỏ mà tâm cơ ít nhỉ, chúng truy hỏi mới sự thật, sẽ khiến cho chuyện vẻ chân thật hơn đúng ?"
"Hả? Cô đang gì ? Sự thật gì với chân thật gì chứ? thật sự dối."
Hứa Thiên bảo kể chi tiết hơn: "Cậu trèo tường của trường ngoài như thế nào, con đường nào đến công viên hồ Tiểu Đông, đường gặp ai , thấy tiếng ai đó đạp xe đến từ , đạp xe từ đến. Mấy cái cây đó cao to, trốn như thế nào, mà thể thấy trông như thế nào, phát hiện? Kể hết , càng chi tiết càng , lát nữa chúng sẽ dẫn đến hồ Tiểu Đông diễn trực tiếp."
"Nói các vẫn tin , gì mà phiền phức như ? là lúc dùng đèn pin rõ mặt , các cho xem ảnh của , chính là cái tên Đồng Vũ đó, việc gì lừa các ?"
"Trước đây chẳng lừa ? Không là tin , mà là chúng với tư cách là cảnh sát xác minh nhiều mặt, cùng một lời , chúng thể hỏi ba năm thậm chí bảy tám , mỗi sai lệch khác, chúng hỏi , đây là trách nhiệm của chúng , nhằm . Được , bắt đầu kể , chúng ghi ."
Hứa Thiên nghiêm túc chuẩn ghi chép, Khang Tuấn căng thẳng, đảo mắt, ngược nhảm nữa, bắt đầu thuật .
"Trường chúng chỉ trèo tường ở đó, một trong bọn họ sẽ trèo ngoài để xem phim hoặc đ.á.n.h bi-a, cũng là học theo bọn họ..."
Khang Tuấn kể chi tiết chuyện trèo tường khỏi trường, Tiểu Liêu chút mất kiên nhẫn, định thúc giục một chút, Hứa Thiên hiệu cho lắc đầu, chỉ đành nhẫn nại hết.
"Nói tiếp , trèo khỏi tường bộ đến hồ Tiểu Đông ?"
" , thật định đến hồ Tiểu Đông, chỉ là trong lòng bực bội quá, cứ thẳng theo đường Trá Bắc, thấy bên sóng nước lấp lánh, liền nảy ý định tự tử, nhưng tới thấy phong cảnh cũng tệ, gió thổi mát lạnh, liền đó bờ hồ ngẩn , đó thấy xe đạp tới."
Mộng Vân Thường
Hứa Thiên hỏi: "Ngồi ở ? Miêu tả sơ qua ."
"Thì ở bờ hồ chứ ."
"Gần phía đông gần phía tây? Ngồi bên cạnh khu rừng nhỏ, bãi cỏ, lề đường."
Khang Tuấn lộ vẻ tủi vì tin tưởng, thấy Hứa Thiên và Tiểu Liêu đều để ý đến , đành : " phương hướng, phân biệt đông tây nam bắc, dù thì cũng là ở bờ hồ, chẳng chỗ bờ hồ khu rừng nhỏ ? Trên mặt đất cỏ , cũng nhớ rõ lắm, cách chỗ phi tang xác gần."
Dưới sự truy hỏi của Hứa Thiên, chỉ thể miêu tả chi tiết xuống như thế nào, lên như thế nào, trốn rừng cây như thế nào, trốn ở gốc cây thứ mấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-471.html.]
Hứa Thiên đang nhíu chặt mày, như đang hồi tưởng , cô nhịn nhếch khóe miệng, loại tự cho là thông minh luôn quá tự tin.
Đợi đến khi hỏi hết tất cả các câu hỏi, Hứa Thiên đảo lộn thứ tự các câu hỏi, bắt đầu hỏi từ đầu, Khang Tuấn còn suy nghĩ nữa, như đang học thuộc lòng, đáp án chính xác, trong ánh mắt còn mang theo một tia đắc ý.
Lúc Tiểu Liêu cũng vấn đề, ai lời khai hai giống hệt , thậm chí ngay cả ngắt câu và tu từ cũng giống hệt , đứa trẻ vẫn còn quá trẻ, giả cũng mang theo sự ngạo nghễ của học bá, khiến dở dở .
Hứa Thiên hỏi , thỉnh thoảng cúi đầu xem biên bản ghi chép đó, còn khen Khang Tuấn: "Không tệ tệ, xem những gì đều là sự thật, chút sai sót nào."
Khang Tuấn giật giật khóe miệng, giống như gì đó nhịn xuống, nhàn nhạt : "Đã với các từ lâu , đây dối là vì quá sợ hãi. , như tính là lập công ?"
Tiểu Liêu khỏi bật : "Cậu nhóc cũng ngây thơ quá đấy, đây là chúng thẩm tra , chứ là do tự giác tố giác, lập công cái gì chứ?"
Sắc mặt Khang Tuấn lập tức trở nên khó coi, liếc Hứa Thiên, Hứa Thiên cũng : " lừa , cũng thấy đấy, tự khai mới tính là lập công, xem bao nhiêu lời dối, khiến chúng tốn bao nhiêu công sức."
"Ba c.h.ế.t vì tai nạn, ý định g.i.ế.c ông , hơn nữa còn ba tháng nữa mới đủ mười tám tuổi, vẫn là trẻ vị thành niên. Bây giờ thể chứng cho các , giúp các bắt hung thủ g.i.ế.c , dù là lập công, các cũng nên giúp giảm án."
Hứa Thiên nhún vai: "Đó là việc mà thẩm phán cân nhắc, chúng chỉ chịu trách nhiệm bắt . Khang Tuấn, xác định những gì đều là sự thật chứ?"
Khang Tuấn vô cùng tự tin gật đầu: "Đương nhiên là xác định, tin thì các hỏi nữa."
"Được, thì hỏi nữa."
Lần đổi Tiểu Liêu hỏi, những câu hỏi đó đảo lộn thứ tự, nhưng Khang Tuấn vẫn nhanh chóng và chính xác trả lời, giống như một học sinh giỏi đang trả lời câu hỏi trong cuộc thi.
Hứa Thiên đợi Tiểu Liêu hỏi xong, trầm giọng : "Còn một câu hỏi cuối cùng, Khang Tuấn, rốt cuộc là ai chỉ thị vu khống Đổng Vũ?"
Khang Tuấn vốn đang tràn đầy tự tin trả lời câu hỏi, thấy câu giật , lập tức kích động: "Cô gì? Ai bảo... Không... , những gì đều là sự thật, hề vu khống , rõ ràng là các đang vu khống !"