Thập Niên 80: Nữ Pháp Y Trong Đại Viện - Chương 494

Cập nhật lúc: 2025-12-08 11:38:12
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hứa Thiên nhiệt tình chào hỏi, : "Cô giáo Tiêu, đợi cô dạy xong, thể cho em chút thời gian , một chuyện em chuyện với cô."

 

"Tiểu Thiên, em đến đây? Có chuyện gì điện thoại ?"

 

Cô giáo Tiêu xinh khí chất, cũng ăn mặc, giống như hơn bốn mươi tuổi, bà kinh ngạc xong, liền thiết đến nắm tay Hứa Thiên.

 

"Đến khi nào ? Đợi ở đây nãy giờ ?"

 

"Dạ , em mới đến, đường gặp thầy Triệu, thầy mời em ăn cơm."

 

Hứa Thiên cũng phối hợp giả bộ tình cô trò thắm thiết.

 

Nụ của cô giáo Tiêu khựng : "Lão Triệu? Anh hươu vượn với em những gì đấy? Người đặc biệt đáng tin."

 

"Thầy bảo em khuyên nhủ cô nhiều , nhưng em còn xảy chuyện gì, cô giáo Tiêu, đợi cô dạy xong, chúng chuyện . Không thì em thể tìm giáo sư Cao đến, giỏi nhất là tư vấn tâm lý, cô còn nhớ ạ?"

 

Nụ của cô giáo Tiêu chút tự nhiên: "Không cần , , nghĩ thông ."

 

xong liếc mắt về phía lớp học, với Hứa Thiên: "Hôm nay tiết lớn, ngày mai hẹn thời gian khác chuyện nhé."

 

"Dù em cũng việc gì, đợi cô tan học mời cô uống ."

 

Cô giáo Tiêu mím môi, giống như chút vui, nhưng vẫn : "Cũng , em văn phòng một lát , hoặc là chỗ khác dạo chơi ."

 

Hứa Thiên kiên trì : "Cô giáo Tiêu, lâu em cô giảng bài, ké một chút, cô sẽ từ chối chứ ạ?"

 

Cô giáo Tiêu trông vẻ từ chối, nhưng bà lý do để từ chối.

 

Đợi khi lớp, Hứa Thiên ở hàng ghế cô giáo Tiêu, nhưng bà lúc khi thì mất tập trung, khi thì sai từ, càng xác định cô vấn đề!

 

Đợi cô giáo Tiêu dạy xong, thấy Hứa Thiên mỉm chờ ở cửa, khỏi khổ: "Em thật kiên nhẫn, thật sự hết cả buổi học."

 

"Nghe cô giảng bài là một sự hưởng thụ, thể cô chuẩn kỹ lưỡng. Có vì em mặt mà cô giáo Tiêu xao nhãng ?"

 

Cô giáo Tiêu thở dài: "Haizz, dạo cô đúng là xao nhãng, Tiểu Thiên, Lão Triệu chắc với em nhỉ, chuyện nhà cô ầm ĩ cả lên, đến học sinh cũng phong thanh, bàn tán , còn liên lụy đến cô nữa."

 

Hứa Thiên ngờ bà chủ động nhắc đến chuyện đó, xem chuẩn sẵn sàng.

 

"Thật nhà trường ém chuyện xuống, chi bằng cứ công khai thông báo cho lấy đó gương, đặc biệt là nhân viên phòng thí nghiệm trộm thuốc, dù qua đời cũng nên thông báo phê bình."

 

"Thôi , c.h.ế.t , cần gì cứ để trong lòng buông tha."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-494.html.]

 

Hứa Thiên trịnh trọng : "Cô cảm thấy em buông tha cho ? Là nhân viên phòng thí nghiệm của trường y, cô trộm t.h.u.ố.c là chuyện nghiêm trọng đến mức nào, so với chuyện , thì việc quyến rũ đàn ông vợ chẳng đáng là gì."

 

Cô giáo Tiêu , bà như đang một đứa trẻ bướng bỉnh: "Tiểu Thiên, em pháp y đúng là khác, em xem, chính nghĩa ."

 

Hứa Thiên giả vờ ngạc nhiên hỏi: "Cô giáo Tiêu, em tưởng cô đau lòng, dám nhắc đến chuyện của chồng cô, chỉ thể mắng tiểu tam, ngờ cô độ lượng với cô như , là tha thứ cho cô ?"

 

"Người c.h.ế.t , còn gì đến tha thứ ." Cô giáo Tiêu thu nụ : "Tiểu Thiên, em cần lo lắng cho cô, chuyện sẽ qua thôi. À , em đến trường việc gì ? Xin , để em ở đây lâu như ."

 

Hứa Thiên dứt khoát thẳng vấn đề: "Cô giáo Tiêu, chẳng đó em ? Có chuyện hỏi cô, liên quan đến An Nhiên."

 

Cô giáo Tiêu dẫn cô đến văn phòng: "Em , cô đun chút nước."

 

Hứa Thiên thấy bà cầm bình thủy đưa về phía , liền tiện tay nhận lấy: "Không cần phiền phức , là chúng nhà ăn , em mời cô ăn cơm, gọi cả thầy Triệu nữa, ăn xong em sẽ giúp cô mang nước nóng về."

 

Cô giáo Tiêu cô đầy ẩn ý, lấy bình thủy về: "Em cứ , tầng phòng nước, cô thích tự đun nước hơn."

 

Hứa Thiên khẽ giật , ý gì đây? Bà đang thăm dò ? Lẽ nào nguyên chủ đây từng giúp bà đun nước?

 

Vậy tại bây giờ bà đột nhiên thăm dò? Là phát hiện khác với nguyên chủ ? Hay là Cao Huân với bà , mất trí nhớ?

 

Hứa Thiên thấy bà cầm bình thủy ngoài , cũng còn xoắn xuýt nữa, học xong đại học, việc lâu như , thể nào còn giống y như .

Mộng Vân Thường

 

Huống chi ngay cả cô cũng cảm thấy lạ về bản , dù khác gì đó khác biệt, cũng đoán .

 

Bình thủy của cô giáo Tiêu là loại cũ, bà lấy một bình nước, cắm cây đun nước bình, thấy Hứa Thiên tò mò chằm chằm, bà liền : "Em nhớ ? Trước đây các em giúp cô phòng nồi lấy nước, phát hiện bên trong tóc, cô với bên hậu cần, còn bảo là học sinh nghịch ngợm, nhưng cô tin các em sẽ chuyện đó, kiên quyết điều tra. Cuối cùng phát hiện một ổ chuột c.h.ế.t trong nồi , chui từ khi nào, da thịt chuột đều chín nhừ cả , haizz, thời gian đó đều bắt đầu uống nước lã cả."

 

Hứa Thiên mà thấy buồn nôn, cô cảm thấy may mắn là đoạn ký ức , nếu chắc cũng ám ảnh tâm lý với việc lấy nước nóng mất.

 

Cô giáo Tiêu buồn cô: "Em chẳng pháp y ? Chắc cũng gặp nhiều chuyện ghê tởm hơn chứ."

 

" là gặp ít chuyện ghê tởm, nhưng nước sôi luộc chuột, cả đời cũng quên ."

 

"Em còn nhớ?"

 

"Đương nhiên !" Hứa Thiên cũng bắt đầu thăm dò .

 

"Vậy em còn nhớ lúc đó cùng em lấy nước nóng là ai ?"

 

 

 

 

 

Loading...