Thập Niên 80: Nữ Pháp Y Trong Đại Viện - Chương 513

Cập nhật lúc: 2025-12-08 15:41:13
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Đương nhiên. Cô tưởng mấy trò trẻ con của cô đủ để khiến kỷ luật ?" Giọng điệu tràn ngập sự đắc thắng: "Tiểu Hứa , cô chẳng hiểu gì về cả. Một kẻ quanh năm chỉ nhặt xác như cô, thật sự nghĩ thể hạ bệ bằng mấy cái suy luận rẻ tiền đó ?"

Hứa Thiên siết chặt ống , cơn giận bốc lên đến đỉnh đầu nhưng cô nhanh chóng trấn tĩnh . Tại khiêu khích lúc ? Hắn dẫn dụ đến chỗ ?

Sự xuất hiện của ở Dự Bắc, vết thương đầu nguyên chủ, và cả việc khơi gợi sự tò mò của cô đột ngột bỏ ... Tất cả giống như một cái bẫy "thả con tép, bắt con tôm". Hắn đang cô tự chui đầu rọ danh nghĩa "tư vấn tâm lý".

Hứa Thiên nhếch mép: "Giáo sư Cao, đang một lòng tống tù, hoan nghênh đến văn phòng? Tận tâm như thế, chẳng lẽ 'bệnh' ?"

Cao Huân ha ha: "Cô chấn thương tâm lý, thậm chí nghiêm trọng. Tiểu Hứa, dù cô phiền phức, nhưng đôi khi cô thể tự kiểm soát sự cố chấp của . Cô chỉ thấy kết quả mà cô tự vẽ . Và hiện tại, kết quả thực tế đang khiến cô phát điên vì hài lòng, đúng ?"

"Cố chấp?" Hứa Thiên cảnh giác. "Anh thấy giống những phụ nữ 'cố chấp' trong bài luận văn của ?"

"Chẳng ? Một cô gái trẻ đáng lẽ nên văn phòng nhàn hạ, đằng đ.â.m đầu đội hình sự, chạy khắp nơi thu dọn xác c.h.ế.t cùng đám đàn ông thô lỗ. Cô liều mạng như , chẳng qua là vì chứng minh thua kém đàn ông, đúng chứ?"

Hứa Thiên tức đến bật : "Cao Huân, leo lên cái ghế chuyên gia đó bằng cách nào? Đi cửa nịnh bợ? việc yêu thích, chẳng cần chứng minh với ai cả. Định kiến về giới tính của thật khiến ghê tởm, y như những bài luận văn rác rưởi của ."

Hứa Thiên định công kích thêm, nhưng bên đầu dây của Cao Huân vang lên tiếng gõ cửa. Hắn cúp máy, chỉ một câu "Mời ".

Tiếng cửa kẽo kẹt mở , theo là giọng một phụ nữ rụt rè: "Giáo sư Cao, em đến muộn chứ ạ?"

"Ngồi xuống ."

Hứa Thiên định dập máy, thì giọng Cao Huân vang lên, đầy vẻ ranh mãnh: "Pháp y Hứa, một thành viên khác trong ký túc xá của cô đến tìm . Cô xem cô ?"

Tim Hứa Thiên thắt . Một thành viên khác? Tiểu Vũ nước ngoài, chỉ còn ...

"Trần Hiểu Lan? Anh hẹn cô ?"

Cao Huân trả lời. Hắn chỉ để một tiếng khẽ đầy ẩn ý lạnh lùng ngắt máy.

Hứa Thiên tiếng tút tút kéo dài trong ống , tay siết chặt đến mức đập nát chiếc điện thoại. Lần , cô cay đắng thừa nhận: Cao Huân đúng là một "bậc thầy" tâm lý, nhưng là loại thầy thâm độc và nguy hiểm nhất.

Cô vội vã lao tìm Đội phó Tôn: "Có thể điều cho một chiếc xe ngay bây giờ ?"

"Tiểu Trương đang trực bên , hôm qua hai gặp đấy. cô định mà gấp gáp thế?"

Mộng Vân Thường

" đến sở tỉnh ngay lập tức."

"Sở tỉnh?" Đội phó Tôn giật chặn : "Tiểu Hứa, cô định lên đó tố cáo vượt cấp ? Việc đợi tổng kết hồ sơ, bàn bạc đối sách kỹ lưỡng chứ!"

Hứa Thiên thở dài, đôi mắt hiện rõ sự lo âu: "Không tố cáo. Trần Hiểu Lan đang ở văn phòng của Cao Huân, lo cô sẽ gặp nguy hiểm. Đợi Đội trưởng Ninh về, báo với một tiếng. qua đó xem , nhất định đưa cô về an ."

Đội phó Tôn còn kịp định thần xem Trần Hiểu Lan là ai, bóng dáng Hứa Thiên biến mất cầu thang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-phap-y-trong-dai-vien/chuong-513.html.]

Tiểu Trương, cán sự trẻ đang thừa năng lượng, thấy "nhiệm vụ" liền phấn khích: "Đi hả chị? Bắt giữ tội phạm ? Chỉ hai chúng thôi ?"

"Không bắt giữ gì cả, sở tỉnh." Hứa Thiên lạnh lùng đáp. Sự tò mò hỏi đông hỏi tây của Tiểu Trương suốt quãng đường vô tình giúp Hứa Thiên xâu chuỗi những mảnh ghép rời rạc trong đầu. Trần Hiểu Lan dạy học ở vùng sâu vùng xa, vốn dĩ biệt tăm biệt tích, tại bỗng nhiên xuất hiện ở đây? Phải chăng Cao Huân cũng nhận những lá thư nặc danh đó, và đang dùng cô như một con cờ để truy tìm kẻ ?

Tại Viện nghiên cứu tâm lý của sở tỉnh, Hứa Thiên nhận một tin tức chấn động: "Giáo sư Cao đình chỉ công tác từ sáng nay . Vừa một cô gái đến tìm, hai họ rời cùng ."

Hứa Thiên sững sờ: "Anh ... đình chỉ?"

" ." Người đồng nghiệp nhếch mép đầy ẩn ý: "Chuyện cụ thể thì tiện , nhưng lệnh đình chỉ là thật. Nếu cô tìm vì việc riêng, lẽ đến tận nhà thôi."

Hứa Thiên kinh ngạc. Hóa cái danh "chuyên gia" cũng cứu nổi những bê bối đời tư đang dần lộ diện. điều đáng sợ là, dù đình chỉ, Cao Huân vẫn gọi điện cho cô với giọng điệu ngạo nghễ như thể vẫn đang chủ cuộc chơi. Hắn cố tình kích động cô tìm đến .

Lần theo chỉ dẫn của đồng nghiệp "hóng hớt", Hứa Thiên cùng Tiểu Trương thẳng tiến đến khu nhà cảnh sát — một khu vực yên tĩnh, tách biệt cạnh công viên.

Hứa Thiên xuống xe, tiến về phía mấy cụ già đang hóng mát gốc cây: "Xin hỏi, nhà của Giáo sư Cao Huân ở đơn nguyên nào ạ?"

"Cô là nhà của ?" Một bà cụ nheo mắt đ.á.n.h giá.

" là đồng nghiệp."

"Ồ, đồng nghiệp mà xinh thế, cứ tưởng bạn gái mới." Bà cụ chép miệng, ông lão bên cạnh đế thêm: "Vừa nãy Cao dẫn một cô gái lên lầu . Cậu đàng hoàng t.ử tế, chắc loại bạn gái như áo ."

Hứa Thiên mà thấy sống lưng lạnh toát. Kẻ ác thường đội lốt thánh nhân, và Cao Huân quá vai diễn " t.ử tế" của .

"Dạ, việc gấp cần gặp , mong ông bà chỉ giúp."

"Đơn nguyên hai, tầng ba, căn bên trái."

Hứa Thiên cảm ơn bước nhanh lên lầu. Trong lòng cô thoáng chút do dự. Đi một thế chắc chắn sẽ Ninh Việt quở trách, nhưng đây là cách duy nhất để cô tiếp cận Cao Huân mà khiến đề phòng. Không hang cọp, bắt cọp con. Hơn nữa, tính mạng của Hiểu Lan đang đặt bàn cân, cô thể chần chừ.

Căn hộ ở tầng ba hành lang rộng rãi, trang trọng. Hứa Thiên gõ cửa căn bên trái.

"Ai đấy?" Một giọng nữ vang lên.

Hứa Thiên nhíu mày. Giọng ... của Trần Hiểu Lan? Một cô gái mà theo lời Tiểu Đào là "chí hướng kiên định, chịu thương chịu khó", tại mặt ở nhà riêng của kẻ thao túng và trả lời cửa như một "bà chủ" thực thụ?

Hứa Thiên đáp, tiếp tục gõ cửa thứ hai. Cánh cửa mở toang, đó đúng là Trần Hiểu Lan. thấy Hứa Thiên, sắc mặt cô lập tức đanh , lạnh lùng đến đáng sợ: "Cô đến đây gì?"

Hứa Thiên lùi bước, cô chỉ tay trong nhà, ánh mắt sắc bén: "Đây chẳng là nhà Cao Huân ? còn hỏi cô đấy, Hiểu Lan, tại ở đây với ?"

 

 

 

 

Loading...