Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 262: Ở chỗ em, anh không còn một chút tin tưởng nào sao?

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:34:56
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điền Hạo lái xe tới, vẻ mặt vội vàng và lo lắng: " đưa cô tới đó ngay bây giờ."

Tạ Vân Thư gương mặt bình tĩnh trở , nhưng cơn tức giận mới nguôi ngoai từ từ bốc lên. Vẫn là cái bộ dạng , thành tâm tới xin một chút ? Nhất định xem cô như đồ ngốc, lừa gạt qua mới vui?

Nếu như Thẩm Tô Bạch lừa cô chuyện tin đồn, vỗ về cô một chút, cô vẫn thể tha thứ cho . lấy thể của để lừa gạt cô, cách chỉ khiến cô càng thêm tức giận.

Trên đường , Điền Hạo giải thích lý do Thẩm Tô Bạch thương, nhưng Tạ Vân Thư sắc mặt lạnh lùng: "Đợi tới nơi hãy ."

Đau tay đau chân thì ? Còn thể thế nào nữa?

Một câu tắc miệng Điền Hạo. Hắn lái xe nhanh, liếc Tạ Vân Thư, cảm thấy chút đúng: "Vân Thư, cô..."

Tạ Vân Thư ngoài cửa sổ, thần sắc lạnh nhạt: " gặp ."

Điền Hạo gì nữa. Thực sự việc xảy quá bất ngờ, đến giờ vẫn hồn. Sau khi đưa ca ca họ Thẩm từ bệnh viện về, sợ tim còn ngừng đập, may mắn là trúng chỗ hiểm. Chuyện , ca ca họ Thẩm bảo giấu cả Kinh Bắc lẫn Tạ Vân Thư, nhưng để ca ca họ Thẩm một yên tâm, thế nên mới tới tìm Tạ Vân Thư.

Suy nghĩ của khá đơn giản: Tạ Vân Thư là bạn gái của ca ca họ Thẩm, thương, cô tới chăm sóc, chẳng càng tăng thêm tình cảm ?

Vân Vũ

Chỉ là biểu hiện của hai đều kỳ lạ như ?

Thẩm Tô Bạch khi trở về Tây Thành, sống trong khu gia đình cũ. Lần Tạ Vân Thư và Lý Phần Lan tới một , lúc đó Liên di và Đường Lâm đều mặt. Cũng chính trong đó, cô mới nảy sinh ý định lấy .

Những tổn thương từ cuộc hôn nhân đây chữa lành, nhưng cô thích sự lừa dối.

Tạ Vân Thư cúi mắt, tâm tư phức tạp. Cô thích Thẩm Tô Bạch, cho dù lừa nhiều như , cô dù tức giận nhưng từng nghĩ tới chuyện chia tay gì, bởi cô chân thành với , điểm bao giờ nghi ngờ.

Chỉ là, lấy thể để ép cô thương xót , điểm thực sự khiến cô bực bội.

Điền Hạo xuống xe, thở phào nhẹ nhõm, còn đặc biệt dặn dò một câu: "Ca ca họ Thẩm thương ở vai và cánh tay, tuyệt đối đừng để vết thương dính nước, kẻo nhiễm trùng thì khổ."

Bác sĩ dặn thế nào, chuyển lời như . Dù ca ca họ Thẩm cũng sẽ tự lý do thương, phiền hai hẹn hò nữa.

Điền Hạo tự cảm thấy thành nhiệm vụ, yên tâm rời .

Tạ Vân Thư khẽ "ừ" một tiếng, biểu cảm vẫn lạnh nhạt. Cô thẳng tiến về phòng Thẩm Tô Bạch đang ở, đầu mũi thoảng mùi t.h.u.ố.c và mùi m.á.u nhẹ, cứ như thể thực sự thương nặng.

Khi bước , Thẩm Tô Bạch đang ở trần, vai và cánh tay quấn băng gạc, rõ vết thương. Hắn cũng nghỉ ngơi, mà ở bàn việc xem xét mấy tài liệu.

Nghe thấy động tĩnh, ngẩng đầu lên: "Hạo Tử, , về ."

Tạ Vân Thư thả lỏng một chút, nhưng một cơn thịnh nộ dữ dội ập tới. Cô nguyên tại chỗ nhúc nhích, giọng điệu lạnh lùng và cứng nhắc: "Không , còn cố ý bảo Điền Hạo với ? Thẩm Tô Bạch, rốt cuộc gì?"

Lưng Thẩm Tô Bạch khựng , mặt nhanh chóng nở nụ . Hắn đầu , giọng điệu thả lỏng: "Em cần lo lắng, chỉ là một vết thương ngoài da thôi, bây giờ thể cử động, thể chạy..."

Lời còn dứt, dừng , rõ sự lạnh lùng mặt Tạ Vân Thư.

"Vui lắm hả?" Tạ Vân Thư khoanh tay, mặt mang chút châm chọc: "Thẩm Tô Bạch, thừa nhận thông minh bằng , cũng tính toán lòng như , nhưng ít nhất luôn chân thành với tình cảm ."

Nụ mặt Thẩm Tô Bạch từ từ biến mất. Hắn im lặng một lúc, mới từ từ lên tiếng: "Em nghĩ đang lừa em?"

"Không ?" Tạ Vân Thư hỏi ngược : "Hôm qua gặp , hôm nay liền thương, bắt Điền Hạo ép tới đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-262-o-cho-em-anh-khong-con-mot-chut-tin-tuong-nao-sao.html.]

lừa , cô vẫn yên tâm. bây giờ rõ ràng đó hề hấn gì, vẻ gì là yếu đuối? Thấy cô đang tức giận mà vội vã tới quan tâm , thấy đắc ý lắm ?

Thẩm Tô Bạch , mang chút mỉa mai tự giễu: "Tạ Vân Thư, ở chỗ em, còn một chút tin tưởng nào ?"

Hắn tính toán tình yêu của cô, đáng đời cô nghi ngờ như , thật công bằng mà!

Từ nhỏ đến lớn, vốn giỏi tính toán. Đối với , thế sự đơn giản, chỉ chia hai loại: thứ và thứ . Từ giây phút xác định tâm ý của , cái tên Tạ Vân Thư khắc sâu trong thế giới của .

Hắn lên kế hoạch cho tất cả, duy chỉ nghĩ tới việc cô thích cách , cũng thể dẫu động lòng thì cũng sẽ như , nhất định .

Tình cảm vốn dĩ luôn tham lam. Ban đầu tham lam chính con cô, chỉ cần tình cảm một chút đáp trả, vui vẻ hẹn ước.

, ngày càng nhiều, cô, càng trọn vẹn trái tim cô.

âm thầm đối phó nhà họ Lục, bảo Quý Tư Viễn cút xa, tự động cách ly tất cả phụ nữ xung quanh. Những thứ định, thể ảnh hưởng đến tình cảm của họ đều loại bỏ.

Cuối cùng, nhân tố định đó đến từ chính bản .

Biểu cảm mặt lúc vẻ tan vỡ, Tạ Vân Thư trong phút chốc phân biệt là giả vờ chân thật, chỉ thấy lòng khỏi đau nhói.

Cô ép : "Tại tin tưởng, chính ?"

"Là tự chuốc lấy."

Thẩm Tô Bạch bình tĩnh xong câu , chỉ băng gạc vai: "Chỗ vấn đề gì, đây cả. Em gặp thì cần miễn cưỡng, lái xe đưa em về."

Không hiểu , thẳng thắn thừa nhận lừa dối cô, xin cũng áy náy, trong lòng cô càng thêm bất an.

thể trùng hợp đến , thương đột ngột thế?

Trong lòng nghi ngờ là chuyện đương nhiên. Tạ Vân Thư mặt : "Không cần đưa, tự xe về."

Xe buýt bên thông thẳng tới nhà máy đóng gói, tuy đường xa nhưng thuận tiện.

Thẩm Tô Bạch cố chấp, "ừ" một tiếng: "Vậy em đường cẩn thận."

Giữa hai khách sáo đến mức giống một đôi tình nhân, một chút vui mừng nhiệt tình mấy ngày gặp. Dẫu tối qua cô tức giận, dịu dàng dỗ dành, khí giữa họ cũng từng lạnh lẽo thế .

Tạ Vân Thư đó, trong chốc lát cảm thấy cũng lạnh theo. Trong lòng cô như một tòa lâu đài mới xây xong đang chao đảo, nhưng đối mặt với những lừa dối của Thẩm Tô Bạch, cô cứ thế lướt qua.

Hắn xin , còn cho là đương nhiên, bình tĩnh đến mức đống lửa giận trong bụng cô hóa thành tro tàn.

Tạ Vân Thư hít sâu một , chịu thêm nào nữa, trực tiếp rời .

Cánh cửa vang lên âm thanh, trong phòng chỉ còn Thẩm Tô Bạch cô đơn đó. Không bao lâu , khẽ ấn lên vai, m.á.u từ từ thấm , nhanh chóng nhuộm đỏ lớp băng gạc.

Đây đầu thương, vết thương thực sự chẳng đáng là bao, chỉ là bao giờ thấy đau đớn đến thế.

Như thể vết thương rắc muối, ai đó bóp mạnh, một nỗi đau như thế...

 

Loading...