Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 267: Có nên làm lành không?
    Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:35:01
    Lượt xem: 18 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tô Bạch cả ngày hôm mặt lạnh như băng, ngược hiệu suất việc cao hơn hẳn, hôm nay đầu tiên sớm sớm từ công trường trở về chỗ ở. Nếu như cãi với Tạ Vân Thư, chắc chắn sẽ về Tây thành, dù cho lái xe gần một tiếng đồng hồ.
hiện tại cô thấy vết thương của , cũng thấy ánh mắt nghi ngờ của cô , lẽ cô cho rằng là cố ý thương để mua lấy sự thương hại.
Ở chỗ cô , chẳng còn một chút độ tin cậy nào nữa ...
Bởi vì chỉ là tạm trú, chỗ ở của ở khu Đông chỉ là một căn trong dãy nhà dành cho gia đình cán bộ, giống với nhà ống của Tạ Vân Thư, chỉ điều môi trường hơn một chút, chật chội đến thế.
Mùa hè trời tối muộn, Thẩm Tô Bạch tùy tiện ăn vài miếng đồ ăn chán ngán, vết thương vai bắt đầu lên da non, nhưng vẫn còn phớt màu máu, thoáng qua đáng sợ.
Bác sĩ dặn là vết thương dính nước, nhưng thời tiết nóng nực tắm rửa thì cứ dính nhớp khó chịu, rửa phần mặc một chiếc quần mỏng, cởi trần phần thong thả lau vai và ngực, thật sự chạm vết thương cũng mấy để ý.
Đàn ông đại trượng phu yếu đuối đến thế?
Bên ngoài, chiếc radio bàn đang phát sóng: “Nửa đầu năm nay, diện tích nhà ở thành tại Hải Thành đạt 2,2 triệu mét vuông, giải quyết vấn đề nhà ở cho một hộ đặc biệt khó khăn, theo kế hoạch thì nửa cuối năm sẽ lượt thành thêm 2 triệu mét vuông nữa...”
Thẩm Tô Bạch trầm ngâm suy nghĩ, cải cách thị trường bất động sản của Hải Thành tuy phát triển nhanh bằng Phần Thành, nhưng theo chính sách nhà nước hiện tại, tốc độ tăng giá nhà sẽ nhanh hơn Phần Thành, nếu đầu tư thì bất động sản Hải Thành là một lựa chọn .
Còn về phía Kinh Bắc, đương nhiên cũng thích hợp để đầu tư bất động sản, chỉ là nhà họ Thẩm thiếu nhà, ngoại trừ cả và hai , thì ngay cả bản cũng một căn nhà tứ hợp, mua nhà ồ ạt sẽ ảnh hưởng .
Còn Vân Thư công ty xây dựng, vì mãi nhận thầu công trình của khác, chi bằng tự phát triển đất đai, cô thích thiết kế kiến trúc, thể phát huy sở trường ở mặt , như cô sẽ vui hơn nhỉ?
Chiếc khăn thô ráp vô tình chạm vết thương, Thẩm Tô Bạch nhíu mày, hít một thật sâu tùy tiện ném khăn chậu nước.
Anh vẫn tức, tức đến mức mạnh mẽ ép cô lòng hôn cho đến chết, đàn bà vô tâm, ngoài cô còn ai dám chọc tức đến thế? Cười đùa vui vẻ với Quý Tư Viễn, đến lượt thì trợn mắt lạnh lùng, một con ch.ó đen thôi mà cũng vui đến thế ư...
Anh sai, thừa nhận và nhận , nhưng cô thể thẳng tay như , một cây gậy đ.á.n.h c.h.ế.t luôn ...
Cánh cửa sắt bên ngoài phát tiếng động, Thẩm Tô Bạch bực bội khoác áo sơ mi lên, cài cúc lạnh lùng hỏi: “Ai?”
Có giọng phụ nữ vang lên từ bên ngoài: “Thẩm Tô Bạch, nhà ?”
Động tác cài cúc dừng , vẻ lạnh lùng mặt Thẩm Tô Bạch dần biến mất, im lặng một lúc, khàn giọng lên tiếng: “Sao em tới đây?”
Tạ Vân Thư mặt mũi toát nóng, cô thở phào nhẹ nhõm, cố gắng để giọng dịu dàng hơn một chút: “Anh mở cửa cho em , em thương .”
Thẩm Tô Bạch cởi những chiếc cúc áo sơ mi mới cài , để nó đong đưa lỏng lẻo , lộ vết thương lấp ló bên trong, trực tiếp mở cửa gỗ, giọng điệu lạnh nhạt và bình thản: “Không , em cần đặc biệt tới đây an ủi , dù cũng lừa dối em, em tức giận là đúng.”
Miệng nhưng lòng nghĩ .
Tạ Vân Thư dường như nắm bắt tâm lý của Thẩm Tô Bạch, dù khác với hình tượng quân tử đoan chính mà cô từng nghĩ ban đầu, nhưng trái tim cô rung động vốn dĩ là con thật của .
“Anh thật sự cho em ?” Ánh mắt Tạ Vân Thư đậu mặt , dường như mấy ngày nay nghỉ ngơi , trông mệt mỏi, cằm cũng chút râu xanh cạo, và cả vết thương nữa...
Một cảm giác chua xót, đau nhói nơi tim ập đến, khó tả khó thành lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-267-co-nen-lam-lanh-khong.html.]
Thẩm Tô Bạch mặt chỗ khác: “Không em đang tức giận , mấy ngày nay gặp mà?”
Tạ Vân Thư nghĩ đến trời mưa to đó, cô tránh mặt nhiều ngày, cuối cùng tìm đến và mạnh mẽ tỏ tình, cũng như thế , chỉ khác là lúc đó ở ngoài cửa còn cô ở trong nhà.
“Vậy cho ?” Tạ Vân Thư lấy chính lời của trả cho .
Thẩm Tô Bạch khựng thở, trái tim vì câu đó của cô mà nhảy loạn lên, cho cô nhưng chăm chăm cô, sợ rằng cô sẽ bỏ .
Tạ Vân Thư nghĩ đến lời của Điền Hạo: “Vân Thư, lớn lên đến giờ thấy Thẩm tiêu điều như bao giờ, với thể chất của mà thể tức đến mức vết thương nứt , em bắt nạt thế nào !”
Tính khí mấy của cô cứ thế dịu xuống, đưa một đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm n.g.ự.c trần của Thẩm Tô Bạch: “Không gì thì em coi như mặc nhận nhé.”
Làn da vốn nguội vì lau , vì cái chạm nhẹ đó của cô mà như ngọn lửa nhỏ bùng cháy, nhanh chóng lan tỏa nóng.
Ánh mắt Thẩm Tô Bạch tối sầm, gắng gượng lắm mới kéo cô lòng hôn, chỉ là giọng vững: “Em vẫn tới đây để gì.”
Tạ Vân Thư bước thêm một bước, đóng cánh cửa phía , nhẹ nhàng đặt tay lên vai , mắt dần đỏ lên: “Đau ?”
“Đã đau nữa .” Thẩm Tô Bạch tránh tay cô, cầm chìa khóa bàn lên: “Bây giờ vẫn quá muộn, lái xe đưa em về.”
Tạ Vân Thư trợn mắt : “Chuyện lừa em, xin em !”
Sắc mặt Thẩm Tô Bạch đờ , tay cầm chìa khóa siết chặt, nhắm mắt : “Vân Thư, xin , chỉ là...”
Anh giải thích thế nào, nhưng nếu nữa lẽ vẫn sẽ như , tiếp cận cô mà mang theo sự lừa dối sẽ chỉ khiến cô bỏ chạy, quá cô, nên mới từng bước một tính toán đến bây giờ.
Vậy nên hôm nay cô tới, vì thương mà quan tâm , mà là để...
Thẩm Tô Bạch trong chốc lát thậm chí nghĩ tới, nếu cô chia tay, thì dù dùng thủ đoạn cưỡng ép cũng sẽ buông tay.
ngay khoảnh khắc đó, một hình mềm yếu toát nóng áp sát , ôm lấy cơ thể cứng đờ và lạnh giá của , khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào đó cọ cọ n.g.ự.c trần của .
Anh thấy một giọng ngọt ngào đến phát điên: “Thẩm Tô Bạch, em tha thứ cho , chuyện hôm đó em tin tưởng , cũng tha thứ cho em, ?”
Vân Vũ
Trái tim vốn nguội lạnh, trong khoảnh khắc cô câu đó, tràn ngập sức sống mùa xuân.
Sao thể nỡ giận cô chứ, thậm chí cô cần tới xin , chỉ cần ôm một cái thôi, bao nhiêu tâm trạng của cô vỗ về một cách âm thầm.
Tạ Vân Thư thấy gì, hoảng, áp n.g.ự.c ngẩng đầu lên, giọng điệu cũng chút ủy khuất: “Em tính , đặc biệt dễ xung động, nhưng ai bảo đó lừa em chứ? Thẩm Tô Bạch, chúng hòa là , còn định tiếp tục giận nữa ?”
Cô xong đỏ mặt, nhón chân hôn lên môi một cái: “Có nên lành ?”
