Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 269: Là do hắn có mong cầu

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:35:03
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thân nhân trực hệ hoặc phối ngẫu về nguyên tắc thể kinh doanh, nếu Tạ Vân Thư chỉ kinh doanh nhà ăn tập thể hoặc các loại hình buôn bán khác thì đều vấn đề gì, đằng thành lập công ty liên quan đến ngành xây dựng, trong khi công việc của Thẩm Tô Bạch khi chuyển ngành trùng hợp liên quan đến lĩnh vực .

Chính trị quá nhạy cảm . Đường Lâm lớn lên trong môi trường như , tự nhiên thể nghĩ tới, nhưng Tạ Vân Thư thì .

Vả , dù cô nữa thì ? Vì đàn ông mà từ bỏ ngành nghề theo đuổi? Tạ Vân Thư rõ bản điều đó. Cô chân thành thích Thẩm Tô Bạch, nhưng cũng chân thành yêu lấy sự nghiệp mới phát triển của .

Dù cho sự nghiệp trong mắt những lớn lên trong khu gia đình quân nhân như Đường Lâm, là đáng một xu.

thể vì Thẩm Tô Bạch mà từ bỏ sự nghiệp, nhưng Thẩm Tô Bạch vì cô mà từ bỏ con đường quan trường...

Một Đường Lâm nhiều, kể những chuyện mà cô , ví dụ như Thẩm Tô Bạch từng suýt c.h.ế.t trong nhiệm vụ quân đội, rõ ràng thể nhận chức vụ cao ở hậu cần, nhưng vì lý do gia đình, tự xin chuyển ngành đến Hải Thành công tác.

Nói Thẩm Tô Bạch sắp thăng chức, trở thành vị giám đốc sở trẻ tuổi nhất của Hải Thành, nắm thực quyền, thế mà vì cô, tất cả đều bắt đầu từ đầu.

Tóm , tất cả đều là để bênh vực cho Thẩm Tô Bạch, ý trong lời vẻ đều cho rằng cô nên chủ động rời xa Thẩm Tô Bạch, cô là gánh nặng của Thẩm Tô Bạch, họ nên ở bên .

Nếu đổi thành một phụ nữ khác, lẽ sẽ thực sự hổ chịu nổi, nhưng Tạ Vân Thư chỉ liếc Đường Lâm đầy mỉa mai: "Vì , đến mức , nếu còn rời xa , chẳng càng vô tâm hơn ?"

Tư tưởng về hiện tại.

Tạ Vân Thư nhẹ nhàng lau dung dịch iod lên vết thương của , hỏi bằng giọng nhẹ nhàng: "Còn đau ?"

"Không đau." Thẩm Tô Bạch đưa tay nắm lấy tay cô, nhẹ: "Đừng lo, thể chất của luôn ."

Tạ Vân Thư gì, đợi đến khi băng bó xong xuôi vết thương, mới dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa lên những vết sẹo lành lưng : "Em hỏi chỗ còn đau ?"

Thẩm Tô Bạch hiểu , ôm cô lòng: "Lúc đó bất tỉnh , nên thấy đau, chỉ trông đáng sợ thôi."

Lại dối .

Tạ Vân Thư dựa đầu vai : "Thẩm Tô Bạch, thực sự cưới em ?"

Thẩm Tô Bạch cúi đầu cô, buồn : "Không thì ? Em tưởng cứ hôn hít như , thể nhịn bao lâu? Tạ Vân Thư, tự chủ lực của mạnh đến thế, nhưng cũng phạm tội lưu manh."

Hắn phạm còn ít ?

Tạ Vân Thư bóp một cái eo chắc nịch của , nhưng dùng lực mấy, ngược như đang tán tỉnh: "Lần nào gặp mặt, chiếm em đôi chút tiện nghi?"

Thẩm Tô Bạch oan: "Thứ năm tuần chiếm, em còn cho xuất hiện, còn cho xem mặt lạnh."

Tạ Vân Thư hắng giọng: "Đó chẳng là do lừa dối em ?"

Nhắc chuyện cũ, Thẩm Tô Bạch đầu hàng : "Anh sai ."

Tạ Vân Thư nhẹ nhàng đẩy một cái, cất băng gạc trở tủ, đôi mắt nheo : "Biết sai nhưng sửa, em dám lấy ?"

Thẩm Tô Bạch đầu tiên thế nào là lòng phụ nữ như biển sâu, hiểu hai mới hòa hợp, tự nhiên chọc cô nổi giận, nhưng nhận sai chắc chắn là đúng: "Em xem nên sửa thế nào, nhất định lời em."

Miệng đàn ông là quỷ lừa dối, quen lời dối trá!

Tạ Vân Thư khoanh tay, bằng ánh mắt soi xét: "Anh định nghỉ việc ở ban an kiểm, Điền Hạo , Đường Lâm cũng , chỉ mỗi em là . Anh gọi đây là cưới em? Chẳng lẽ chuyện của , em còn từ Điền Hạo hoặc Đường Lâm ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-269-la-do-han-co-mong-cau.html.]

Thẩm Tô Bạch nhẹ nhàng kéo tay cô, giọng điệu mang theo ý cầu xin: "Anh chỉ sợ em chê thôi, cảnh gia đình em cũng rõ, chính trị quân đội đều là cây to đón gió, nên mới chuẩn chuyển sang kinh doanh."

Hắn nhắc một lời nào về công ty của cô, chỉ cẩn thận tỏ yếu thế: "Vân Thư, bạn của em đó bạn yêu là trưởng phòng, nếu chức vụ , sợ mất mặt em nên mới dám ."

Trong lòng Tạ Vân Thư dần dâng lên sự chua xót, đau lòng mơ hồ nhưng cũng ngọt ngào nỡ bỏ.

Vân Vũ

Cái cớ vụng về như , cũng nghĩ , rõ ràng thể trực tiếp là vì cô, mới từ bỏ con đường quan trường hiện tại, chịu lấy chuyện để trói buộc cô.

"Em sẽ chê đúng ?" Giọng Thẩm Tô Bạch dịu dàng hơn, sợ sai lời khiến cô vui: "Anh vẫn luôn ngoại thương, sẽ đặt trọng tâm việc , kiếm tiền nuôi vợ con đều thành vấn đề..."

Tạ Vân Thư cúi mắt chịu ngẩng đầu, khóe mắt cô dần đỏ lên, cũng nghĩ thấu, tại Thẩm Tô Bạch đối với như .

"Vậy là liên quan gì đến em?" Cô hít mũi, bằng đôi mắt đỏ hoe: "Thẩm Tô Bạch, lừa dối em nữa."

Đóa hồng của thông minh hơn tưởng.

Thẩm Tô Bạch thở dài thua thiệt: "Nếu liên quan đến em, thì cũng chỉ là vì cưới em, ở bên em, nên xét cho cùng là do d.ụ.c vọng của , thì thể tính là liên quan đến em chứ?"

Là do mong cầu, nên sự hy sinh như thể đổ lên cô?

Tạ Vân Thư chằm chằm đôi mắt đen hẹp dài của , cố gắng để giọng của nghẹn ngào: "Thẩm Tô Bạch, phiền , cớ gì đối với em như ?"

Trên cô giấu kho báu lớn gì , đáng để hy sinh như thế?

"Anh chỉ những việc mà bạn trai nên với bạn gái thôi, dễ dàng thỏa mãn như ?"

Thẩm Tô Bạch khẽ, dậy lau nước mắt má cô: "Em đến chỗ , mắt sưng húp, ngày mai dì Lý và Minh Thành sợ sẽ cầm chổi đ.á.n.h c.h.ế.t mất."

Tạ Vân Thư chọc : "Nói bậy, em và em trai em bây giờ đều thiên vị , giỏi mua chuộc lòng nhất!"

Thẩm Tô Bạch xoa xoa tóc cô: "Đó cũng là vì yêu ai yêu cả đường , nhờ ánh sáng của em thôi. Đã khuya , lái xe đưa em về, thì dì Lý sẽ lo."

Lúc 7 giờ tối, về đến Tây Thành ít nhất cũng hơn 8 giờ.

Tạ Vân Thư đỏ bừng mặt, khẽ : "Em với , tối nay về."

Lúc đến, cô lừa Lý Phần Lan là đến Đông Thành bàn một công trình, trễ quá xe buýt về, lúc đó sẽ tìm một nhà trọ ở .

Người ngoại tỉnh đến Hải Thành đầu tư ăn đặc biệt nhiều, nên việc kinh doanh khách sạn phát triển, đặc biệt khu vực Đông Thành gần Hoàng Phố Giang, vài bước chân một nhà trọ, cũng đều lấy lạ.

Thêm nữa, Thẩm Tô Bạch cũng ở Đông Thành, nên Lý Phần Lan nghĩ nhiều, còn đặc biệt dặn dò cô một câu: "Có thời gian thì đến thăm Tiểu Bạch, giờ công việc của nó vất vả lắm."

Thẩm Tô Bạch ngờ cô , vô thức về phía chiếc giường đơn 1m2 của , bản ngủ còn chật vật...

Đầu tai đỏ lên, mím môi: "Bây giờ , chúng đăng ký kết hôn."

Dù ngày đêm mong nhớ, nhưng chuyện nhất định để hôn lễ...

Tạ Vân Thư sững sờ, khuôn mặt xinh lập tức đỏ như lửa đốt, trừng mắt : "Thẩm Tô Bạch, đang nghĩ gì ? Một lúc nữa em ngoài nhà trọ ở!"

 

Loading...