Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 287: Liệu Thẩm Tô Bạch có thích không?
    Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:35:38
    Lượt xem: 11 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cởi bộ quần áo như đang bốc cháy , Tạ Vân Thư trấn tĩnh một lúc cho cơn nóng dịu xuống mới đến công trường tìm Lý Thắng Lợi.
Hôm qua hẹn hôm nay sẽ ký hợp đồng với Chu Hưng Vượng, dù trong lòng cô một mức giá chừng, nhưng thương lượng thêm với Lý Thắng Lợi vẫn là cách thỏa nhất. Hơn nữa, dù cô nắm giữ cổ phần lớn nhất trong công ty xây dựng Hải An, nhưng chủ công ty chỉ cô.
Chu Hưng Vượng tới đúng giờ hẹn buổi chiều, thấy báo giá của Tạ Vân Thư thì ý kiến gì liền ký hợp đồng ngay: “Tổng Tạ, chúng mời Trạng Nguyên chụp ảnh là việc thêm, nhưng chất lượng thì cô đảm bảo cho đấy!”
Tạ Vân Thư gật đầu: “Điều yên tâm, chúng sẽ tự hỏng danh tiếng công ty .”
Cô suy nghĩ một chút vẫn lấy bản thiết kế sơ bộ vẽ tối hôm qua : “Tối qua xem khu đất đó, đó vẽ một bản phác thảo đơn giản, xem đúng ý ?”
Thiết kế của Tạ Vân Thư về cơ bản là chỉn chu, quy củ, nhưng điểm khác biệt là ở ngoại hình cô kết hợp phong cách kiến trúc Trung Hoa, dùng mái dốc và góc mái cong vút, càng tương xứng với ba chữ “Trạng Nguyên Lâu”.
Dù chỉ là bản thiết kế tổng thể, nhưng thể thấy vẽ bản thiết kế nền tảng về thiết kế kiến trúc.
Bản Chu Hưng Vượng dự định tự tìm nhà thiết kế riêng, nhưng khi thấy bản thiết kế đổi ý: “Tổng Tạ, khi cô thiết kế xong bộ bản vẽ, đưa cho xem một chút, chúng thể thêm phí thiết kế!”
Tạ Vân Thư từ chối, nhưng cũng hỏi kỹ phí thiết kế là bao nhiêu, dù cũng quyết định dùng , vẽ bản thiết kế đối với cô mà phần lớn là thỏa mãn ước mơ của cô.
Đợi đến khi Chu Hưng Vượng , Lý Thắng Lợi mới dám lên tiếng: “Vân Thư , em còn thiết kế nữa ?”
“Em học ở trường đêm chính là cái , nhưng bây giờ mới học nửa năm, chỉ chút da lông thôi.” Tạ Vân Thư khiêm tốn, thiết kế kiến trúc dễ dàng như , dù đó cô luôn tự học, nhưng thời gian tiếp xúc với lý thuyết chính quy thực sự dài.
cô đủ nỗ lực, vặn thiên phú về phương diện .
Lý Thắng Lợi thán phục: “Người vĩ đại học tập , ngày ngày tiến lên quả thật lừa , em bản lĩnh sách như , em theo em thể nên danh phận?”
Tạ Vân Thư cảm thấy Lý Thắng Lợi và Cường Tử luôn đề cao cô quá mức, thì cô đến bằng nghiệp cấp ba còn , tính là loại văn hóa nào chứ?
“Lý ca, và Cường Tử nếu thời gian cũng thể học.” Cô xem Lý Thắng Lợi và Cường Tử như những bạn chân thành, từ lúc bắt đầu ba bánh bán cơm thập cẩm, đến bây giờ thành lập công ty xây dựng, họ luôn kiên định về phía cô.
Đặc biệt là những sự giúp đỡ họ cho, dù gì, nhưng từng đòi hỏi báo đáp, chỉ là sự tử tế cơ bản nhất giữa với .
Lý Thắng Lợi lắc đầu: “ học tiểu học còn xong, bảo xem một cuốn sách e rằng chữ còn nhận hết…”
Tạ Vân Thư ngắt lời : “ thể tính nhanh nhất nhân công và ngày cần dùng cho một công trình, còn tính cả bảng báo giá, so với nhiều kỹ sư còn giỏi hơn.”
Cô khen cố ý nịnh nọt, ngược càng thành khẩn hơn.
Lý Thắng Lợi : “Vân Thư , câu của em khiến bây giờ đột nhiên thêm một luồng khí lực, ngày mai cũng tìm cuốn từ điển Tân Hoa xem, ít nhất thì thể kéo chân em.”
Trạng Nguyên Lâu là công trình độc lập đầu tiên do Hải An kiến trúc nhận thầu, Lý Thắng Lợi và Cường Tử bọn họ đều coi trọng, dù bây giờ tay chỉ một dự án thư viện, hai đành đầu tư hết công trình .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-287-lieu-tham-to-bach-co-thich-khong.html.]
Bây giờ Đỗ Hướng Long cũng thể miễn cưỡng dẫn dắt dự án một , chỉ là trẻ tuổi, còn cần rèn luyện. Tạ Vân Thư chỉ lo đưa phương án thiết kế và bản vẽ chi tiết, cụ thể tìm nhập vật liệu xây dựng đều do Lý Thắng Lợi lo.
Tiền công trình Tòa nhà Viễn thông cũng xuống, trừ tiền nhân công phát, tổng cộng là năm nghìn sáu trăm tệ, tiền trực tiếp tài khoản tổng của công ty, nhưng cũng chỉ một vòng, lấy đầu tư công trình mới.
Dù tài khoản công ty vẫn trong tình trạng tiền, nhưng vốn vận hành bình thường, việc tài khoản đầy lên chỉ là vấn đề thời gian.
Buổi chiều Tạ Vân Thư một chuyến đến thư viện Đại học Hải Thành, ngang qua Bách hóa đại lâu, cô do dự một chút vẫn bước , đó tiêu hết hơn hai mươi tệ chọn mấy món đồ. Một lọ kem Nhã Sương, một hộp phấn Phi Hà, một cây chì kẻ mày, một thỏi son.
Những thứ đều là thứ tiền mới dùng, dù Tạ Vân Thư bây giờ thiếu tiền tiêu, nhưng vẫn đau lòng, dù đây ngoài việc thỉnh thoảng dùng một chút kem dưỡng da, những thứ khác từng dùng qua.
Thẩm Tô Bạch coi trọng lễ đính hôn như , khiến lòng cô cũng nhịn bay bổng, đây kết hôn với Lục Tri Thức, cô từng nghĩ đến việc trang điểm cho bản …
Vân Vũ
Đối diện Đại học Hải Thành một tiệm cắt tóc, bên trong cô gái uốn tóc sóng lớn bước , mặc váy liền, đeo kính râm, trông như những cô nàng hiện đại trong tranh. Tạ Vân Thư mím môi, bước chân nhịn thêm hai bước về phía tiệm cắt tóc.
Nếu cô cũng uốn tóc, thoa son, liệu Thẩm Tô Bạch thích ?
“Cô bé, uốn tóc ? Máy uốn tóc mới nhất của bọn về đấy, cô xuống xem một chút báo, một lát là uốn xong, đảm bảo thời thượng!” Ông chủ ở cửa nhiệt tình vẫy tay với Tạ Vân Thư: “Cô xinh thế , uốn tóc chắc chắn sẽ giống minh tinh Hồng Kông!”
Tạ Vân Thư thực sự xao động, nhưng cô quen giản dị, một lúc còn tiếp nhận sự đổi như , chỉ do dự một chút vội vã bỏ chạy.
Không chuyện gì, cô nghĩ đến cảnh uốn tóc thoa son, mặt Thẩm Tô Bạch, một trái tim hổ c.h.ế.t , giống như buổi sáng mặc chiếc áo lót đó , như thể cô chuyên mặc cho Thẩm Tô Bạch xem.
sáng hôm thức dậy, Tạ Vân Thư vẫn như kẻ trộm gương, thoa một lớp son mỏng.
Da cô vốn , mịn màng và trắng như tuyết, màu son là màu đỏ thuần, thoa lên môi khiến cô trông thêm phần quyến rũ, tôn lên vẻ rực rỡ của cô.
Cô gái mới hơn hai mươi, chỉ thêm một chút đỏ, liền tả xiết, tự nhiên như trời định.
Trong phòng vẽ một lúc bản thiết kế, đợi đến giờ cơm trưa, Tạ Vân Thư liền đạp xe đến nhà ăn, son tự nhiên cũng tẩy.
Cô đến nhà ăn mấy hôm, Lâm Thúy Bình trông coi nhà ăn xảy vấn đề gì lớn, nên cô luôn yên tâm. Hai hôm nay Niệm Bằng cũng theo Lý Phần Lan, đứa bé ngoan ngoãn hiểu chuyện, những gây rối, còn ở hậu trường giúp con Tống Sơn Xuyên rửa rau phụ việc.
Đến khu vực dự án, hậu trường chuẩn gần xong, Lâm Thúy Bình từ phía ôm thùng đựng bánh bao về, lau một cái mồ hôi trán, cả nóng như khỏi nước.
Cô mặt , liền thấy Tạ Vân Thư xinh xắn đó, lập tức nheo mắt: “Tạ Vân Thư, cô ăn trộm ớt ?”
Môi đỏ thế , còn khá là , thật là ghen tị c.h.ế.t !
