Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 338: Tiểu Bạch nhìn là biết thể chất rất tốt

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:37:40
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Thành mới nhập học lâu ?

Người bảo vệ cổng cũng nhiều, nhưng trong lời đều là sự ngưỡng mộ với Tạ Minh Thành: “Giáo sư Lý giờ từng nhận sinh viên năm nhất, bạn Tạ thật quá giỏi, nhập học tham gia cái gọi là thí nghiệm gì đó…”

Hơn nữa, cũng thêm nữa, rốt cuộc chỉ là một bảo vệ, hiểu mấy chuyện , nhưng trong trường là những nhân vật xuất chúng, thể nổi bật lên càng là thiên tài trong những thiên tài.

, ấn tượng của với thiếu niên Tạ Minh Thành bỗng chốc nổi danh đặc biệt sâu sắc, trai , thành tích còn giỏi như , khiến đàn ông bình thường còn tìm vợ thế nào đây?

Tạ Vân Thư đầu óc choáng váng, cô nắm lấy tay Thẩm Tô Bạch: “Em trai nước ngoài dự thi , thấy ?”

Đối với dân thường, nước ngoài thực sự là một chuyện quá tuyệt vời!

Ví dụ như Lục Tri Thức là bác sĩ từ nước ngoài về, nổi tiếng khắp bệnh viện Hải Thành, ví dụ như Đường Lâm, cô cũng từ Mỹ về, toát lên vẻ kiêu ngạo bẩm sinh.

bây giờ em trai cô cũng nước ngoài , còn là dự thi!

Thẩm Tô Bạch thể cảm nhận niềm vui của cô, chân thành khen ngợi: “Minh Thành giỏi, chúng về , tìm hỏi thăm tình hình thi đấu của bọn họ.”

đợi hai trở về sân tứ hợp, điện thoại của Điền Hạo bên gọi tới.

“Sư ca, cuối cùng em cũng liên lạc với , dì Lý đang gấp gáp tìm Vân Thư đây!” Hắn ở bên vội vàng xong, hỏi thêm một câu: “Tạ Vân Thư mặt ? Cho cô máy, dì Lý đang chờ.”

Thẩm Tô Bạch ừm một tiếng: “Sau gọi là chị dâu.”

Điền Hạo hừ hừ hai tiếng: “Cô còn nhỏ hơn em hai tuổi, dù cũng tổ chức hôn lễ, vài hôm nữa gọi cũng muộn.”

Giọng thanh lãnh pha chút mỉm của Thẩm Tô Bạch truyền đến từ đầu dây bên : “Hạo tử, và chị dâu em đăng ký kết hôn , yên tâm , đợi em đến Kinh Bắc, chắc chắn cho em bàn chủ.”

Lúc kết hôn, Điền Hạo chắc chắn cũng đến Kinh Bắc.

Điền Hạo run lên một cái: “Em dám bàn chủ, em sợ Di Lệ đ.á.n.h gãy chân em.”

Đến giờ vẫn , vì Di Lệ đột nhiên thuận mắt như

Thẩm Tô Bạch một tiếng: “Được , bảo Vân Thư máy.”

Hiệu ứng cách âm của điện thoại chung là bình thường, Lý Phần Lan ở bên cạnh cũng thấy chuyện đăng ký kết hôn, đợi Điền Hạo rời đóng cửa, bà mới khẽ mở miệng: “Con gái, bây giờ con và Tiểu Bạch sống chung với ?”

Tạ Vân Thư vội vàng bịt ống : “Mẹ, hai đứa con đăng ký kết hôn .”

“Vậy là sống chung .” Lý Phần Lan thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng yên tâm: “Nghe giọng con, con sống vui vẻ, thể chất của Tiểu Bạch đó so với Lục Tri Thức tráng kiện hơn, nếu con chịu nổi thì nhớ tỏ yếu đuối.”

Trong văn phòng chỉ một bà, cuộc gọi là gọi đến nhà Tạ Vân Thư, nên Lý Phần Lan tưởng rằng bên cũng chỉ một Tạ Vân Thư.

Tính cách của Vân Thư quá cứng rắn, nên mới chịu thiệt lớn trong cuộc hôn nhân , Lý Phần Lan chỉ chuyện tâm tình với con gái: “Trước đây ngại với con, giờ nghĩ cũng tại , con còn trẻ như , con đường nào cũng tự bước …”

Bản bà cũng là phụ nữ, hiểu rõ quan hệ vợ chồng , sự hòa hợp giường chiếm một nửa nguyên nhân, nên mới cẩn thận dặn dò con gái.

Tạ Vân Thư ngờ lên tiếng là những lời như thế, suýt nữa rơi điện thoại, liếc trộm Thẩm Tô Bạch một cái, thấy một bên lật tạp chí, mới thở phào: “Mẹ, con .”

Lý Phần Lan nghĩ ấp úng thêm một câu: “Con nên chủ động cũng chủ động, đàn ông đều chịu nổi chuyện .”

“Mẹ!” Tạ Vân Thư phát điên: “Mẹ đừng nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-338-tieu-bach-nhin-la-biet-the-chat-rat-tot.html.]

Mẹ cô gấp gáp tìm , lẽ chỉ để mấy chuyện ?

Lý Phần Lan bản cũng ngại, bà chỉ sợ tính cách con gái vẫn cứng rắn như , ở phương diện đó cũng mạnh mẽ, nên mới đặc biệt nhiều như thế: “Thôi nữa, gọi điện là vì nhận thư của Minh Thành, giữa cách ngày nửa tháng, nó nước ngoài dự thi cái gì đó.”

Cuối cùng cũng thoát khỏi chủ đề khó xử , giọng Tạ Vân Thư trở bình thường: “Hôm nay con đến Đại học Kinh Bắc , Minh Thành ngày mới về.”

Đây chính là điểm bất tiện của thông tin liên lạc, tin tức nửa tháng , bây giờ họ mới .

Lý Phần Lan tính toán ngày tháng: “Vậy thì vẫn kịp tham dự hôn lễ của con.”

Tổ chức hôn lễ ở Kinh Bắc, nhà gái thực sự kỳ thực chỉ mỗi Tạ Minh Thành, nó cõng chị khỏi nhà, nếu lúc đó vì thi đấu về , chắc chắn sẽ tiếc nuối.

Tạ Vân Thư hỏi: “Có là kỳ thi IPhO ?”

“Kỳ thi A ô gì?” Lý Phần Lan hiểu, nhíu mày nhắc một nghĩ đến điều gì: “Kỳ thi gì cũng quan trọng bằng con kết hôn, hỏi nuôi của con , bà và chú Quý, hai trai đều sẽ .”

Kỳ thực đợi họ trở về Hải Thành vẫn còn mời khách ăn cơm, gia đình họ Quý vốn cần vội vã như , đến Kinh Bắc gì khác ngoài việc để hậu thuẫn cho cô.

Đại sự kết hôn như , dù đôi bên nam nữ yêu đến , nhà gái cũng là hậu trường cần , đây cũng là lý do vì Lý Phần Lan hiền lành nhất định bắt Tạ Vân Thư nhận nuôi.

Tạ Vân Thư cảm động trong lòng: “Mẹ, con .”

, bà lão Trương cũng , bà con lớn lên, con gả chồng.” Lý Phần Lan tiếp tục : “Còn Thúy Bình cũng lao nhao đến Kinh Bắc xem Thiên An Môn.”

Lâm Thúy Bình đến lạ, nhưng bà lão Trương cũng đến, Tạ Vân Thư thực sự ngờ tới.

Trước đây bà lão Trương một đến Kinh Bắc, thì ở Kinh Bắc bà chắc chắn quen, là con trai của bà lão Trương ? Cô chỉ bà lão Trương ba con trai, nhưng dường như đoạn tuyệt quan hệ, cũng rốt cuộc là bất hiếu là chuyện gì.

Nhiều năm nay, bà lão Trương đều một sống.

Hai con chuyện một lúc, khi gác máy, Lý Phần Lan nhỏ: “ , chuyện con hai bàn bạc ? Con học đại học tại chức vẫn nghiệp, đừng vội, phương diện đó nhớ biện pháp phòng ngừa!”

Tiểu Bạch thể chất , nếu biện pháp phòng ngừa, thai chẳng là chuyện trong nháy mắt ?

“Mẹ, con .” Tạ Vân Thư vỗ một cái gác máy…

Bên cạnh, Thẩm Tô Bạch bỏ tạp chí xuống: “Mẹ gì thế?”

Tạ Vân Thư mím môi: “Cũng gì, chỉ là chuyện Minh Thành thi, còn một thời gian nữa nuôi của con cũng sẽ đến.”

“Quý Tư Viễn cũng đến?” Thẩm Tô Bạch dậy, cúi vòng tay quanh cô, khẽ : “Vợ, lúc đó bảo vẽ cho chúng một tấm ảnh cưới , thấy vẽ giỏi.”

Vân Vũ

Tạ Vân Thư đẩy một cái: “Hẹp hòi.”

Vẫn còn nhớ chuyện Quý Tư Viễn vẽ cho cô bức ký họa đó!

Thẩm Tô Bạch liếc trời bên ngoài, tối dần, đưa tay bế cô lên: “Đói ? Anh nấu cơm cho em, ăn gì?”

Tạ Vân Thư vòng tay qua cổ : “Anh bế em nấu cơm đấy !”

Thẩm Tô Bạch nhướng mày: “Vừa nãy đều thấy , bảo thể chất của mạnh hơn Lục Tri Thức, chứng minh thêm một chút.”

 

Loading...