Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 343: Nhà gái cô dâu mới
    Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:39:10
    Lượt xem: 14 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiếc váy cưới thiết kế cổ vuông, eo thắt, váy xòe phồng, phô bày hảo hình tuyệt mỹ của mặc.
Mái tóc dài uốn xoăn của cô tạo kiểu đầu công chúa, phía còn khoác thêm một tấm voan trắng dài, chân giày cao gót màu bạc, cổ đeo chuỗi ngọc màu đồng nhất. Trên cổ tay là chiếc vòng ngọc mà Tô Thanh Liên tặng đó.
So với vẻ dịu dàng, đại khí trong lễ đính hôn , chiếc váy cưới càng tôn lên vẻ thanh thuần mà quyến rũ của Tạ Vân Thư.
Tô Thanh Liên thể nào ngậm miệng: “Tiểu Bạch quả là con mắt tinh tường.”
Thảo nào mấy ngày nay trời tối hẳn, thằng nhóc dẫn vợ về sân tứ hợp, hóa là mê mẩn về...
Tạ Vân Thư giường, trong lòng vẫn canh cánh nhớ đến Minh Thành: “Di Liên, em trai cháu tới ?”
Tạ Minh Thành đến Kinh Bắc nửa đêm hôm qua, máy bay đúng giờ , hôm nay là ngày trọng đại cô kết hôn, lẽ nào kịp về chứ?
Tô Thanh Liên : “Yên tâm , sáng sớm sai lái xe đến Đại học Kinh Bắc đón , chắc sắp đến thôi.”
Vừa dứt lời, gõ cửa bước , Tạ Minh Thành lâu ngày gặp xuất hiện ở đó, gọi một tiếng: “Chị.”
Trên Tạ Minh Thành mặc vest, tóc chải bằng sáp, khuôn mặt thiếu niên còn non nớt vài tháng giờ thoáng chút phong thái kiêu hãnh và chín chắn của tuổi trẻ. Cậu xổm mặt Tạ Vân Thư, ngẩng đầu cô: “Chị, một lát nữa em sẽ cõng chị cửa.”
Tạ Vân Thư mấy tháng gặp em trai, đưa tay xoa xoa mái tóc : “Thi đấu thế nào?”
“Hạng nhất.” Tạ Minh Thành , ánh mắt lấp lánh: “Cả đồng đội và cá nhân đều hạng nhất, đáng lẽ hôm nay trao giải.”
Tạ Vân Thư xúc động: “Đều hạng nhất hết?”
Cô luôn em trai học giỏi, nhưng ngờ ở nơi cô thấy, trưởng thành xuất sắc đến ! Đây là cuộc thi giữa vài trường đại học, mà là sự kiện quốc tế, Minh Thành ngoài đại diện cho cả quốc gia!
Tạ Minh Thành nheo mắt , lâu nghỉ ngơi đầy đủ, nhưng tuổi trẻ tràn trề sức lực, giờ vẫn tinh thần phấn chấn: “Em lợi thế, thí sinh trẻ quá mười chín tuổi, em còn thiếu một tháng là đủ mười chín.”
Nếu để tham gia hạng mục cao hơn, cũng đủ khả năng giành hạng nhất. những thí sinh các nước tham dự, ai chẳng là thiên chi kiêu tử, thanh niên mười tám đôi mươi cũng nhiều vô .
Cậu thắng, chỉ nhờ may mắn, mà phần nhiều là thực lực.
Tạ Vân Thư , Lâm Thúy Bình ở bên buông một câu: “Tạ Minh Thành, em giỏi hơn chị em nhiều đấy, cô tham gia cái gọi là thi kiến trúc gì đó mới hạng tư thôi! Ngày ngày chỉ nghĩ đến chuyện kết hôn, chịu học hành tử tế!”
Tạ Vân Thư: “...”
Cô vô thức duỗi chân đá , nhưng mặc váy cưới rườm rà, chân giày cao gót, thật sự nhúc nhích .
Lâm Thúy Bình cảm thấy khoái cảm như báo thù: “Tạ Vân Thư, ngày ngày khoe học giỏi, mà mới thi hạng tư!”
Tạ Minh Thành cũng theo: “Chị Thúy Bình, Hổ Tử học cũng khá lắm, chắc chắn cũng thi đỗ đại học!”
...
Lâm Thúy Bình nổi nữa, hai chị em nhà đúng là chuyên đến chế ngự cô! Vừa mới định vênh váo, suýt quên mất thằng em trai nhà học đội sổ!
Tức c.h.ế.t , học hành bằng Tạ Vân Thư, em trai mà học cũng bằng em trai Tạ Vân Thư ?!
Tuy nhiên Tạ Minh Thành tính tình hơn Tạ Vân Thư nhiều, chỉ lén giúp chị một tay, : “Chị Thúy Bình hơn , trắng hơn nhiều mà cũng gầy .”
Ai mà chẳng thích trai khen, dù chỉ là một trai nhí.
Lâm Thúy Bình thực dễ dỗ, lập tức vui vẻ: “Được , lát nữa hai đứa bảo vệ cho chị em, nhất định bắt rể mở cửa thật nhiều tiền mừng!”
Bên ngoài vang lên tiếng pháo lớn hơn, là Thẩm Tô Bạch tới.
Xuyên qua đám đông, Tạ Vân Thư xa, ánh mắt chạm , rõ ràng xung quanh ồn ào hỗn loạn âm thanh tạp nham, nhưng cô thấy tiếng tim đập rõ ràng.
Sau hôm nay, phần đời còn của cô sẽ là .
Địa vị nhà họ Thẩm đặc thù, lễ cưới tổ chức lớn, nhưng tới dự ít. Ngoài trong khu quân chính, còn nhiều lãnh đạo các cơ quan đơn vị, khu quân sự khu chính trị là nhân vật lớn.
Tiệc cưới đặt ở khách sạn Kinh Bắc, vẻ kín đáo, nhưng sáng mắt đều kết hôn ở đây dân thường.
Trần Tĩnh Tuyết và Lý Sở Sở đều đang bận tiếp khách, Thẩm Hoan Thẩm Lạc đương nhiên cũng theo hai chị dâu, chỗ đông các tiểu thư đương nhiên lắm chuyện, trung tâm đề tài cũng ngoài cô dâu mới hôm nay Tạ Vân Thư.
Thím hai họ Thẩm lạnh lùng một nhóm trò chuyện, hôm đó về cãi với Thẩm Việt Lâm, đàn ông vẫn im thin thít như thường lệ, khiến bà giận chỗ trút, cuối cùng oà nửa ngày.
Bà tranh giành như chẳng vì gia đình ? Thẩm Hoan sắp sửa yêu đương , nhà chỉ hai con gái, dự tính của bà là rước một rể nghèo khó, lúc đó cũng dễ kiểm soát.
Thẩm Lạc vẫn đang học đại học, lúc đó chắc chắn chuẩn nhà cho con gái lớn, thì một nhà mấy cùng chen chúc trong khu gia đình nhỏ bé ở nổi? Nhà đại gia họ Thẩm rõ ràng nhiều nhà thế, bà Thẩm Tô Bạch còn mua một căn ở Hải Thành, cứ tranh giành với bà?
Mấy phụ nữ tụ tập đang bàn tán về Tạ Vân Thư.
“ cô bé là Hải Thành, điều kiện gia đình khá bình thường.”
“Không ngờ Thẩm Tô Bạch cũng là kẻ trọng nhan sắc, Kinh Bắc chúng kiểu con gái nào chẳng , cứ tìm một ngoại tỉnh!”
“Chà, chỉ bình thường, còn là gia đình đơn nữa, xem một lát nữa bàn nhà gái đủ còn là vấn đề!”
Mấy nhỏ, nhưng thím hai họ Thẩm vẫn rõ, nếu là , bà chắc chắn lên tiếng bênh vực nhà họ Thẩm, nhưng giờ bà chỉ lạnh lùng : “Cháu trai nhà quan tâm mấy thứ , Vân Thư cô bé công việc, đương nhiên gả một chút.”
Không việc?
Mấy phụ nữ , gia thế nhà họ Thẩm như , cưới dâu việc, đây chẳng trò ?
“Ngọc Lan, cháu dâu thứ ba nhà cô đại học sinh ?” Không họ ngạc nhiên, cháu dâu cả là giáo sư đại học, cháu dâu hai là văn công, ai mà chẳng gia thế nền tảng mạnh.
Thẩm Tô Bạch đây còn lòng hơn hai trai, tìm cô vợ như ?
Thím hai họ Thẩm trong lòng dâng lên khoái cảm, vì một căn nhà, trong lòng bà xem Tạ Vân Thư là loại đàn bà chỉ tiền, nhà đại gia họ Thẩm lúc nào cũng đè đầu họ, giờ vẫn xem trò .
“Đại học sinh gì, hình như học mấy ngày.” Thím hai họ Thẩm mỉm , giả vờ vô tình : “Nói cũng lo, đều nhà gái cô , một lát nữa mặt ...”
Lời , lập tức trong mắt lộ vẻ hả hê.
Địa vị nhà họ Thẩm cao thật, nhưng mấy năm nay đối thủ cũng ít, chỉ điều con cháu nhà đều khí thế, ngờ giờ Thẩm Tô Bạch kỳ vọng nhất cưới một cô vợ gì.
Một lát nữa bàn nhà gái cô dâu, đến nỗi xảy chuyện gì chứ?
chương 344: Vân Thư là con gái nuôi của gia tộc họ Quý
Lòng của Thẩm nhị thẩm thậm chí còn đang suy nghĩ, với gia thế nền tảng như Tạ Vân Thư, lão gia tử hối hận khi để tứ hợp viện cho cô !
Tô Thanh Liên và Tư lệnh họ Thẩm hôm nay một mực túc trực tại sân chính, đương nhiên bên xảy chuyện gì, ngược Thẩm Minh Diễn dẫn theo một trai một gái đang bận rộn phía , cô thấy Thẩm nhị thẩm đang chuyện với khác ở đằng , trong lòng liền bất an.
“Nhị tẩu, chị dẫn Hoan Hoan Lạc Lạc phía giúp đỡ , Tĩnh Tuyết và Sở Sở con còn nhỏ, bận xuể.” Cô liếc mắt hiệu cho con gái : “Chỗ để Duyệt Duyệt ở chuyện.”
Duyệt Duyệt là con gái lớn của cô, mới nghiệp đại học.
Thẩm nhị thẩm liếc tiểu cô tử, nghĩ đến chuyện bàn tán lúc nãy, bĩu môi: “Minh Diễn, một lúc nữa nhà đẻ của Tạ Vân Thư tới, đại ca bọn họ chiêu đãi chứ?”
Thẩm Minh Diễn nhíu chặt lông mày: “Đương nhiên .”
“Vậy em nghĩ sắp xếp vài sang đó, đến lúc đó cả bàn là tiểu thanh niên, một ai thể thống, mất mặt chính là nhà họ Thẩm chúng !”
Nói xong, cô cũng thèm sắc mặt khó coi của Thẩm Minh Diễn, dắt hai con gái thẳng về phía , trong miệng còn lẩm bẩm một câu: “Các con kết bạn cũng như , tìm cùng đẳng cấp mà chơi.”
Thẩm Minh Diễn tức đến phát điên, nhưng hôm nay đúng dịp tiện nổi giận, chỉ thể giận dữ gọi con gái cùng: “Duyệt Duyệt, một lúc nữa con ở phụ tá tam tẩu nhiều .”
“Con .” Duyệt Duyệt liếc về phía đó, khẽ hỏi: “Mẹ, nhà đẻ của tam tẩu bên đó thật sự…”
Thẩm Minh Diễn trừng mắt với cô: “Đừng bậy, suy nghĩ kỹ xem con về phe nào!”
Mặc dù Duyệt Duyệt mang họ Thẩm, nhưng từ nhỏ cô giáo dục, một gia tộc cùng vinh cùng nhục, nên dù trong lòng cũng cảm thấy Tạ Vân Thư xứng với tam ca, nhưng mặt vẫn hướng về nhà.
Thật nhị cữu mẫu như lợi gì cho bản .
dù thế nào nữa, khi Thẩm nhị thẩm những lời như , chủ đề trò chuyện của những vị khách mời đến tiệc đều xoay quanh nhà đẻ của Tạ Vân Thư. Có thật lòng thật sợ nhà họ Thẩm mất mặt, nhưng cũng ít kẻ hả hê vui.
Lý Sở Sở theo chân đại tẩu bận rộn một lúc, đợi đến lúc xuống một bên liền thấy đang bàn tán: “Vợ của Thẩm gia tam thiếu tìm , so với đại thiếu nhị thiếu kém xa lắm nhỉ?”
Cô mím môi, thừa nhận nhưng trong lòng vẫn vui, bây giờ cô sợ nhất là Tạ Vân Thư so sánh.
Thế nhưng ngay giây tiếp theo, cả hai đều bĩu môi: “ thấy lão gia tử nhà họ Thẩm cũng lẩm cẩm , cháu dâu như thể cho cửa? Xem nhà đẻ của cô đến giờ vẫn thấy một bóng , là cha, cũng chẳng bản lĩnh gì, chỉ rửa bát trong nhà ăn thôi…”
Cô thấy thấy , gọi lão gia tử nhà họ Thẩm lẩm cẩm? Nhà họ Thẩm dù lấy Tạ Vân Thư, cũng hơn những nhà tiểu môn tiểu hộ nhiều lắm!
mà…
Lý Sở Sở trầm mặc một lúc, lo lắng, nhà đẻ của Tạ Vân Thư thật sự mất mặt chứ?
Lục tục bước , Tạ Minh Thành ngoan ngoãn theo chị gái, cao gầy dáng thanh tú tinh tế, ít tiểu cô nàng đều lén liếc .
Trần Tĩnh Tuyết một bên mỉm giải thích: “Đây là em trai ruột của Vân Thư, năm nay là thủ khoa khối thi Hải Thành, đang học đại học ở Kinh Bắc.”
Học sinh đại học Kinh Bắc?
Vốn tưởng đứa trẻ theo chỉ là gánh nặng lập tức trong mắt khác, sinh viên đại học quý, sinh viên đại học Kinh Bắc càng như dát vàng mặt, thêm danh hiệu thủ khoa khối thi, đều thanh niên tương lai chắc chắn thể đong đếm.
Tuy gia thế yếu, nhưng gả con gái cũng nhất thiết gả cửa cao…
Lý Sở Sở ánh mắt , vô cớ thở phào nhẹ nhõm, giờ cô thật sự mâu thuẫn cực kỳ, Tạ Vân Thư hổ, cô mất mặt nhà họ Thẩm.
Thẩm Vũ Phi bên cạnh nắm lấy tay cô: “Nghĩ gì , nãy mất tập trung ?”
Lý Sở Sở nắm chặt tay: “Tạ Vân Thư chỉ một đứa em trai thế vẫn chống đỡ nổi.”
Thẩm Vũ Phi : “Nhà họ Quý cũng đến , ở đằng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-343-nha-gai-co-dau-moi.html.]
Nhà họ Quý?
Lý Sở Sở sững : “Anh là nhà họ Quý bất động sản ở Châu Thành? Họ và Tạ Vân Thư quan hệ gì?”
Trước đây chồng mấy khi nhắc đến chuyện nhà đẻ của Tạ Vân Thư, nên cô cũng chỉ là gia đình đơn , từng ly hôn một …
Thẩm Vũ Phi cũng mới : “Vân Thư là con gái nuôi của nhà họ Quý, chắc chắn bàn nhà gái.”
Lý Sở Sở trong lòng thình thịch, nhà họ Quý tuy dính đến chính quyền, nhưng họ tiền! Ai chẳng giới tiền bây giờ đều ở Châu Thành và Bành Thành bên , ăn với Hồng Kông, đại lão bản đều lái xe .
Địa vị nhà họ Thẩm cao như , xe phân cũng đều là của công, tư nhân cũng chỉ mỗi Thẩm Tô Bạch một chiếc thôi.
Không chỉ riêng cô, ngay cả những từng chút quen với Quý Thành Công, tâm tư cũng nao nức. Nếu như sự xuất hiện của Tạ Minh Thành lúc nãy chỉ khiến họ Tạ Vân Thư bằng con mắt khác, thì sự xuất hiện của nhà họ Quý lúc , khiến họ bắt đầu thẳng tân tẩu của nhà họ Thẩm.
Tuy chỉ là con gái nuôi, nhưng cả bốn nhà họ Quý cùng xuất hiện, thể thấy họ coi trọng đứa con gái .
Quý Tư Viễn hôm nay ăn mặc cũng chín chắn hơn nhiều, và Quý Tư An cùng bàn chủ nhà gái, bên cạnh là Thẩm Văn Bá đang tiếp.
“Đối với em gái thật , cô hai trai.” Ánh mắt thu về từ đôi tân nhân đang chúc rượu bên , Quý Tư Viễn lên giọng cảnh cáo, thèm để ý đối phương là quan chức cấp cao Kinh Bắc: “Sống sẽ dẫn về Châu Thành, dù gì cũng chẳng gì ngoài nhà nhiều.”
Thẩm Văn Bá mỉm nhẹ: “Anh sẽ cơ hội đó .”
Em trai còn hiểu ? Người mà Tô Bạch bảo vệ, sẽ bảo vệ chu hơn bất kỳ ai.
Quý Tư Viễn ừ một tiếng, cúi đầu nhấp ngụm rượu: “ chỉ tin Thẩm Tô Bạch .”
Sau sẽ là cái tên hai oan nghiệt đó…
Thẩm Vũ Phi vỗ bàn: “Lão yên tâm , Vân Thư ở nhà họ Thẩm chúng tuyệt đối chịu thiệt!”
Quý Tư Viễn sắc mặt đổi, nheo mắt liếc trai và bản , liếc hai em nhà họ Thẩm, nghiến răng uống một ngụm rượu.
Đợi còn , mới khẽ với Quý Tư An: “Anh, bọn cũng luyện tập cho , hai em nhà họ Thẩm dễ đánh.”
Đàn ông phương Bắc vốn dáng cao lớn, đặc biệt nhà họ Thẩm xuất quân nhân, dù Thẩm Văn Bá theo con đường quan văn, đường nét cơ bắp cũng khá rắn chắc. Thằng Thẩm Vũ Phi thứ hai càng , như tinh gấu chuyển thế, ngược Thẩm Tô Bạch ở giữa hai …
Ngược em nhà họ Quý, yếu ớt hơn nhiều.
Quý Tư An bất đắc dĩ: “Vân Thư là kết hôn chứ đ.á.n.h .”
Hơn nữa, còn ngại , hai em bọn họ ngay cả Thẩm Tô Bạch cũng đ.á.n.h , còn đ.á.n.h với hai trai ?
Quý Tư Viễn hừ một tiếng, tự an ủi: “Tạ Vân Thư đ.á.n.h cũng khá lợi hại, cô chắc chắn đ.á.n.h Thẩm Tô Bạch.”
Quý Tư An ngập ngừng… thôi, em trai tuổi còn trẻ, từng yêu…
Dù nữa, Tạ Vân Thư nhà họ Quý ở đây, ít nhiều cũng dập tắt ý định vui của , nhưng với họ, phận con gái nuôi để phối với nhà họ Thẩm vẫn là leo cao.
chương 345: Đây cũng là nhà họ ngoại ?
Sức khỏe lão gia họ Thẩm dù cũng , ông chỉ ở vị trí chủ tọa một lúc, đợi Tạ Vân Thư và Thẩm Tô Bạch dâng rượu đưa phong bì lì xì, liền chuẩn về. Không ít tìm cách bắt chuyện với ông, nhưng đủ tư cách thì nhiều.
Cùng lúc đó, một cụ già tóc bạc khác tươi bước tới: “Lão Thẩm, tiểu tôn tử của quả thực ánh mắt đấy.”
“Lão Lê?” Lão gia họ Thẩm dùng gậy chống gõ xuống đất, chòm râu động đậy: “Anh cũng tới dự tiệc cưới ?”
Ông và Giáo sư Lê chỉ thể là quen , nhưng mức độ thiết tới dự tiệc cưới của cháu đời thứ ba thì tới, hơn nữa hồi trẻ hai cũng ưa …
Lão Lê khẽ chê: “Hôm nay là khách của nhà gái, năng cho khách khí chút đấy.”
Khách của nhà gái?
Giới lão thành ở Kinh Bắc những năm gần đây còn nhiều, những còn ai chẳng quen ? Nếu lão gia họ Thẩm là nhân vật lớn trong giới quân chính, thì Giáo sư Lê chính là nhân vật lớn trong giới nghiên cứu khoa học.
Điểm khác biệt là, lão gia họ Thẩm nghỉ hưu do bệnh, còn lão Lê ở Đại học Kinh Bắc là hiệu trưởng danh dự, đồng thời là viện sĩ viện nghiên cứu, những năm gần đây đào tạo ít nhân tài khoa học kỹ thuật.
tại Giáo sư Lê là khách của nhà gái?
Vân Vũ
Lúc , chỉ các vị khách khác, ngay cả Tư lệnh họ Thẩm và Tô Thanh Liên cũng kinh ngạc, liếc Tạ Vân Thư: “Vân Thư, cháu quen Giáo sư Lê?”
Tạ Vân Thư lắc đầu, Tạ Minh Thành bên cạnh cô chút ngại ngùng: “Giáo sư Lê là thầy giáo của cháu, thầy hôm nay cùng cháu tới dự tiệc cưới của chị gái…”
Mọi đều sửng sốt, dù Tạ Minh Thành là học sinh xuất sắc của Đại học Kinh Bắc, nhưng mới chỉ là sinh viên năm nhất thôi, thể mời Giáo sư Lê? Nếu chỉ cần là một thủ khoa đại học bình thường cũng khiến lão Lê đặc biệt xem trọng, thì e rằng ông dự tiệc cưới suốt ngày mất.
Phải rằng ở Đại học Kinh Bắc, học sinh nào chẳng là xuất chúng?
Lão Lê giọng điệu đầy tự hào: “Minh Thành là học trò cuối cùng nhận, hôm ở nước F giành hai chiếc cúp, mang vinh quang về cho đất nước, đương nhiên tới dự một chén rượu mừng!”
Đối với những sự kiện quốc tế loại , hiểu thì hiểu, hiểu thì thôi, nhưng từ miệng lão Lê , ắt hẳn hàm lượng vàng cực cao. Quan trọng hơn, lão Lê ý gì ?
Học trò cuối cùng lão Lê nhận? Em trai Tạ Vân Thư giỏi đến ?
Vừa là tên não tàn nào nhà cô đáng mặt? Lão Lê ở bàn nhà gái kìa, nếu ngay cả lão đều đáng mặt, những bọn họ đây là thứ gì?
Thẩm Hoan Thẩm Lạc đương nhiên cũng quen lão Lê, hai theo Thẩm nhị thẩm, khẽ : “Mẹ, tam tẩu giỏi thật đấy!”
Mặt mày Thẩm nhị thẩm khó coi vô cùng, chút tự hào nào về phận nhà họ Thẩm, nhà Tạ Vân Thư tới nhiều như , lão gia họ Thẩm chẳng càng xem trọng cô hơn ! Căn nhà tứ hợp viện , càng hy vọng thuộc về nhà nhị phòng bọn họ !
Trần Tĩnh Tuyết thì kinh ngạc, cô cũng là giáo sư Đại học Kinh Bắc, đương nhiên quen lão Lê, đây cũng em trai Tạ Vân Thư là sinh viên Đại học Kinh Bắc, nhưng nghĩ trong kỳ thi IPhO , em trai cô là một trong những thí sinh.
Cô cúi đầu với Lý Sở Sở: “Hôm qua họp ở trường còn chuyện , giải cá nhân duy nhất do một tân sinh viên năm nhất giành , vài hôm nữa còn lãnh đạo cấp cao trực tiếp trao giải, chỉ tiền thưởng một nghìn tệ. Không ngờ thiên tài vật lý là em trai Vân Thư, ánh mắt của tam quả thực .”
Bây giờ , chỉ là từng một đoạn hôn nhân ngắn ngủi thì tính là gì chứ? Gia tộc họ Thẩm bọn họ quý trọng học, giờ Tạ Vân Thư trong mắt lão gia họ Thẩm và Tư lệnh họ Thẩm, chẳng cưng như bảo bối lắm ?
Quả nhiên, bước chân vốn định rời của lão gia họ Thẩm dừng , tinh thần ông dường như khá hơn nhiều, quên mất hôm đó trong bệnh viện mắng Thẩm Tô Bạch những gì .
“Đàn ông chính là thể kết hôn quá sớm, kết hôn sớm ích lợi gì? Xem xem con dâu nhà lão tam chọn, dòng m.á.u chính thống đấy, cả nhà đều là học, tương lai đứa trẻ sinh chắc chắn thi đỗ đại học!”
Ai bảo nhà họ Thẩm lũ võ phu, đây chẳng cưới một tài giỏi ?
Trong lòng Lý Sở Sở cũng khó chịu, cô c.ắ.n móng tay với Trần Tĩnh Tuyết: “Lão gia thiên vị thật đấy, đại tẩu còn là giáo sư đại học nữa kìa! Hơn nữa, em trai Tạ Vân Thư là sinh viên đại học, liên quan gì đến Tạ Vân Thư chứ, cô chẳng vẫn là học hành gì ?”
Cô cảm thấy trong ba con dâu , sắp so sánh xuống , đến lúc đó Vũ Phi thật sự sẽ chê cô chỉ sinh một đứa con gái chứ?
Trần Tĩnh Tuyết thấy khá : “Vừa còn kẻ nhiều chuyện mấy lời nhảm nhí, ngày hôm nay, tính khí của chồng như cũng nhịn, giờ ai dám coi thường chúng nữa .”
Lý Sở Sở lạnh: “Con gái gả như nước đổ , em trai cô giỏi đến mấy, thì liên quan gì đến cô chứ? Bản vững, thì cũng vô dụng.”
Trần Tĩnh Tuyết kinh ngạc cô: “Sở Sở, Vân Thư cháu ?”
Sao vô cớ như ? Tương lai Thẩm Tô Bạch phần lớn thời gian sống ở Hải Thành, hơn nữa theo chính trị cũng theo quân đội, một ngoại thương, ngoài căn nhà tứ hợp viện bà nội để đây, coi như chiếm bất kỳ tài nguyên nào của gia đình.
Dù là vì lợi ích, bọn họ và Tạ Vân Thư cũng xung đột gì.
Lý Sở Sở trong lòng vẫn luôn kính trọng vị đại tẩu , nhưng lúc giọng điệu cũng : “Chị sinh hai con trai, đương nhiên ảnh hưởng gì đến chị !”
Trần Tĩnh Tuyết hiểu ý cô, Vũ Phi cũng , cha chồng cũng , ai từng trọng nam khinh nữ, chê bai Lý Sở Sở chỉ sinh một đứa con gái . Hơn nữa, cô sinh con gái, liên quan gì đến Tạ Vân Thư chứ?
Tâm lý so bì giữa chị em dâu như thế , Lý Sở Sở tiện , cô chỉ nhạt nhẽo lên tiếng: “Đại tẩu, em ý kiến gì với Tạ Vân Thư, chỉ là cảm thấy bản lĩnh gì thôi.”
Cái gì con nuôi nhà họ Quý, em trai là học trò lão Lê, là điều kiện bên ngoài, bản Tạ Vân Thư chẳng vẫn là một phụ nữ hai đời chồng học thức công việc ?
Bên lượt tới ít khách, Thẩm Vũ Phi tới gọi Lý Sở Sở: “Sở Sở, em và đại tẩu qua bên tiếp đón một chút, Đường Lâm mấy cô gái trẻ tới .”
Đường Lâm tới ?
Ánh mắt Lý Sở Sở bừng sáng, đây Đường Lâm thích lão tam đến mức nào, bọn họ đều , lẽ cô tới để gây chuyện?
Trần Tĩnh Tuyết vỗ nhẹ cô một cái, cảnh cáo thì thầm: “Đừng đắc tội với lão tam.”
Lý Sở Sờ mím môi thừa nhận: “Em nào ?”
Tiếp đón nữ khách trẻ tuổi, đương nhiên hai bọn họ là thích hợp nhất, tới là mấy cô gái trong sân viện khu quân đội, khách sạn liền xem cặp tân nhân.
Bạn của Đường Lâm đầu tiên ánh mắt kinh ngạc, đó thoáng qua một tia khinh thường: “Ánh mắt Thẩm Tô Bạch cũng chỉ thôi, ngoài xinh một chút, gì khác.”
Ánh mắt Đường Lâm u ám, gì.
Lần cuối cùng lý do Thẩm Tô Bạch đưa chính là Tạ Vân Thư xinh , bất kỳ điểm nào khác cô đều thể phản bác, duy chỉ điểm đả kích nhất…
Lý Sở Sở cũng quen bọn họ, : “Mau , tới muộn ?”
Người bạn của Đường Lâm cũng là văn công đoàn, cô kéo Lý Sở Sở: “Em ở cửa , tam của chị hình như nhà khá lợi hại?”
“Cũng .” Lý Sở Sở trả lời qua loa: “Giỏi là em trai cô , cô .”
Mấy cô gái hiểu , xem ưa Tạ Vân Thư, chỉ cô !
Lúc bọn họ trong, bên ngoài một cô gái trẻ tuổi khác bước , nàng mày mắt cong cong vẫy tay trong: “Thúy Bình, Vân Thư!”
Lại đặc biệt tìm Tạ Vân Thư?
Lý Sở Sở và Đường Lâm mấy cùng lúc qua, nhận cô gái là ai.
Cháu gái của đại sư Tống Chương Nhiên, đồng thời cũng là học sinh xuất sắc Đại học Kinh Bắc, Tống Thiển Thiển.
, cô quan hệ với Tạ Vân Thư?
Đây cũng là nhà họ ngoại ?
