Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 349: Thẩm Tô Bạch tên tiểu tử này chiếm được mối lợi trên trời rơi xuống
    Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:39:14
    Lượt xem: 17 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Giáo sư Trần đậu xuống con dấu ở cùng bức họa, giọng chút vững: "Đây là bức họa của đại sư Trương Bá Kỳ!"
Trương Bá Kỳ?
Số am hiểu hội họa tuy nhiều, nhưng trong giới ở Kinh Bắc, cái tên hề xa lạ. Bởi những ai từng học qua lịch sử đều , trong thời kỳ kháng chiến, vị đại sư hội họa cổ điển từng đem tất cả tác phẩm của đấu giá ở nước ngoài, gây quỹ một khoản tiền lớn để hỗ trợ đất nước...
Nếu nhà họ Thẩm là hậu duệ của các tướng lĩnh khai quốc, thì những cống hiến của đại sư Trương Bá Kỳ thua kém bất kỳ vị tướng quân nào.
Mà vị A Bà của Tạ Vân Thư cũng họ Trương...
Trần Tĩnh Tuyết cũng nhịn phắt dậy: "Anh cả, đây thực sự là tranh của Trương Bá Kỳ?"
Gia tộc họ Trương đời đời nối nghiệp vẽ tranh, ngay từ những ngày đầu lập quốc, một bức họa của ông vô cùng giá trị. đấu giá nước ngoài, trong nước hầu như còn, giá trị của bức họa càng thể đong đếm.
Lão gia nhà họ Thẩm tặng cho Thẩm Tô Bạch một căn nhà Tứ Hợp Viện, chuyện đều . Vì thế ít âm thầm dò hỏi hồi môn của tân nương là gì.
bây giờ, giá trị của bức họa vượt xa một căn nhà Tứ Hợp Viện.
Xét cho cùng, bây giờ vẫn đến thập niên 90 khi giá nhà đất tăng vọt, nhà Tứ Hợp Viện ở Kinh Bắc thể thấy khắp nơi, nhưng tranh của Trương Bá Kỳ cực kỳ hiếm .
Giáo sư Trương vô cùng chắc chắn: " thể nhầm ."
Ông là giáo sư hội họa thủy mặc của Học viện Mỹ thuật Trung ương, lời của ông đại diện cho thẩm quyền.
Nói xong câu , biểu hiện của Giáo sư Trương là sự xúc động thể kìm nén, ông Tạ Vân Thư: "Có thời gian, thể thể phác họa một bức? học trò của cũng chiêm ngưỡng."
Ông thậm chí còn ngại dám đề nghị cho học trò đến tham quan.
Chỉ là ông ngại, nhưng Quý Tư Viễn thì ngại chút nào, vụt một cái phắt dậy: "Vân Thư, cho nhị ca xem một chút , nhị ca cầu xin em! Bức họa tiền cũng mua !"
Hắn là công tử nhà họ Quý, mua , thì đích thị là mua .
Vậy bức họa ...?
Nếu như đó, đối xử với Tạ Vân Thư và em trai cô bằng ánh mắt khác chỉ vì học lực xuất chúng của họ, thì bây giờ họ thực sự cảm thấy vị tân nương dạng bình thường thể với tới !
Thẩm Tô Bạch tên tiểu tử , đơn giản là chiếm mối lợi trời rơi xuống!
Thậm chí lén lút bắt đầu dò hỏi: "Tạ Vân Thư chỉ một em trai thôi ? Cô em gái ?"
"Chị gái cũng , kết hôn, hơn nữa kết hôn thì cũng sẽ ly hôn mà!"
" đúng, lý! Thẩm Tô Bạch nhờ mà hốt lộc đó ?"
"Em trai cô năm nay hình như mười chín tuổi, nhỏ nữa , thể yêu đương ."
"Vẫn là con gái nhà họ Tống nhiều mưu mẹo, hổ là sinh viên Đại học Kinh Bắc, chả trách một chuyến Hải Thành vội vã kết bạn với Tạ Vân Thư!"
"Người kết bạn, còn thì ?"
...
Còn ít hối hận đến thắt ruột, họ lén bàn tán về việc nhà đẻ của Tạ Vân Thư gì, ai thấy ?
Mặt nóng bừng, đau đến chết! Hãy xem bộ gia sản của đáng giá bằng một bức tranh của ?
Tạ Vân Thư cẩn thận cuộn bức họa , A Bà Trương, khóe mắt cô đỏ: "A Bà..."
Vào một ngày trọng đại như thế , A Bà Trương tặng cô món quà như , cô thể là nhận, nhưng nó quá trọng hậu !
A Bà Trương , dùng giọng điệu : "Chỉ là một bức tranh, đáng là gì . A Bà chỗ A Bà còn mấy bức nữa."
Còn mấy bức nữa?!
Bà lão ăn mặc mấy nổi bật , mới chính là đại gia hào đích thực ẩn !
Lão gia nhà họ Thẩm khổ: "Thục Hàm, bà vẫn tính tình như , còn sợ Phỉ ca bảo vệ cháu dâu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-349-tham-to-bach-ten-tieu-tu-nay-chiem-duoc-moi-loi-tren-troi-roi-xuong.html.]
A Bà Trương bình thản ông một cái: "Ông bảo vệ phần ông, bảo vệ phần , can hệ gì chứ?"
Giáo sư Lê rõ ràng tuổi cao, vẫn quên chia rẽ: "Thục Hàm, nhà họ Thẩm là ổ phỉ, gả chồng vẫn nên tìm thư hương môn , thực cháu trai của ..."
Lão gia nhà họ Thẩm suýt chút nữa dùng gậy chống đập đầu ông : "Lão tiểu tử, mày bậy cái gì thế! Tạ Vân Thư là cháu dâu của tao, hôm nay kết hôn đấy!"
Kết hôn thì chắc ly hôn !
Đại hỷ chi nhật, Giáo sư Lê rốt cuộc cũng miễn cưỡng cho ông một chút thể diện: "Minh Thành là học trò của , cùng Thục Hàm đều thuộc về nhà đẻ, ông và chúng một phe."
Tống Chương Nhiên khẽ : "Thật trùng hợp, Vân Thư là học trò của , đứa cháu gái và cô cũng là bạn của ."
Mặt lão gia nhà họ Thẩm đen , ông dứt khoát một câu: "Tối nay Vân Thư theo cháu trai tao về nhà đẻ con, các ngươi tính cái đếch gì!"
Giáo sư Lê và Tống Chương Nhiên nghiến răng nghiến lợi...
A Bà Trương khẽ , bà dùng tay chạm nhẹ Tạ Vân Thư: "Đi lo chuyện bên , A Bà cần cháu quản."
Đây là đứa trẻ lương thiện bà thấy lớn lên, tương lai nhất định hạnh phúc.
Hôm nay Thẩm Tô Bạch ép uống nhiều rượu. Hồi đính hôn, Quý Tư Viễn tìm cơ hội, hôm nay rốt cuộc để chộp thời cơ: "Tiểu Bạch , Vân Thư gọi một tiếng nhị ca, mặc dù lớn tuổi hơn , nhưng chúng mỗi tính theo cách của ..."
Thẩm Tô Bạch tâm tình vô cùng , Quý Tư Viễn cũng thấy thuận mắt hơn nhiều: "Bên Hải Thành còn tổ chức một bữa tiệc nữa, để nhận lì xì hai thật là ngại quá."
Quý Tư Viễn lạnh lùng nhạt: "Hừ, vợ của thiếu tiền."
"Cũng ." Thẩm Tô Bạch gật đầu: "Đợi cháu của đời, phong bì thể lớn hơn một chút.
Điền Hạo khúc khích : "Dù cũng thiếu tiền mà!"
Quý Tư Viễn mặt đen đem rượu đưa tận mặt Thẩm Tô Bạch: "Ít lời văn hoa, uống ?"
Hôm nay Quý Tư An cũng đúng vị trí, về phe vợ: "Đội trưởng Thẩm, tân lang quan nào kẻ nào say?"
Đội trưởng Thẩm?
Thẩm Tô Bạch sắc mặt dừng , từ từ lên: "Đương nhiên là uống."
Ngày hôm đó, Thẩm Tô Bạch rốt cuộc vẫn say...
Khi trở về nhà Tứ Hợp Viện, Điền Hạo đỡ , vứt xuống là chạy mất: "Chị dâu, giao Thẩm cho chị!"
Tạ Vân Thư đàn ông sofa, ngây ngô đờ đẫn, bực bội xổm xuống véo mặt : "Thẩm Tô Bạch, uống nhiều rượu thế?"
Đôi mắt đen hẹp dài của Thẩm Tô Bạch đặt lên mặt cô, một lúc mới khẽ nhếch môi: "Vợ ơi..."
"Anh say ?" Tạ Vân Thư thấy dáng vẻ vẻ tỉnh, thở phào nhẹ nhõm: "Đi tắm , mùi rượu."
Thẩm Tô Bạch nắm chặt lấy cô buông, dùng sức kéo lòng, mái tóc ngắn cọ qua cọ cổ cô: "Vợ ơi..."
Tạ Vân Thư để tóc chọc cho ngứa ngáy, đẩy : "Thẩm Tô Bạch, dậy !"
Vân Vũ
"Vợ ơi..." Thẩm Tô Bạch ôm chặt hơn: "Là của ."
Tạ Vân Thư nhíu mày: "Thẩm Tô Bạch, rốt cuộc uống bao nhiêu rượu , thật sự say ? Mau dậy , em pha nước mật ong cho ."
"Không cần."
Rõ ràng là say , nhưng sức lực lớn kinh , ôm chặt trong lòng, gắng sức kéo về phía : "Vợ ơi, ai tranh với ."
Tranh cái gì chứ?
Tạ Vân Thư giận buồn : "Anh cường đạo, cần tranh giành cái gì với ?"
