Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 375: Tiền chúng ta kiếm bằng mồ hôi nước mắt, cớ sao phải để rơi vào tay lũ vô lại?
    Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:40:08
    Lượt xem: 8 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù Thẩm Tô Bạch gì thêm, chỉ cần đó trình bày lý lẽ rõ ràng, thì vị đội trưởng cũng thể cố tình ngăn cản việc họ gặp mặt nhà.
Đợi Lý Thắng Lợi bước , Thẩm Tô Bạch trực tiếp yêu cầu thả .
Đội trưởng sửng sốt: "Như thế đúng quy định!"
"Không căn cứ mà giam giữ thì là đúng quy định?" Thẩm Tô Bạch giận cũng vui, chỉ liếc một cái lạnh lùng: "Người của chúng ký tên nhận tội ? Còn quá trình sự việc các ghi chép đầy đủ ? Đã là bên chúng đ.á.n.h gây rối, đối phương là nạn nhân, yêu cầu bồi thường viện phí, giấy chứng nhận thương tích ?"
Vị đội trưởng há hốc mồm lời nào, nhưng Thẩm Tô Bạch cũng tỏ quá cứng rắn, chỉ đổi giọng: "Không thả cũng , ngày mai chúng sẽ khởi kiện."
Đây rõ ràng là hiểu luật, và hẳn bối cảnh!
Vị đội trưởng nhờ tùy cơ ứng biến qua nhiều năm, con mắt cực kỳ tinh tường, hơn nữa lục lọi suốt một hồi, những thấy biên bản xử lý ngày hôm đó, mà ngay cả giấy chứng nhận thương tích cũng , thậm chí ngay cả chữ ký của Lý Thắng Lợi khi giam giữ cũng hề tồn tại!
Trong khoảnh khắc đó, hiểu tên mập lùn gì?
Trước đây những chuyện kiểu đều qua loa cho xong, dù việc giam giữ vài ngày cũng chỉ với mục đích dọa cho sợ, thường thì ba đến năm ngày là cùng, cũng gây ảnh hưởng gì lớn. Đây là đầu tiên chạy tới đòi hỏi những thứ , và còn trực tiếp tính chuyện khởi kiện!
Mồ hôi lạnh trán túa : "Đồng chí, đồng chí đừng nóng vội, để tìm phía tìm hiểu tình hình."
Thẩm Tô Bạch cho cơ hội, trực tiếp bỏ : "Để ở trong ."
Đợi khỏi đồn công an, chị Lý mới dám c.ắ.n chặt môi hỏi: "Đội trưởng Thẩm, bắt họ thả chồng ?"
Thẩm Tô Bạch giọng điệu ôn hòa: "Chị Lý, chị đừng sợ. Hôm nay nếu chúng đưa , chuyện lẽ sẽ thực sự chìm xuồng. nếu chúng , đợi đối phương đưa một cách êm thấm, thì họ cho chúng một lời giải thích."
Chị Lý hiểu, cô chỉ là chồng sẽ .
"Vậy, đợi chồng , chúng sẽ lạy tạ ơn ..." Chị học thức, cũng năng hoa mỹ, nhà ở một ngôi làng nhỏ vùng Lỗ - Dự, so với những nông thôn ở thành phố lớn càng tỏ e dè, thấp thỏm hơn.
Tạ Vân Thư an ủi chị: "Chị yên tâm, chị về nhà ngủ một giấc thật ngon , sáng mai Lý nhất định sẽ ."
Sau khi đưa chị Lý về, Thẩm Tô Bạch nghiêng đầu nàng: "Em chắc chắn thế?"
Tạ Vân Thư nhướng mày: "Em chắc chắn năng lực của ."
Thẩm Tô Bạch 'chặc' một tiếng: "Thế thì thấy áp lực đấy."
Từ hôm qua tới giờ, đầu óc nàng luôn trong trạng thái căng thẳng, bây giờ Tạ Vân Thư mới cảm thấy thư giãn đôi chút. Nàng thở dài một : "Hồi ở Kinh Bắc thấy, về tới đây đột nhiên thấy mà bận rộn quá."
Một lúc nữa nàng còn tới thư viện để đối chiếu công việc, còn tới nhà ăn xem xét tình hình, thể thực sự cứ buông xuôi hết việc . Bản vẽ Giang Oánh đưa vẫn xem, kể nàng còn định chạy việc kinh doanh cho doanh nghiệp nhỏ...
Thẩm Tô Bạch đương nhiên cũng bận rộn. Hắn định chuyển một phần nghiệp vụ công ty về Hải Thành, vị trí công ty vẫn tìm , nhưng nghiệp vụ thì xử lý, đặc biệt là tuyến bán hàng bên phía Hồng Kông định lắm.
Còn nghiệp vụ bên Châu Thành thì giao cho Mạnh Dật Ninh quản lý, tập trung nhiều hơn Hải Thành, dù vợ cũng đang ở đây.
Hai vợ chồng đều chia việc của , nhưng khi kết hôn, tính khí Tạ Vân Thư còn nóng nảy như nữa, nàng hiểu thêm về Thẩm Tô Bạch.
Hắn là một đàn ông miền Bắc chính hiệu, ngoại hình và khí chất đều rắn rỏi, khác hẳn với sự do dự, thiếu quyết đoán của Lục Tri Thức. Khi gặp chuyện, thích ôm đồm thứ hơn, nhưng cũng sẽ tôn trọng ý kiến của nàng.
Miệng là theo vợ, nhưng thực chất thích kiểm soát thứ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-375-tien-chung-ta-kiem-bang-mo-hoi-nuoc-mat-co-sao-phai-de-roi-vao-tay-lu-vo-lai.html.]
Cảm giác chút kỳ lạ, nhưng khó để chấp nhận. Bản nàng yếu đuối, cũng cảm thấy việc dựa gì . Như nàng từng , vợ chồng vốn dĩ là chỗ dựa của , là những cá thể độc lập, nhưng phần nhiều là một thể thống nhất.
Vân Vũ
Nếu một ngày nào đó Thẩm Tô Bạch gặp khó khăn, nàng chắc chắn cũng sẽ sức giúp đỡ .
* * *
Bên phía đồn công an, tên mập lùn mồ hôi đầm đìa: "Đội trưởng, cái biên bản đó để mất ..."
Bởi vì việc giam giữ Lý Thắng Lợi vốn dĩ đúng quy định, thể ghi chép biên bản xử lý vụ án một cách rõ ràng ? Chỉ cần đội trưởng , sẽ thấy ngay đầy rẫy sơ hở.
Thấy đội trưởng im lặng, lấp l.i.ế.m qua loa như một kẻ vô liêm sỉ: "Cái tên Lý Thắng Lợi đ.á.n.h thật mà, đ.á.n.h giờ vẫn còn ở nhà đây . Đội trưởng, chỉ giam vài ngày thôi, hình phạt là nhẹ lắm ."
Nói xong, còn chớp mắt với đội trưởng, dùng một giọng điệu mà ai cũng hiểu: "Đi thôi, tối nay mời cả đội uống rượu ăn thịt!"
Trước đây, mặt mũi đội trưởng thường sẽ cho. Dù cũng là tội phạm hình sự, loại chuyện giam thêm một ngày ít một ngày cũng ảnh hưởng gì lớn.
, vị đội trưởng mặt mày tái mét: "Mày c.h.ế.t ! Không chứng cứ gì mà mày cũng dám bắt ? Ngày mai lập tức thả cho tao, ?!"
Tên mập lùn biến sắc: "Đội trưởng, việc ..."
"Việc gì? Chúng là đồn công an, ai cho mày cái quyền tùy tiện bắt ? Mày tưởng mày là ai?" Đội trưởng mắng cho một trận, nhưng trong lòng lúc chỉ thấy tức giận: "Mau thả , chuyện coi như kết thúc."
Dù thả , đối phương dù hiểu luật, bối cảnh, thì chuyện cũng coi như chấm dứt.
Chỉ là họ bao giờ nghĩ tới, bản họ thể dùng quyền lực để áp chế khác, thì khác cũng thể thế!
* * *
Tám giờ sáng hôm , Thẩm Tô Bạch đặc biệt lái xe tới chờ ở bên ngoài đồn công án Hồng Kiều. Lý Thắng Lợi nhanh bước .
Chị Lý lúc mới dám òa lên, chạy vội tới, kéo : "Cái đồ oan gia , định hù c.h.ế.t em ! Họ đ.á.n.h , trong đó cho ăn cơm , họ cho ngủ ..."
Lý Thắng Lợi sắc mặt tái, trán vẫn còn vết thương. Nhìn thấy vợ, nhíu mày: "Ai bảo em tới đây? Thế hai đứa nhỏ thì ? Chuyện bố ?"
Chị Lý lau nước mắt: "Em dám ."
Lý Thắng Lợi mới thở phào nhẹ nhõm. Mấy ngày trong đó, tức sợ, ban đầu nuốt trôi cái hận cam chịu . giam mấy ngày, dần dần tuyệt vọng và bất lực nhận , tiền đó, lẽ thực sự thể đòi ...
"Anh Lý!" Tạ Vân Thư vẫy tay với từ phía , mặt nở nụ : "Chỗ để Thẩm Tô Bạch xử lý, chúng đòi tiền!"
Lý Thắng Lợi '' một tiếng, một lúc lâu mới hồn. Anh bật khổ, lắc đầu: "Vân Thư , cái việc đó là tự nhận, liên quan gì đến em, chuyện cần em nhúng tay ."
Tạ Vân Thư trầm giọng: "Anh đòi nữa ?"
Anh đúng là ý định đó.
Lý Thắng Lợi còn định , Tạ Vân Thư tiếp lời: "Anh dám đòi, em sẽ giận đấy! Tiền chúng kiếm bằng mồ hôi nước mắt, cớ để rơi tay lũ vô ?!"
