Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 377: Chị dâu của anh so với anh còn biết diễn xuất hơn
    Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:40:10
    Lượt xem: 10 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh Trần từ từ nhạt: “Bây giờ mới sợ hả? Đàn bà con gái mềm mỏng một chút, năn nỉ vài câu, vui vẻ cho em ba bốn trăm tiêu chơi…”
Hắn xong hất hàm về phía Tạ Vân Thư: “Lại đây, gọi một tiếng ‘’ xem, hôm nay sẽ so đo chuyện cái tát .”
Gái đ.á.n.h cũng thật , l.i.ế.m liếm môi, cảm thấy Tạ Vân Thư xinh cay nghiệt, so với những phụ nữ bình thường khác còn sức hút hơn.
Tạ Vân Thư bình tĩnh đẩy Lý Thắng Lợi , bước đến mặt Trần, giáng thêm một cái tát nữa về phía : “Vậy hai cái tát đó, so đo ?”
…
Cả căn phòng đều im lặng, Trần cô một cái tát tới mức mặt vẹo hẳn sang một bên, dường như thể tin một phụ nữ như , dám liên tục tay với !
Cô lấy gan như thế, lẽ sợ hôm nay bước khỏi căn phòng ?
“Bắt bọn chúng cho !” Đám lưng ít hơn đám của Lý Thắng Lợi, vung tay hiệu định đ.á.n.h : “Một lát nữa đ.á.n.h xong, ông nội bảo đảm cho tất cả bọn mày bên trong!”
Tạ Vân Thư nhếch môi với : “Vậy thì xem ai bên trong , khi đến đây báo công an .”
Vân Vũ
Nắm đ.ấ.m định giơ lên của Lý Thắng Lợi khựng , đầu : “Vân Thư, lúc nào cô báo công an ?”
“Trước khi đến.” Tạ Vân Thư vô cùng bình tĩnh, cô nhướng mày về phía Trần: “Anh quấy rối , tát hai cái, xem ở đồn công an bắt ?”
Tội quấy rối ở thời đại là tội lớn!
Anh Trần nheo mắt , động tác định tay dừng , lạnh một tiếng: “Cô một cô gái trẻ còn mặt mũi nữa ? quấy rối cô? lột quần áo của cô ?”
Hắn sợ đồn công an chút nào, chính là dùng lời lẽ nhục Tạ Vân Thư!
Chỗ thuộc quản lý của đồn công an Hồng Kiều, chỉ cần đến chỗ , chắc chắn là thằng mập tới, sợ gì chứ?
Tạ Vân Thư thèm để ý , cô căn bản quan tâm mấy lời thô tục đó, hôm nay cũng nghĩ sẽ đòi tiền ngay, cũng thời gian để thu thập những thứ như chứng cứ. Mục đích hôm nay là tiên xả cơn giận, để Trần rằng, chỗ dựa của còn.
Người đồn công an và cô chỉ cách mười mấy phút, tới là tên mập lùn, thậm chí cũng của đội đó.
Anh Trần hoảng hốt, nhưng nhanh chóng trấn định : “Là phụ nữ động thủ với .”
Chỉ là đàn bà tát hai cái, đáng là chuyện lớn gì ?
Người đồn công an Tạ Vân Thư, Trần: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
Tạ Vân Thư định mở miệng chuyện quấy rối, vợ Lý lúc nãy vẫn im lặng sợ hãi bỗng kéo cô phía .
Lý Thắng Lợi lòng dẫn động, lên tiếng.
Tạ Vân Thư tròn mắt, chỉ thấy vợ Lý vốn tiếng phổ thông đột nhiên biến thành một khác.
Chị ôm mặt: “Đồng chí công an, là quấy rối, quấy rối em! Chồng em tới đòi nợ, trả tiền, còn đ.á.n.h chồng em! Hắn còn định cởi quần áo em, ôm em sờ soạng lung tung!”
“Em sống nổi nữa , em còn mặt mũi nào gặp ! Em tát thì chứ, chính là một tên quấy rối!”
Tạ Vân Thư sửng sốt, thậm chí đầu óc cũng ngừng vận hành.
Lý Thắng Lợi mím môi, ánh mắt phức tạp, khẽ hạ giọng: “Vân Thư, chị dâu của so với còn diễn xuất hơn.”
Tạ Vân Thư: “?”
Cái gì?
Vợ Lý chỉ , chị còn bệt đất , tóc tai bù xù sống c.h.ế.t liều mạng, đến nỗi thấy đều thương cảm, kẻ trông thấy đều rơi nước mắt: “Em là một phụ nữ trong trắng đây , thể quấy rối em chứ? Em hai đứa con ! Đánh chồng em, còn chuyện đó với em nữa!”
“Em còn mặt mũi nào gặp nữa , chi bằng đ.â.m đầu đây c.h.ế.t quách cho xong!”
Chị bò dậy, định lao đầu Trần!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-377-chi-dau-cua-anh-so-voi-anh-con-biet-dien-xuat-hon.html.]
Đồng chí công an đau đầu đến mức hoa cả mắt, vội vàng kéo lấy chị vợ Lý đang tìm cách tự tử, Trần với ánh mắt vô cùng nghiêm khắc: “Anh gì với chị phụ nữ ?”
Anh Trần tức đến phát điên: “ gì cả!”
“Không gì thì phụ nữ bình thường vô cớ tát gì?” Lần tới là một đồng chí trẻ tuổi, cảm giác công lý vô cùng mãnh liệt: “Vừa nãy chính là phụ nữ động thủ với !”
Ở thời đại , lý do phụ nữ tát đàn ông, mười phần chín phần là do đàn ông quấy rối…
Anh Trần hít sâu một : “ phụ nữ đó là cô !”
Đồng chí trẻ càng nghiêm khắc hơn: “Người phụ nữ nào cũng !”
Anh Trần nắm chặt tay, rơi bẫy tự chứng minh bản , bây giờ đúng là mười cái miệng cũng rõ, nãy còn định dùng lời lẽ nhục Tạ Vân Thư, vì cô trẻ trông xinh , mấy lời thô tục đều là chiếm phần hơn.
Ai ngờ , phụ nữ nông thôn lúc nãy vẫn im lặng ít chỉ sợ hãi , đột nhiên nhảy chứ?!
Vợ Lý vẫn : “Đồng chí công an, đồng chí chủ cho em, thì em cầm sợi dây thắt cổ c.h.ế.t quách cho xong!”
Trước khi chồng chị tù, chị sợ đến c.h.ế.t , đừng là lóc ầm ĩ như thế , đối mặt với mặc đồng phục chị sợ bản sai sai chỗ nào, khiến tức giận.
bây giờ chồng chị , chị chẳng sợ gì nữa…
Đàn ông là bầu trời của chị, tên Trần đ.á.n.h chồng chị, chị thể tha cho !
Vợ Lý kỳ thực chẳng hiểu gì cả, nhưng nãy Tạ Vân Thư Trần quấy rối chị hiểu , chuyện như chị quá quen . Tạ lão bản còn trẻ như , chuyện thể để cô gái nhỏ lên tiếng , để chị tay!
Đồng chí trẻ vung tay: “Trước tiên đưa về điều tra, thật sự quấy rối thì bắt giam !”
Anh Trần gắt gao chằm chằm Tạ Vân Thư: “Cô đợi đấy, ông nội tù sẽ chơi c.h.ế.t cô!”
Hắn sợ đồn công an, trong đồn công an của !
Vợ Lý nhảy dựng lên tát cho một cái: “Mày chơi c.h.ế.t em, mày còn chơi c.h.ế.t em thế nào nữa hả? Tên quấy rối hôi hám , cởi quần áo em vẫn xong, dám mắng em mặt đồng chí công án nữa hả?”
Anh Trần tức đến nghẹn họng, là Tạ Vân Thư, là mụ đàn bà nông thôn !
ai , khoan nhượng với chuyện quấy rối phụ nữ, huống chi vợ Lý liên tục kêu sống nổi nữa, đồng chí trẻ thật sự sợ chị tìm cách tự tử.
Anh Trần dẫn , đám lưng dám nửa lời.
Từ bên trong , Tạ Vân Thư mím môi, do dự lên tiếng: “Chị dâu, chị chứ?”
Vợ Lý vuốt vuốt mái tóc, ngại ngùng với Tạ Vân Thư: “Em , nãy để cô thấy trò , em chỉ nghĩ thể hỏng thanh danh của cô.”
“ mà…”
Tạ Vân Thư , chị sợ hỏng thanh danh , còn Lý cũng ngăn cản gì?
Vợ Lý vội vàng lên tiếng: “Em , em ở trong làng thường xuyên cãi với như , từng ai chiếm tiện nghi .”
Rõ ràng Lý mặc nhiên công nhận cách …
Tạ Vân Thư im lặng một lúc mới tiêu hóa sự tương phản quá lớn của vợ Lý.
“ lão Trần lắm chỉ giam một hai ngày, chúng tranh thủ thời gian tìm nhân chứng vật chứng, đó kiện !” Tạ Vân Thư lấy tinh thần, bắt đầu chuyện chính: “Hắn nỳ chịu trả tiền, đ.á.n.h mắng đều vô ích, ngược tự vướng rắc rối.”
Lý Thắng Lợi nao núng: “Kiện cáo như phiền phức quá .”
Dân thường mấy ai hiểu luật chứ, huống chi ở thời đại nhiều đều mang tâm lý thà chịu thiệt, cũng gây phiền phức.
Cũng chính vì tâm lý , mới khiến Trần lượt bắt nạt , bởi vì khẳng định ai dám to chuyện.
