Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 387: Hắn không phải đã bắt nạt cô chứ?
    Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:40:20
    Lượt xem: 7 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoảng chừng những ngày gần đây Thẩm Tô Bạch chiều chuộng mà tính khí càng thêm một chút, Tạ Vân Thư chính là cố nén một dỗ dành .
Thẩm Tô Bạch mạnh mẽ đến như , lúc cãi , rõ ràng ít lời, nhưng áp chế cô c.h.ế.t trân, cô dỗ , chẳng việc gì cũng đều dỗ ?
Giống như lừa cô, cũng thương, cuối cùng vẫn là cô tha thiết chạy đến Đông Thành tìm !
cô nén một , còn Thẩm Tô Bạch lầu trong lòng như một cái gai.
Cô là do lừa mà , cho dù hiện tại hai kết hôn yêu , nơi sâu thẳm nhất trong lòng vẫn còn đó một tia chắc chắn.
Sự chắc chắn đó, hôm nay cô từ chối căn nhà của , hôm nay thấy cô và Tiết Băng ở cùng , đạt đến đỉnh điểm.
Nếu xuất hiện giữa chừng bằng cách dùng mưu mẹo, sớm muộn gì cô cũng sẽ cuộc sống , bởi vì cô luôn nỗ lực tiến về phía , mà chỉ là giúp cô mà thôi, sự giúp đỡ còn là thứ giúp đỡ mang theo mục đích.
Bởi vì cô, mới giúp cô, chuyện tình cảm thì bao giờ cảm thấy dùng thủ đoạn chỗ nào đúng.
nếu lúc đó xuất hiện thì ?
Cô vẫn thể đến trường đêm học, vẫn thể tham gia thi đấu, vẫn thể tỏa sáng nhiều thấy. Hoặc cũng thể , gặp cùng chí hướng với cô, họ sẽ ở bên .
Giống như Tiết Băng ...
Thẩm Tô Bạch bóp nhẹ thái dương, sự kiêu ngạo trong cốt tử của , khiến càng thêm mất lo âu.
Đây là đầu tiên hai cãi khi kết hôn, nhưng cả hai dường như đều ý định cúi đầu .
Mãi cho đến mười một giờ tối, Thẩm Tô Bạch giường, cũng đợi Tạ Vân Thư trở về, cuối cùng vẫn nhịn xỏ dép lê, tiên đến thư phòng tìm .
Sau khi mở cửa, đèn trong thư phòng vẫn sáng, nhưng Tạ Vân Thư gục bàn ngủ say, mặt còn một bản thiết kế vẽ xong.
Thẩm Tô Bạch đó cúi đầu cô một lúc, từ hàng lông mi dài của cô đến đôi môi đỏ mọng, một trái tim càng lúc càng mềm mại, chút khí trong lòng dần dần biến mất.
Hắn bất đắc dĩ thở dài, đó cúi nhẹ nhàng bế lên, trong n.g.ự.c chỉ động động cánh tay, nhưng tỉnh .
"Toàn đều là gai." Thẩm Tô Bạch nhỏ giọng một câu, bất lực nghĩ, chẳng chính là yêu cô như ?
Đèn thư phòng tắt, Tạ Vân Thư nép trong lòng Thẩm Tô Bạch, trong lòng vẫn còn tức tối nghĩ, cũng là gai là ai nữa!
Vào khoảnh khắc bước , cô tỉnh, chỉ là giả vờ ngủ say thôi.
Sau khi Thẩm Tô Bạch đặt lên giường, Tạ Vân Thư vốn đang tức giận, nhưng lâu thật sự ngủ say, còn theo thói quen vô ý thức lăn lòng .
Thẩm Tô Bạch ôm lấy , mới cuối cùng chút buồn ngủ, lâu cũng ngủ say.
Sáng hôm trời sáng, Tạ Vân Thư mở mắt, cô ngẩng đầu cằm xanh của Thẩm Tô Bạch, mới phát hiện mọc một chút râu cứng ngắn.
Đoạn thời gian , dường như thật sự bận, bận như còn thời gian tìm chủ nhà mua sân nhỏ?
cô vẫn chút thể yên tâm mà nhận lấy, một căn nhà như liền như thế đưa tên , đó là hơn ba vạn tệ đấy! Người bình thường cả đời cũng kiếm nhiều tiền như , cô thật sự sợ khác , sẽ dùng ánh mắt kiểu cô leo cao đó cô.
Vân Vũ
Cô rõ ràng kiếm tiền nhiều , so với , lúc nào cũng nghèo như ?
Khoảng chừng do hôm qua ngủ muộn, hoặc mấy ngày nay thật sự mệt mỏi, Thẩm Tô Bạch ngủ say, chút nào tỉnh dậy.
Tạ Vân Thư hôm nay hẹn với Lâm Thúy Bình tám giờ ký hợp đồng thuê nhà cho quán ăn mới, thế là nhón chân nhón gót rời khỏi giường, đó xuống nấu cơm, giống như sáng hôm qua để mảnh giấy.
Chỉ là còn sót chút khí trút, ngữ khí mảnh giấy lắm: "Cơm ở lầu, thích ăn thì tùy!"
Thẩm Tô Bạch thức dậy lúc tám giờ, đầu đau, lẽ cảm nên mới ngủ say như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-387-han-khong-phai-da-bat-nat-co-chu.html.]
Bên cạnh chỗ trống , ngay cả một chút ấm cũng .
Sắc mặt trầm xuống, nhưng sờ thấy một mảnh giấy, thấy chữ đó, chân mày mới giãn .
Hôm nay chỉ Tạ Vân Thư bận, cũng bận, vội vã ăn cơm xong còn kịp cạo râu, như cửa gặp khách hàng.
Người chịu trách nhiệm cung ứng là thương nhân phương Nam, hẹn Thẩm Tô Bạch gặp ở quán .
"Tổng Thẩm, hôm nay thời gian gấp gáp như ?" Gặp mặt, thương nhân ha ha hai tiếng: " như còn khá phong vị, bây giờ các cô gái nhỏ đều thích kiểu ."
Thẩm Tô Bạch bình thường chỉnh chu gọn gàng, hôm nay cạo râu, ngược thêm mấy phần dày dạn, trông câu chuyện.
"Về còn dọn dẹp, thì vợ mắng." Thẩm Tô Bạch một câu, đó chính đề: "Bên kênh tiêu thụ vấn đề , bên nguồn hàng nhất định bảo đảm chất lượng lượng, chúng ăn với nước ngoài, kiếm nhiều kiếm ít tạm thời bàn, nhưng ít nhất thể mất mặt quốc gia."
"Đây là đương nhiên."
Hai đầu hợp tác, mấy câu chuyện xong xuôi, thời gian còn cơ bản là tán gẫu.
Thẩm Tô Bạch uống một ngụm , ánh mắt đông cứng, chỉ thấy phía bên quán một nam một nữ cử chỉ mật, nam nhân là Tiết Băng.
Bên Tiết Băng cũng chú ý tới Thẩm Tô Bạch, chủ động tới chào hỏi: "Đội trưởng Thẩm, thật là trùng hợp."
Thẩm Tô Bạch ừm một tiếng, về phía phụ nữ bên cạnh : "Thật trùng hợp."
Tiết Băng : "Vị là vợ ."
Hắn xong đầu giới thiệu: "Vị chính là đội trưởng Thẩm, chồng của Vân Thư."
Người phụ nữ tuổi tác trông cũng khác Tiết Băng là mấy, tò mò Thẩm Tô Bạch vài , đó : "Xin chào, Vân Thư nhắc tới vài , nào cũng khen chồng lên tận mây xanh, hôm nay mới gặp bản ."
Thẩm Tô Bạch sững sờ, là Tiết Băng kết hôn , mà Vân Thư cũng , chỉ , cô mặt vợ chồng Tiết Băng, luôn khen ngợi ?
Tiết Băng đương nhiên đang nghĩ gì, đó : "Vợ cũng trong ngành xây dựng, với Vân Thư cũng khá hợp , cuối tuần hai kết hôn, chúng chắc chắn sẽ tới."
Thẩm Tô Bạch tỉnh táo : "Chào mừng."
Thương nhân bên cạnh vội mở miệng: "Tổng Thẩm, kết hôn thế nào cũng cho mời chứ?"
Thẩm Tô Bạch tâm tình thật sự lên, : "Hôn lễ cử hành , ở Hải Thành chỉ là mời ăn cơm."
Thương nhân ý giữ mối quan hệ với : "Vậy càng , ít nhất cũng gặp phu nhân Tổng Thẩm."
Thẩm Tô Bạch nhếch mép: "Cũng ."
Hai họ dù kết hôn và mật cách, nhưng vẫn đang trong giai đoạn tìm hiểu và hòa hợp lẫn .
Hôm qua tức cô cứng đầu, chịu nhận căn nhà tặng, nhưng bản cũng từ góc độ của cô để xem xét vấn đề.
Bên Tạ Vân Thư và Lâm Thúy Bình thuận lợi ký hợp đồng, liền bắt đầu bận rộn chuyện trang trí, giao hết cho Lâm Thúy Bình đương nhiên , hai chạy khắp nơi cả ngày.
Đợi lúc trở về trời tối từ lâu, Lâm Thúy Bình mệt gần chết: "Tạ Vân Thư, đàn ông cô đến đón ?"
Sáng sớm còn cãi , sẽ đến đón cô ?
Tạ Vân Thư mím môi: " tự xe buýt về."
Lâm Thúy Bình nheo mắt: "Hắn bắt nạt cô chứ?"
