Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 394: Cô ấy sẽ không muốn gặp tôi đâu
    Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:40:28
    Lượt xem: 8 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Tri Thức lắc đầu: "Cô sẽ gặp ."
Nếu Thẩm Tô Bạch mang đến cho cô là hạnh phúc, thì mang đến cho cô là khổ đau, cô hẳn là đang nóng lòng vứt bỏ vĩnh viễn, chứ là thỉnh thoảng ngoảnh đầu .
Bọn họ cũng từng những ngày tháng náo nhiệt như , ngày kết hôn, khuôn mặt đỏ ửng của cô, và cũng thề sẽ trân trọng cả đời.
vi phạm lời thề.
Trải qua nhiều biến cố trong gia đình như , Lục Tuyết Đình dường như trở thành một con khác, tính tình cũng thu liễm nhiều, cô khẽ một tiếng đầy ngậm ngùi: " nếu gặp cô , lẽ sẽ bao giờ gặp nữa."
Tạ Vân Thư lấy Thẩm Tô Bạch, lẽ sẽ đến Kinh Bắc, còn trai cô thì về Tây Bắc, hai bọn họ giống như hai đường thẳng càng lúc càng xa , kiếp sẽ bao giờ còn giao nữa.
Lục Tri Thức khổ một tiếng: "Như là đủ ."
Trong lòng bàn tay vẫn nắm chặt hai chiếc nhẫn, lúc trả cho cô, nhưng cô chịu nhận.
Dù sớm , nhưng trong lòng vẫn đau nhói suốt một thời gian dài. Từ khi ly hôn, cô luôn bước về phía , còn thì mãi mãi kẹt trong quá khứ.
Lục Tuyết Đình còn cách nào, đành bất đắc dĩ thở dài theo trở về, nghĩ đến Trình Ngọc Hương: "Anh, thực sự định đưa đến Tây Bắc ?"
Điều kiện bên đó khổ cực, đồng ý ?
"Tinh thần bà , đến đó, tạm gác chuyện ở đây một thời gian sẽ lợi cho bà." Lục Tri Thức thản nhiên lên tiếng.
Lục Kiến Thiết kết án nhiều năm, trải qua nhiều chuyện như , hiện tại Trình Ngọc Hương giống như chim sợ cành cong, đừng là ngoài dạo, bà thậm chí thể gặp bất kỳ quen nào. Chỉ cách xa nơi , tinh thần bà mới thể thư giãn đôi chút.
Mắt Lục Tuyết Đình dần ngấn lệ: "Anh, thể như chứ? Một nhà, đột nhiên chỉ còn mỗi em."
Cũng thể coi là trong cái rủi cái may , khi Lục Kiến Thiết xảy chuyện, đối tượng giới thiệu cho Lục Tuyết Đình đây cũng tan vỡ, ngược giúp cô thoát khỏi phận của kiếp .
Lục Tri Thức vỗ nhẹ lên vai cô: "Về thôi."
Hai em về phía Khách sạn Hải Thành, từ xa vẫn thể thấy âm thanh náo nhiệt bên trong, từng những sự náo nhiệt như cũng từng gần với bọn họ, nhưng giờ đây vĩnh viễn xa rời họ.
Bên trong khách sạn, Tạ Vân Thư như linh cảm, cô ngẩng đầu ngoài, nhưng nhanh câu của Thẩm Tô Bạch cho ngượng ngùng: "Anh đang gì , ở đây còn nhiều !"
Thẩm Tô Bạch vẻ ngây thơ: "Không em giỏi văn , lẽ khẩu tài của thuyết phục em? Em đang nghĩ gì ?"
Lần chữ "ngủ” thành chữ "”.
Tạ Vân Thư trừng mắt với ăn con tôm bóc, gò má trắng nõn phúng phính, một lúc lâu nhịn bật : "Sau nếu con cái học văn , em sẽ đ.á.n.h chung cả hai cha con ."
Thẩm Tô Bạch lòng dây động, tự chủ lên giọng khàn: "Được, tùy em đánh."
Bàn bên cạnh, Lâm Thúy Bình trợn tròn mắt lên, Tạ Vân Thư là cố ý đấy chứ, là cưới đàn ông mà khoe khoang, ghen tị, ghen tị, hứ!
Cô ăn cũng gần no , nhưng trong bát vẫn còn một con tôm do Tống Sơn Xuyên bóc, đột nhiên trở nên đắc ý.
Thẩm Tô Bạch giỏi đến mấy thì chứ, nấu ăn ngon bằng Tống Sơn Xuyên, với bóc tôm cũng nhanh bằng Tống Sơn Xuyên!
Cuối cùng tìm chỗ thể áp đảo Tạ Vân Thư, Lâm Thúy Bình vui vẻ ăn thêm vài miếng thịt, ý thức tại so sánh Tống Sơn Xuyên với Thẩm Tô Bạch.
Hơn một giờ trưa, tiệc cưới kết thúc, khách khứa vui vẻ.
Tạ Vân Thư và Thẩm Tô Bạch nhàn nhã như ở Kinh Bắc, buổi chiều hai đều việc riêng bận, ngay cả quần áo cũng về , lao công việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-394-co-ay-se-khong-muon-gap-toi-dau.html.]
Lâm Thúy Bình cũng , cô đến khách sạn mới, Tống Sơn Xuyên nhận thêm hai tử, còn 'lên lớp' cho tử nhỏ.
Điền Hạo lái xe tới: " đưa các ."
Hắn dừng một chút, : "Tiện đường."
Lâm Thúy Bình ừ một tiếng, mở cửa xe đẩy Tống Sơn Xuyên , bản cũng định leo theo.
Điền Hạo tức: "Coi tài xế hả? Lâm Thúy Bình, đằng ."
Lâm Thúy Bình trợn mắt với : "Tự đòi tài xế mà."
"Máy ảnh ở phía , tự lấy ." Điền Hạo cũng tức, chỉ tay về phía ghế : "Còn dùng ?"
Hắn , Lâm Thúy Bình đành lên ghế phụ, cầm lấy máy ảnh: "Tự mua ?"
Điền Hạo ừ một tiếng: "Thấy thích, nên tự mua một cái về chơi."
Hắn câu ý khoe khoang, cũng tự nhiên, xem chiếc máy ảnh đắt tiền gì, dù gia đình điều kiện, lương của bản tiêu hết, năm ngoái theo Thẩm Tô Bạch mua trái phiếu quốc gia còn kiếm chút tiền.
Thứ mà khác dành dụm cả năm cũng nỡ mua, thể tùy tiện mua về.
Ngón tay Lâm Thúy Bình cầm máy ảnh thít chặt, là như , mỗi đều vô tình đối với cô, sự rung động khêu gợi lúc ẩn lúc hiện như thật khó chống đỡ, khiến cô lầm tưởng rằng để cô trong lòng.
thực , sự mà cô hằng mong nhớ, đối với Điền Hạo chỉ là một lời bình thường.
Điền Hạo thấy cô gì, lấy lạ: "Sao , chơi nữa? Có thể mang quán chụp ảnh, mặc áo khoác như trong phim truyền hình , nhắc tới lâu ?"
Những lời cô , nhớ rõ.
Lâm Thúy Bình nhanh chóng lấy tinh thần: "Hai hôm nay thời gian."
"Không , cứ cầm lấy dùng , dù là đàn ông con trai cũng cần dùng." Hắn vốn chỉ mua về chơi, để ý đến nó.
Ở ghế , Tống Sơn Xuyên cuộc đối thoại của hai , lặng lẽ ngoài cửa sổ, xe nhanh hơn xe đạp nhiều, các tòa nhà bên ngoài lướt qua nhanh chóng, giống như tia pháo hoa mới bốc lên trong lòng , thoáng chốc tắt.
Ngày tháng trôi qua nhanh chậm, vài ngày nữa qua .
Khi Tạ Vân Thư vẽ xong một phần ba bản thiết kế nhà máy, đồn công an đột nhiên cử đến mời Lý Thắng Lợi phối hợp điều tra, rằng Trần ca liên quan đến mấy tội danh, trong đó một tội là chiếm đoạt tài sản của khác tính chất côn đồ.
Chậm trả lương và chiếm đoạt tài sản của khác tính chất côn đồ, mấy chữ nhưng hình phạt khác một trời một vực.
Ban đầu, nếu Trần ca thành khẩn trả hết tiền cho Lý Thắng Lợi, thì cũng chuyện gì, dù đây những khoản lương mà chậm trả cho , những công nhân nông thôn khác bỏ qua cũng ai đặc biệt tra chuyện .
tự chuốc lấy cái chết, thậm chí còn tìm trả thù Tạ Vân Thư, như chọc giận Thẩm Tô Bạch.
Không chỉ trả hết tiền cho , chờ đợi còn nhiều tội danh chồng chất với , kết án mấy năm còn .
Vào ngày Lý Thắng Lợi thuận lợi nhận tiền, Tạ Vân Thư lén hỏi Thẩm Tô Bạch: "Anh dùng thủ đoạn gì ?"
Thẩm Tô Bạch đó, phong thái quang minh lạc: "Anh bao giờ dùng thủ đoạn."
Tạ Vân Thư: "Thôi ."
Vân Vũ
Đàn ông của , chính tin tưởng, dù bây giờ Lý chờ mở phiên tòa kiện tụng nữa, lão Trần con bọ chét trong giới xây dựng công trình cũng tiêu tan .
