Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ngoại truyện của Hạ Huyên Thực
 
Hạ Huyên Thực đầu tóc bạc trắng   giường,  tiếng chửi rủa om sòm bên ngoài.
 
Lâm Oánh Giai và Hạ Thái  đến  loạn. Bà  tuổi tác  cao, vẫn   chốn nương , nên  nhắm  căn nhà .
 
Lâm Oánh Giai la lối rằng căn nhà   một nửa là của bà , bà   quyền  ở đây.
 
Dĩ nhiên Hạ Nhuệ và Hạ Sơn  đồng ý. Từ  khi ông bà cụ nhà họ Hạ mất, trong nhà cuối cùng cũng rộng rãi hơn một chút, bọn họ   thể để  khác dọn .
 
Giờ đây, bọn họ chỉ mong Hạ Huyên Thực mau ch-ếc , như  căn nhà  càng thoáng hơn.
 
Có khi lúc đó, họ còn cưới nổi vợ cũng nên.
 
Đợi đến khi Lâm Oánh Giai  đuổi , hai đứa con chạy đến bên giường Hạ Huyên Thực,  nhịn  mà mắng chửi:
 
“Đồ già khốn kiếp, tất cả là tại ông! Rõ ràng nhà  là của tụi , năm xưa cứ nhất định nhét con đĩ đó , để bà  bám lấy bao nhiêu năm.”
 
“Ông  sắc dục che mờ mắt, để lấy lòng con đàn bà đó mà ngay cả nhà cũng dám cho,  thèm quan tâm tụi  sống ch-ếc thế nào, để mặc tụi   quẳng về quê.”
 
“Tất cả là tại ông, một lòng nịnh nọt cái con khốn đó,   tụi  đau lòng bỏ , đến tụi  cũng  thèm nhận.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-song-lai-tu-bo-nha-chong/chuong-44.html.]
Mười mấy năm , bọn họ từng nghĩ đến chuyện  tìm  ruột.  khi đó, Hạ Huyên Thực vẫn còn ngăn cản.
 
Sau  ông  liệt ,  cản nổi nữa, nhưng  ruột họ lúc   phận    khác, bọn họ  gặp mặt một  cũng  nổi.
 
Sau đó    cảnh cáo, bảo bọn họ ngoan ngoãn giữ , nếu  đến cái cuộc sống tệ hại hiện tại cũng mất.
 
Thế là bọn họ  cụp đuôi mà  về.
 
Nhìn Hạ Huyên Thực  bất động  giường, trong lòng bọn họ chỉ thấy tức  chịu nổi.
 
Đều là tại lão già ch-ếc tiệt  tham mê sắc , mới khiến nhà cửa tan nát thành thế .
 
Hạ Huyên Thực  giải thích.
 
Ông   hề  ý gì với Lâm Oánh Giai, ông    tham sắc.
 
 ông   còn sức mở miệng. Vì ông  hai ngày   gì  bụng.
 
Hơn nữa, ông cũng chẳng còn lời nào để biện minh. Hình như tất cả   đều cho rằng ông  thích Lâm Oánh Giai.
 
Cuối cùng, hai đứa con  ông, lạnh lẽo và cay nghiệt:
 
“Lão già, mau ch-ếc , coi như  phúc cho tụi .”