"Người nhà bệnh nhân, con gái của , cô trúng độc, thể là cô ăn thứ gì đó nên ăn nên xước cổ họng."
Nghe bác sĩ , cả nhà đều ngây ngẩn cả .
"Cái gì? Không trúng độc? Chỉ là xước cổ họng?"
" con gái của cũng ăn thứ gì nên ăn..."
"Con gái của ăn gì?"
Bác sĩ Vương Quế Hoa kể những thứ Tiểu Hải Tảo ăn, những thứ đều là thức ăn dễ tiêu hóa, ngoại trừ cơm và ngũ cốc, nhưng cũng nghĩ ai ăn ngũ cốc thô mà thể xước cổ họng.
Hơn nữa vì Vương Quế Hoa vẫn luôn nhấn mạnh, con gái út của bà chỉ nôn máu, mà còn nổi lên một mảng lớn mẩn đỏ, bác sĩ còn tưởng rằng chẩn đoán sai.
Vì thế định kiểm tra kỹ càng hơn cho Tiểu Hải Tảo, nhưng khi kiểm tra, bác sĩ vô tình sờ chiếc váy mà Tiểu Hải Tảo đang mặc.
Cảm giác ...
Cảm nhận cảm giác thô ráp trong tay, bác sĩ nghĩ đến một bệnh nhân làn da vô cùng nhạy cảm mà từng gặp, bệnh nhân thể mặc quần áo chất liệu quá kém, nếu da sẽ dị ứng nổi mẩn đỏ, nghiêm trọng hơn còn thể trầy xước.
Cho nên lẽ nào...
Vị bác sĩ chợt nghĩ đến bát cơm gạo lứt mà Vương Quế Hoa ...
Không thể nào! Chắc chắn là nghĩ sai !
Làm gì ai yếu ớt đến mức mặc quần áo vải thô kém chất lượng thì da sẽ nổi mẩn đỏ, chỉ ăn một chút ngũ cốc thô mà còn thể xước cổ họng chứ?
TBC
Chắc chắn là do nghĩ nhiều ! Hay là kiểm tra chụp chiếu cẩn thận một chút !
khi kiểm tra vô cùng kỹ càng, kết luận đưa vẫn là hề chẩn đoán sai!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-105.html.]
Vị bệnh nhân thần kỳ thật sự là thể chất vô cùng yếu ớt, ăn cơm chỉ thể ăn gạo trắng, nếu sẽ ngũ cốc thô xước cổ họng. Quần áo cũng chỉ thể mặc loại vải mềm mại thoải mái nhất, nếu làn da non nớt sẽ nổi mẩn đỏ...
Sau khi đưa kết quả kiểm tra như , bác sĩ báo kết quả cho cả nhà bệnh nhân.
Mà Khương An Na kết quả như thì hóa đá, đời loại chứ? Đây là công chúa hạt đậu phiên bản đời thực ?
Mặc dù kiểm tra bằng thiết chuyên nghiệp của bệnh viện, Tiểu Hải Tảo vấn đề gì lớn, chỉ cần mấy ngày nay ăn thức ăn lỏng, vết thương ở cổ họng do ngũ cốc thô gây sẽ lành .
Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân vẫn vô cùng đau lòng cho con gái út của , nhất là thấy con gái sắc mặt tái nhợt, chuyện cũng khó khăn thì càng đau lòng chịu nổi.
"Con ngoan, con còn đau ? Con chịu khổ , đau lòng c.h.ế.t!"
Vương Quế Hoa hốc mắt đỏ hoe nắm lấy bàn tay trắng nõn mềm mại của Tiểu Hải Tảo, hận thể con gái chịu tội.
"Con gái, chúng đừng chuyện, nghỉ ngơi thật ."
Hạ Đại Dân cũng ở bên cạnh khẩn trương Tiểu Hải Tảo, giống như là Tiểu Hải Tảo bệnh nặng , vẻ mặt ông vô cùng nghiêm túc.
Ngay cả Hạ Kiến Quốc luôn cha ruột ngó lơ cũng quan tâm Tiểu Hải Tảo, thỉnh thoảng hỏi Tiểu Hải Tảo uống chút nước ấm để dịu cổ họng .
Nhìn hình ảnh ấm áp của một nhà mấy , mấy yêu thương Tiểu Hải Tảo như thế, ánh mắt Khương An Na chút ghen tị, hiểu cô thấy tức giận.
"Ông bà nội, cháu cháu hạ độc trong thức ăn, bây giờ chuyện rõ ràng, thì cháu cần cô út xin cháu!"
Nghe giọng , lúc cả nhà mới phản ứng , Khương An Na cũng theo bọn họ đến bệnh viện.
Nhìn vẻ tức giận mặt Khương An Na, Vương Quế Hoa hừ lạnh một tiếng, nể mặt cô chút nào.
"Xin ? Xin cái gì?"