"Sắp ,   nó  thư cho con   khi chấp hành xong nhiệm vụ sẽ xin nghỉ phép để trở về, con nghĩ chắc cũng   đợi quá lâu."
Khi  đến chuyện  thư, Hà Lệ Cầm mới nhớ  con trai lớn của   gửi cho Tiểu Hải Tảo  nhiều quà vặt!
" ,   Tiểu Phong  thư về, còn gửi cho cô út nó  ít đồ ăn ngon! Nói là đều tặng cho cô út nó!"
Nghe Hà Lệ Cầm  như , nụ   mặt Vương Quế Hoa càng tươi hơn.
"Vẫn là cháu trai lớn của  là hiểu chuyện nhất,  còn  về mà  gửi quà cho cô út nó , đúng là một đứa trẻ ngoan."
Còn Tiểu Hải Tảo  tặng quà,   tin cháu trai lớn  từng gặp mặt gửi đồ ăn ngon cho , mắt cô sáng lên.
Hơn nữa  khi  Hà Lệ Cầm kể về những món đồ ăn mà cháu trai lớn  gửi cho , độ thiện cảm của cô đối với Hạ Tuấn Phong tăng lên vùn vụt.
"Chị Hai, chị Hai, cháu trai lớn của em  gửi cho em những món gì ngon  ạ?"
Nhìn đôi mắt Tiểu Hải Tảo sáng long lanh  , Hà Lệ Cầm bật .
"Cháu trai của em gửi cho em  ít đồ hộp thịt do bộ đội phát, còn đổi với đồng đội một ít sữa bột, cả kẹo sữa Đại Bạch Thỏ nữa..."
Nghe những thứ  thôi  đủ khiến cho Tiểu Hải Tảo ham ăn thèm thuồng .
Thế nhưng Hà Lệ Cầm còn kể thêm về socola và bánh quy, càng khiến Tiểu Hải Tảo hận  thể ôm hết đống đồ ăn vặt  về nhà ngay.
"Cấp  của Tiểu Phong ở trong quân đội  vẻ là  ,  Tiểu Phong  một cô út  mới tìm về nên  tặng quà cho em gái của chúng . Hơn nữa món quà  còn   giá trị..."
Nghe Hà Lệ Cầm  như ,  nhà họ Hạ đều  chút tò mò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-117.html.]
"Là quà gì  ạ?"
"Là hàng ngoại, hộp đóng gói  , chữ  hộp  là tiếng nước ngoài mà chúng   hiểu,  chung là   đắt tiền."
Vừa  Hà Lệ Cầm  như ,  nhà họ Hạ đều há hốc mồm, nhất là  khi   từng trải là Hạ Kiến Hoa phổ cập kiến thức đơn giản về hàng ngoại, tất cả đều kinh ngạc đến mức cằm như  rớt xuống đất.
TBC
"Ôi, hàng ngoại ? Vậy thì vị cấp   thật sự  hào phóng. Người  thể  phiếu ngoại hối  hề đơn giản, dân thường như chúng  đừng  đến việc mua hàng ngoại, ngay cả việc bước chân  cửa hàng bán hàng ngoại cũng   tư cách."
Hạ Kiến Hoa chậc lưỡi cảm thán, kể  những tin đồn mà ông    từ bạn bè: "Không cần  hàng ngoại là gì, chỉ cần là hàng ngoại thì giá cả  tăng lên gấp mấy ! Hàng ngoại  hiếm !"
"Ôi chao! Hàng ngoại   đáng giá như  ? Vậy thì cấp  của Tiểu Phong thật sự  hào phóng! Vừa  tay  là hai món hàng ngoại, thứ  mà bán  ngoài thì  bán  bao nhiêu tiền?"
Lúc  Hạ Kiến Hoa cũng  chút hứng thú với hàng ngoại mà chị dâu Hai của  nhắc đến.
"Chị Hai, hàng ngoại mà cấp  của Tiểu Phong tặng là gì ? Em xem thử xem nó đáng giá  bao nhiêu tiền."
"Là một hộp sô cô la và một hộp bánh quy,  hình vẽ  bao bì trông  ngon,  vẻ là món ăn vặt mà trẻ con và phụ nữ  thích."
Hà Lệ Cầm    , khi nhắc đến vị cấp   của Hạ Tuấn Phong, trong lòng  thầm khen ngợi, cấp  của con trai lớn nhà bà  đúng là một  !
"Sô cô la và bánh quy ư? Vậy thì đúng là đồ  , đừng thấy chỉ là hai hộp đồ ăn vặt, nhưng đồ ăn vặt của nước ngoài bán ở chỗ chúng   đắt! Nhất là sô cô la, đúng là  tiền cũng  mua ! Nếu như mang  ngoài bán, ít nhất cũng  bán  giá !"
Nói xong, Hạ Kiến Hoa giơ một ngón tay lên.
"Gì cơ? Mười đồng ? Hình như đúng là  đắt..." Hạ Kiến Quốc ngơ ngác .
Nghe  cả  , Hạ Kiến Hoa trợn trắng mắt.