"Mẹ, cổ họng con khỏi ,  thể  ăn cháo trắng  , con  ăn thịt!"
"Ăn thịt? Không , bác sĩ  cổ họng của con ít nhất  một tuần nữa mới khỏi hẳn."
Bởi vì bác sĩ  dặn dò, Vương Quế Hoa  khó khăn mới chống   "chiến thuật"  nũng của con gái út.
" mà cổ họng của con thật sự  khỏi  mà! Mẹ  tin thì  xem! A..."
Nói xong, Tiểu Hải Tảo ngẩng đầu, há to miệng, vẻ mặt vô cùng tự tin.
Có điều Vương Quế Hoa  thèm để ý đến việc "gây sự vô lý" của cô con gái út tham ăn .
"Con gái ngoan, đợi khi nào chúng  xuất viện,  sẽ dẫn con  ăn thịt! Mẹ sẽ dẫn con đến nhà hàng quốc doanh trong huyện của chúng  để ăn cá kho, thịt kho, giò heo kho..."
Sáng sớm, trong bụng   chút dầu mỡ nào, Tiểu Hải Tảo    kể một tràng tên món ăn, khiến cô  nhịn  mà chảy nước miếng.
Cuối cùng cô     đến đói bụng, Tiểu Hải Tảo đành  tay trái bưng bát cháo trắng, tay  cầm một cái bánh bao chay, hì hục ăn hết sạch.
Không còn cách nào khác, cô    "vẽ bánh nướng" đến đói bụng !
"Được , đợi khi nào con xuất viện,  chắc chắn sẽ dẫn con đến nhà hàng quốc doanh để ăn thịt."
Thấy con gái út ăn sáng xong mà tâm trạng vẫn  , Vương Quế Hoa xoa đầu Tiểu Hải Tảo.
" mà bây giờ con  thể xuất viện   mà, con thật sự  khỏi ."
Tiểu Hải Tảo chỉ cảm thấy  thật sự quá oan ức, tối qua  cố gắng  ngủ, chính là để chữa khỏi cổ họng cho .
TBC
Kết quả  khi chữa khỏi, cô vẫn   ăn thịt, vẫn   xuất viện, tức quá  mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-121.html.]
"Con gái ngoan, chúng  cố gắng thêm chút nữa, thật  thì một tuần cũng  lâu lắm, con xem, chẳng  là  qua một ngày  ..."
Tiểu Hải Tảo đáng thương rõ ràng  lén dùng nước mắt của  để chữa khỏi cổ họng nhưng kết quả vẫn  ép buộc  ở  bệnh viện thêm một tuần, đương nhiên, quan trọng nhất là  ăn cháo trắng suốt một tuần.
Thế là Tiểu Hải Tảo chỉ  thể ở trong bệnh viện đếm từng ngón tay, đếm từng ngày, mong   thể sớm  xuất viện.
Mặc dù việc ở trong bệnh viện một ngày ba bữa  ăn cháo trắng khiến cô  thích, nhưng ở trong bệnh viện, Tiểu Hải Tảo đáng yêu  kết giao  với  nhiều bạn bè và còn thường xuyên  các bác sĩ, y tá, bệnh nhân và  nhà bệnh nhân trong bệnh viện cho đồ ăn vặt.
Tuy  cô  cho cô ăn nhưng cô đều cất , chỉ chờ  khi xuất viện sẽ ăn một thể!
À, còn  cả thịt hộp quân đội do cháu trai lớn gửi cho cô nữa!
Thế nhưng điều khiến Tiểu Hải Tảo  ngờ tới là cô còn  kịp xuất viện để  ăn thịt hộp của cháu trai lớn gửi thì cô  gặp cháu trai lớn của , hơn nữa  còn là ở trong bệnh viện... ...
"Cái gì?! Cô  cái gì?! Tiểu Phong nhà   thương khi đang  nhiệm vụ?!"
Hôm đó, Hà Lệ Cầm đang   thì đột nhiên nhận  thông báo, bảo bà    điện thoại,   máy, bà   nhận  một tin vô cùng tồi tệ.
Nghe tin con trai lớn của   thương khi đang  nhiệm vụ, hơn nữa  giọng điệu của  gọi điện thì  vẻ  thương  nhẹ, bà  suýt chút nữa ngất xỉu, nhưng Hà Lệ Cầm vốn mạnh mẽ vẫn cố gắng chịu đựng.
Giọng bà  run rẩy hỏi thăm đối phương tình hình bây giờ của con trai cả nhà .
Kết quả nhận  câu trả lời là con trai lớn nhà bà   trúng đạn ở chân khi đang  nhiệm vụ, bây giờ đang  cấp cứu nhưng tình hình  mấy khả quan,   thể sẽ  tàn tật...
Nghe đối phương miêu tả, cả  Hà Lệ Cầm run rẩy, nước mắt vẫn luôn đọng  trong hốc mắt cuối cùng  kìm  nữa, lăn dài  má bà .
Bà   con trai cả nhà , từ nhỏ thằng bé   trở thành một quân nhân bảo vệ Tổ quốc và nó cũng   , nhưng bây giờ con trai lớn của bà    thể sẽ  tàn tật, điều  cũng  nghĩa là nó  thể tiếp tục ở  quân đội nữa.