Điều  còn khó chịu hơn cả việc g.i.ế.c c.h.ế.t con trai của bà , bà   dám tưởng tượng, con trai bà  sẽ thế nào khi   chuyện ...
Hà Lệ Cầm hít sâu một , bàn tay bà  nắm chặt điện thoại, bà  cố gắng bình tĩnh ,  đó  hỏi.
"Vậy khi nào con trai   thể trở về?"
"Chúng  sẽ căn cứ  tình hình vết thương của đồng chí Hạ Tuấn Phong và ý nguyện của   để quyết định, nhưng cô Hà yên tâm, nếu đồng chí Hạ Tuấn Phong , chúng  sẽ nhanh chóng sắp xếp cho   về nhà tĩnh dưỡng."
"Và khi xác định Hạ Tuấn Phong về nhà, chúng  sẽ gọi điện  cho  nhà."
"Cuối cùng, cô Hà, chúng  hy vọng nếu đồng chí Hạ Tuấn Phong về nhà tĩnh dưỡng,    động viên   nhiều hơn."
"Hạ Tuấn Phong là một đồng chí ,  ai trong chúng   thấy bi kịch như  xảy ..."
"Được, cảm ơn,   ." Hà Lệ Cầm lịch sự cảm ơn đối phương,  khi cúp điện thoại, bà   kiềm chế  mà ngã quỵ xuống đất.
Bà  cảm thấy miệng  đắng ngắt, trong lòng  nỗi khổ   nên lời.
Bà   hiểu con trai lớn nhà họ  như ,   gặp  nhiều chuyện như thế.
Đầu tiên là Khương An Na ngoại tình, m.a.n.g t.h.a.i con hoang của  khác. Giờ đây, con trai bà    thương khi đang  nhiệm vụ,   thể sẽ  tàn tật và buộc  xuất ngũ...
Càng nghĩ Hà Lệ Cầm càng cảm thấy đau đớn, cả  gần như  thở nổi.
TBC
Mãi đến khi  thấy tiếng đồng nghiệp gọi tên , bà  mới  hồn .
Trong tiếng an ủi của đồng nghiệp, Hà Lệ Cầm dần lấy  tinh thần.
Sau khi xin nghỉ phép với lãnh đạo, bà   tìm Hạ Kiến Quân,  đó hai vợ chồng cùng  xin nghỉ  đến bệnh viện tìm Vương Quế Hoa,  cho bà  chuyện .
Vương Quế Hoa khi   tin  cũng suýt chút nữa ngất , nhưng  nhanh bà  trấn tĩnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-122.html.]
"Đừng hoảng,  lẽ chuyện  tệ như chúng  nghĩ,  bên quân đội      , chỉ là  thể sẽ  tàn tật chứ  chắc chắn."
Bà nghĩ đứa cháu trai lớn của bà  như , ông trời sẽ  tàn nhẫn với nó...
" mà , nhỡ, nhỡ Tiểu Phong thật sự  tàn tật thì   , như  chẳng  là lấy mạng nó ?"
Hà Lệ Cầm dựa  Hạ Kiến Quân, khó chịu  nức nở.
Hạ Kiến Quân là cha của Hạ Tuấn Phong cũng đỏ hoe cả mắt, tuy ông    một lời nhưng   đều toát lên vẻ lo lắng và bất an.
"Thôi  ! Vốn dĩ Tiểu Phong  thương  đủ khổ sở , nếu như hai đứa cứ  lóc sướt mướt như  là  Tiểu Phong  an ủi ngược  hai đứa ?"
"Nghe lời , hai  đều  cố gắng lên,   rơi nước mắt  mặt Tiểu Phong, càng   tỏ  tiêu cực như !"
"Trời  tuyệt đường sống của con , cho dù Tiểu Phong nhà chúng   thật sự xui xẻo mà  tàn tật thì cuộc sống  vẫn  tiếp tục, đúng ..."
Và tất cả những điều , Tiểu Hải Tảo đang trốn ở cửa đều  thấy.
Vốn dĩ việc Hà Lệ Cầm và Hạ Kiến Quân đang   mà đột nhiên đến bệnh viện   kỳ lạ, nhất là biểu cảm  mặt hai  rõ ràng  , Hà Lệ Cầm còn  nữa.
Cho nên Vương Quế Hoa đoán là trong nhà  xảy  chuyện lớn gì, vì thế bà  tìm lý do để đuổi Tiểu Hải Tảo , nhưng Tiểu Hải Tảo  ngốc, Vương Quế Hoa nhận  thì cô cũng nhận .
Vì thế bề ngoài cô ngoan ngoãn  lời rời  nhưng thật  cô  lén trốn ở cửa để  lén họ  chuyện.
Vừa  thì cô ngây  .
Thì  cháu trai lớn của cô   thương! Hơn nữa còn  thương nặng như !
 ngay giây , Tiểu Hải Tảo nhận  hình như việc cháu trai lớn  thương cũng   là chuyện gì to tát, càng  cần  lo lắng về chuyện  thể sẽ  tàn tật.
Nước mắt của cô  thể chữa khỏi  vết thương! Chắc chắn là  thể chữa khỏi vết thương ở chân cho cháu trai lớn của cô!