Trong tiểu thuyết, tác giả  miêu tả quá nhiều về vị sĩ quan mà nam chính  cứu, thậm chí còn   tình tiết  chỉnh về  đó, mỗi khi nhắc đến, đều chỉ là vài dòng ngắn ngủi nhưng, vị sĩ quan thần bí như     nhiều  hâm mộ.
Vì chỉ với vài câu miêu tả đơn giản trong tiểu thuyết cũng  khắc họa nên một vị sĩ quan vô cùng "trọn vẹn".
Trong lòng tất cả độc giả, hình tượng của vị sĩ quan  chính là một nam thần  ngoại hình xuất chúng, võ công cao cường, quan trọng là  bối cảnh  lớn, vô cùng  sức hút.
Đương nhiên, còn  một điểm quan trọng nhất, đó chính là... Vị sĩ quan  vẫn luôn độc !
Từ khi nam chính còn ở trong quân đội  độc , đến khi cả cuốn sách kết thúc,  đó vẫn độc .
Theo như tác giả trả lời độc giả, một nhân vật  mỹ như   là  theo chủ nghĩa  kết hôn.
Hạ Hải Yến cảm thấy thật  đây đều là cái cớ.
Đây   là  theo chủ nghĩa  kết hôn? Rõ ràng là bàn tay vàng mà tác giả sắp đặt cho nam chính, thuần túy là một công cụ thúc đẩy sự nghiệp của nam chính mà thôi!
Ngay khi Hạ Hải Yến đang suy nghĩ lung tung, cảm thấy bất bình  cho vị sĩ quan bàn tay vàng trong tiểu thuyết thì cô  cảm thấy má   ai đó nhéo.
"Hạ! Hải! Yến! Cháu đang nghĩ gì mà mê mẩn thế?"
Vừa  hồn , Hạ Hải Yến  thấy gương mặt xinh  của cô út nhà  ở  cách gần.
Bị gương mặt xinh   tấn công ở  cách gần, Hạ Hải Yến vô thức nín thở.
Trong đầu cô  nào còn nam thần sĩ quan, nào còn nam chính nữa, tất cả đều biến mất hết.
Chỉ còn ...
A a a, cô út nhà  thật xinh !
Nam thần sĩ quan  là gì? Có xinh  tuyệt trần như cô út nhà cô  ? Có  mềm mại  đáng yêu vô địch vũ trụ như cô út nhà cô ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-124.html.]
"Nghĩ gì , ngốc nghếch."
Tiểu Hải Tảo vốn định vỗ đầu đứa cháu gái ngốc nghếch  bắt đầu ngẩn  , nhưng cô  sợ đứa cháu gái ngốc nhà  vốn  ngốc , lỡ như vỗ thêm mấy cái nữa thì càng ngốc hơn nên Tiểu Hải Tảo  dùng ngón tay khẽ chọc  má Hạ Hải Yến.
"Cô út, cháu  ngốc !" Hạ Hải Yến buồn bực kháng nghị.
TBC
Đối với sự kháng nghị của Hạ Hải Yến, Tiểu Hải Tảo im lặng bĩu môi.
Cháu gái nhà cô mà còn  ngốc? Lúc tất cả   trong nhà họ Hạ đều đang đau lòng vì cháu trai lớn thì chỉ  đứa cháu gái  là  tập trung!
Trong một đám  nhà họ Hạ đang vô cùng đau buồn, cô  quả thật quá lạc lõng!
May mắn là  nhà của cô đều quá đau buồn, sự chú ý đều đặt lên  cháu trai lớn,  ai để ý đến Hạ Hải Yến đang  tập trung.
Hơn nữa cô cũng  cố gắng  chắn  mặt Hạ Hải Yến, giúp cô  che  gương mặt đang thất thần  hề  vẻ đau buồn  nhưng, cô cũng nhận  từ đứa cháu gái ngốc nghếch ,  lẽ Hạ Hải Yến  tương lai của cháu trai lớn nhà .
Nhìn phản ứng  của cô ,  lẽ cháu trai lớn nhà cô... Không ???
Tuy Tiểu Hải Tảo tự  suy luận   lý nhưng cô vẫn   Hạ Hải Yến chính miệng , vì thế cô mở miệng thăm dò.
"Hải Yến , cháu trai lớn nhà  chắc là sẽ   chuyện gì, đúng ? Chị Hai và  trông  vẻ  đau lòng, trong lòng cô cũng  lo lắng."
Hạ Hải Yến  thấy vẻ mặt lo lắng của cô út nhà , cô   hề nghi ngờ gì mà an ủi.
"Cô út đừng sợ, tuy  cả  thể sẽ  tàn tật,    thể  lính  nữa nhưng  cả nhà chúng  ưu tú như , cho dù     lính nữa thì cũng  thể  những việc khác! Hơn nữa  chừng      những việc khác cũng  thể  nên sự nghiệp mà  khác   ."
"..." Tiểu Hải Tảo: Ồ! Xem  cháu trai lớn nhà  thật sự sẽ  tàn tật!   những lời  của Hạ Hải Yến, cháu trai lớn nhà   tàn tật ngược   càng thành công, gây dựng  sự nghiệp lớn?
Vậy... Là sự nghiệp lớn gì?