Vì , ngay khi Khương An Na  Hạ Tuấn Phong dọa đến mức quyết định từ bỏ  đàn ông  và  dây dưa với nhà họ Hạ nữa,  nhanh chóng bỏ đứa bé, bắt đầu  cuộc đời của ,  đó lợi dụng ưu thế trẻ trung xinh  để một  nữa tìm một  chồng  tương lai,  một  vợ ... Cô     là, cô  sắp  chịu tai ương  tù . ...
"Lục Tranh,    tới chỗ Hạ Tuấn Phong ?"
Nghiêm Vệ Đông  Lục Tranh mới từ văn phòng lãnh đạo  , hơn nữa trong tay còn cầm giấy xin nghỉ phép,   khẽ thở dài.
Nhiệm vụ   bởi vì sắp xếp trong tổ chức,    chấp hành cùng một nhiệm vụ với Lục Tranh.
Mà nhiệm vụ Lục Tranh chấp hành    nguy hiểm dù  thể lập quân công và   lợi cho sự phát triển trong tương lai của bọn họ.
Mà   cũng từ trong miệng chiến hữu khác  , Hạ Tuấn Phong vì cứu Lục Tranh mà  thương, hơn nữa  thể sẽ  tàn phế,  giải ngũ.
Anh  và Lục Tranh lớn lên cùng  từ nhỏ,    thích nợ ân tình của  khác.
   cũng hiểu rõ,   Lục Tranh nợ Hạ Tuấn Phong quá nhiều ân tình.
Anh  chỉ nợ Hạ Tuấn Phong một mạng, còn nợ giấc mộng tòng quân lớn nhất của  , hủy  giấc mộng của  .
Dạng nợ ân tình , trả như thế nào cũng trả  hết.
"Ừ." Lục Tranh trầm mặt, gật đầu.
"Lục Tranh,  cũng đừng nghĩ quá nhiều, cho dù tên nhóc Hạ Tuấn Phong   thể trở về bộ đội nhưng chúng   thể đền bù cho   ở chỗ khác, chắc chắn sẽ  để   chịu thiệt,  cũng đừng quá tự trách."
Nghiêm Vệ Đông vỗ vỗ bả vai Lục Tranh, vắt hết óc  an ủi bạn  của .
"Không thiệt thòi... Tiền? Quyền? Danh lợi?  những thứ  là thứ    ?"
Lục Tranh nhếch khóe miệng, đôi mắt sâu thẳm tràn đầy vẻ mất mát,  khẽ thở dài.
TBC
"Vệ Đông, chỉ cần    thể   quân đội  lính nữa, cả đời , cho dù    gì, cũng  thể trả hết món nợ ân tình ..."
"Haiz, thôi, nghĩ thoáng  , dù  thì mạng của các  vẫn còn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-132.html.]
Thấy dáng vẻ bạn    vui,   nghĩ ngợi, cuối cùng vẫn quyết định:
"Cậu đợi chút,  cũng xin nghỉ phép cùng  đến nhà Hạ Tuấn Phong thăm  ."
"Không cần,   một  là ."
Dù  đây là ý  của bạn  nhưng Lục Tranh vẫn từ chối.
"Để   cùng  , quan hệ giữa  và Hạ Tuấn Phong  hơn quan hệ của  với   nhiều! Hơn nữa  tìm   thật sự là  việc!"
Nghiêm Vệ Đông nhếch mép  với Lục Tranh  nghiêm túc .
Thấy dáng vẻ  đùa của bạn , tâm trạng của Lục Tranh cũng bất giác thoải mái hơn một chút.
"Cậu tìm   thì  chuyện gì?"
"Hì hì hì,  chỉ  xem cô út tiên nữ của     thật sự như trong thư em trai    - là cô gái xinh  nhất mà   từng gặp, còn  hơn cả minh tinh Hong Kong ."
Nghiêm Vệ Đông  toe toét nháy mắt với Lục Tranh.
Nghe Nghiêm Vệ Đông  , Lục Tranh khẽ nhếch miệng,  thèm để ý đến  bạn  đáng tin  nữa, dứt khoát rời .
Nghiêm Vệ Đông  bóng lưng Lục Tranh, nụ  cợt nhả  mặt  chút thu , nhưng giọng  gọi với theo bóng lưng  vẫn là giọng điệu cợt nhả.
"Lục Tranh,   thật với  đấy, chẳng lẽ   tò mò cô út tiên nữ của Hạ Tuấn Phong trông như thế nào ? Cậu đừng hòng bỏ rơi  mà  một ,   xin nghỉ phép ngay đây,  đợi  một chút..."
Nghe thấy tiếng   lưng, Lục Tranh   đầu ,  khoát tay, sải bước rời .
Chỉ là khi  khỏi tòa nhà văn phòng,   những vì  sáng  bầu trời đêm, suy nghĩ vẫn  Nghiêm Vệ Đông ảnh hưởng,   khỏi nghĩ đến cô út mà Hạ Tuấn Phong từng nhắc tới.
Cô út của Hạ Tuấn Phong khi sinh    ôm nhầm, cũng là  lúc mười mấy năm , khi đất nước  chính sách đó.