Bởi vì cô út "tiên nữ" mà   tò mò  sớm lên xe khách  đến một huyện khác.
"Trưởng quan Lục! Anh Nghiêm! Sao hai   tới đây?!"
Khi Hạ Tuấn Phong  thấy Lục Tranh và Nghiêm Vệ Đông mặc thường phục xuất hiện trong phòng bệnh của ,    vô cùng kinh ngạc.
Còn Lục Tranh  khi  lời Hạ Tuấn Phong gọi  và Nghiêm Vệ Đông, lúc   mới hiểu rõ ý của câu  mà bạn , quan hệ giữa Nghiêm Vệ Đông và Hạ Tuấn Phong  hơn   nhiều.
Hai cách xưng hô  ai  ai sơ liếc mắt là thấy rõ.
"Tiểu Phong, bọn  chỉ đến thăm  một chút thôi."
Nghiêm Vệ Đông  hì hì đặt tất cả những túi lớn túi nhỏ đồ ăn vặt và thực phẩm dinh dưỡng lên bàn trong phòng bệnh.
"Thế nào, sức khỏe vẫn  chứ?"
Lục Tranh cũng đặt đồ trong tay xuống, cau mày  Hạ Tuấn Phong -    tập luyện một thời gian nhưng   bồi bổ dinh dưỡng quá mức nên   chút phát phì.
"Vâng,   khỏe, Trưởng quan Lục,  xem  còn béo lên  đây !" Hạ Tuấn Phong  .
Nhìn thấy dáng vẻ  của Hạ Tuấn Phong, trong lòng Lục Tranh càng thêm áy náy.
TBC
Hạ Tuấn Phong là  lính giỏi nhất  trướng , mỗi ngày đều  cường độ huấn luyện  cao nên   mới  một  thể cường tráng, tràn đầy sức bật.
 bây giờ    lâu   huấn luyện, rõ ràng là thể lực của  giảm sút, hơn nữa   cũng sẽ  thể    thể  mệnh danh là binh vương như   nữa.
"Tuấn Phong, xin ..." Lục Tranh  một  nữa trịnh trọng xin  Hạ Tuấn Phong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-138.html.]
"Trưởng quan Lục,  đừng mỗi  gặp  là  xin   một  chứ,  thật sự  . Bây giờ   nghĩ thông , cho dù  thể   quân đội  lính,  vẫn  thể cống hiến cho đất nước."
"Hơn nữa hai    , bây giờ  đang  hạnh phúc,  khi về nhà   một cô út  xinh   đáng yêu ngày ngày  nũng với , khiến   còn phiền muộn gì nữa. Bây giờ  chỉ  chăm chỉ kiếm tiền nuôi cô út tham ăn của  thôi."
Vốn dĩ Hạ Tuấn Phong   chút chuyện vui vẻ để chuyển chủ đề đang khiến    tâm trạng nặng nề , nhưng khi    nhắc đến Tiểu Hải Tảo, trông    vui vẻ lên một cách rõ rệt.
Anh  chỉ cần nghĩ đến việc mỗi ngày đều  một cô út mềm mại đáng yêu gọi  dậy, giám sát  uống thuốc, hơn nữa mỗi ngày  khi thấy  uống t.h.u.ố.c xong, cô còn giống như dỗ trẻ con thưởng cho  một viên kẹo thì cảm thấy cuộc sống  thật sự quá hạnh phúc,  một cô út như  ở bên,   thấy mỗi ngày  đều  nhớ nổi chuyện gì phiền não.
Chỉ cần  cô út mềm mại đáng yêu    nũng của nhà ,    cảm thấy   lẽ là  hạnh phúc nhất  đời  .
Tuy cô út  rời , nhưng  khi , cô còn để  cho    nhiều kẹo, dặn dò   mỗi ngày đều  ăn một viên,  là khi nào về cô út sẽ kiểm tra.
Cho nên dù cô út  còn ở bệnh viện, nhưng mỗi ngày   đều ăn kẹo mà cô út đáng yêu nhà  để , tâm trạng của   cũng sẽ  lên một cách kỳ lạ.
Hơn nữa     là ảo giác của    ,   luôn cảm thấy mỗi  ăn kẹo mà cô út đưa cho xong thì cả   thoải mái, chỗ  thương cũng ngứa ngáy.
"Cô của  thật sự xinh  như  ? Khi nào cô  đến đây?"
Nghe Hạ Tuấn Phong  , mắt Nghiêm Vệ Đông sáng lên.
"À,  Nghiêm,  may quá, cô của   mới xuất viện."
Hạ Tuấn Phong  chút ngại ngùng  ,   cũng  ngờ  trùng hợp như , cô út  mới , Lục Tranh và Nghiêm Vệ Đông  đến.
"A,  , thật là  may..."
Vốn dĩ   còn  gặp mặt cô út "tiên nữ"  thể khiến Hạ Tuấn Phong phấn chấn, vui vẻ lên xem rốt cuộc là  như thế nào.