Có điều  khi Nghiêm Vệ Đông hào phóng  như  thì  bộ huyện Đông Vinh đều tin chắc rằng, Lục Tranh tuyệt đối   là  bình thường.
Tất cả   đều đang lén lút bàn tán về đồng chí Lục thần bí , mà Hạ Hải Yến thích hóng chuyện đương nhiên cũng  !
Trong lòng cô   dán thêm cho đồng chí Lục một cái nhãn " tiền".
Cô  càng cảm thấy đồng chí Lục  thật sự giống nam chính hơn cả  họ của cô!
TBC
Đồng thời...
Ánh mắt Hạ Hải Yến  về phía cô út của , vị đồng chí Lục  và cô út nhà  thật sự  xứng đôi!
 lúc  Tiểu Hải Tảo     cảm nhận  ánh mắt nóng rực của cháu gái, lúc  trong đầu nhỏ của cô đều nghĩ...
Người bạn   1 thật ! Cô  thể để   tốn kém, đợi  khi cứu  , cô chắc chắn sẽ nhờ các bạn thực vật bắt hết những con vật nhỏ !
Rất nhanh, cảnh sát huyện Đông Vinh  mượn  một đàn lợn và dê từ mấy thôn lân cận với tốc độ nhanh nhất.
Vì mượn một đàn gia súc lớn như ,  khiến cho các cảnh sát huyện Đông Vinh mệt gần c.h.ế.t.
Họ  chỉ cam đoan với bà con nông dân  mượn  trả, mất chắc chắn sẽ bồi thường, mà chỉ riêng việc đuổi một đàn lợn và dê lớn    lời cho lắm    mệt!
 may mắn , kết quả  .
Sau khi một đàn lợn và dê lớn  đến nơi, kế hoạch bắt giữ mà Lục Tranh sắp xếp  chính thức bắt đầu tiến hành!
"Anh Hai,  em cảm thấy  chút  đúng. Chúng   ở đây la hét lâu như , kết quả đám cảnh sát     động tĩnh gì?"
"  Anh Hai, đám cảnh sát    là đang ủ mưu gì  chứ?"
"Theo em thấy thì cứ cướp cháu trai của chúng  về là ! Em  tin đám cảnh sát  dám nổ s.ú.n.g  chúng !"
Ngô Hữu Tài  lời của các em trai , trong lòng cũng  chút lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-165.html.]
 dù  thì ông  vẫn  hành vi cảnh sát  dám động đến bọn họ và luôn nhắm một mắt mở một mắt  cho tê liệt.
Cho nên mặc dù ông  cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng  quá để ý.
"Văn Bân  đường đường là một sinh viên đại học thi đậu  thủ đô,  gì  ,  cứ thích  lén lút yêu đương! Yêu đương thì thôi ,  còn lén lút với vợ của quân nhân, nếu    cả  nhất định  bảo vệ sinh viên đại học duy nhất của nhà họ Ngô chúng ,    chừng còn  dựa    thì em thật sự   quản chút nào!"
So với cảnh sát, Ngô Hữu Tài rõ ràng  thích đứa cháu trai mang đến phiền phức cho  hơn.
 phiền cũng vô dụng, dù  thì   tiếng  nhất trong nhà bọn họ là Ngô lão đại   nhất định  bảo vệ  Trần Văn Bân.
  nhanh Ngô Hữu Tài cũng  cần  phiền não vì việc ông  còn  bảo vệ đứa cháu trai là sinh viên đại học ở thủ đô  nữa.
Bởi vì...
"Trời ơi! Sao   nhiều lợn dê chạy  như !"
"Đây là lợn nhà ai! Không  là lợn nhà  chạy  ngoài  chứ!"
"Chúng nó xông tới ! Cẩn thận đừng để  đụng!"
"Đừng động đậy, đừng tản !"...
Ngay trong một trận ồn ào, đội hình vốn dĩ trong ngoài đều bao vây kín mít, an  nhất của thôn Lão Khanh, cứ như   giải tán.
Khi  thấy một đàn lợn và dê đột nhiên xông tới, mấy  em Ngô Hữu Tài  cảm thấy  gì đó  .
Đợi đến khi bọn họ  thấy  dân trong thôn đều  tách  thì  mới ý thức  tính nghiêm trọng của sự việc.
"Anh Hai! Hình như đám cảnh sát   xông  !"
"Bây giờ    đây Anh Hai, chúng   nên chạy ?"
" Văn Bân vẫn còn  đám  từ nơi khác  giữ !"
Mắt thấy đám cảnh sát vũ trang chỉnh tề cầm vũ khí trong tay xông tới, Ngô Hữu Tài nghĩ đến lời dặn dò của  cả nhà   khi rời , ông  c.ắ.n răng, dứt khoát giơ s.ú.n.g săn lên, nhắm thẳng  Hạ Kiến Quân đang giữ chặt Trần Văn Bân  buông.