"Cháu trai lớn, kẹo cô đưa cho cháu ăn đầy đủ ?"
Sau khi ăn cơm trưa ở tiệm cơm quốc doanh, Tiểu Hải Tảo nghỉ ngơi một lát ở nhà Hà Lệ Cầm theo Vương Quế Hoa đến bệnh viện thăm Hạ Tuấn Phong vẫn còn đang viện.
Nhìn dáng vẻ rạng rỡ, sắc mặt hồng hào, tinh thần phấn chấn của cháu trai lớn, Tiểu Hải Tảo cháu trai chắc chắn lời, ngày nào cũng ăn kẹo cô cho!
"Có ạ, cô út, kẹo cô cho cháu ngày nào cháu cũng ăn đầy đủ."
Mặc dù Hạ Tuấn Phong cảm thấy mỗi cô út nhà gọi là cháu trai lớn đáng yêu, nhưng cũng nghiêm túc đóng vai cháu trai lớn lời.
Anh cố nén xúc động xoa đầu cô út.
"Ừ ừ ừ, ăn đầy đủ là ! Bây giờ cô về , cô sẽ giám sát cháu ăn kẹo."
Tiểu Hải Tảo vui vẻ nhếch khóe miệng, trong lòng cô nghĩ, đợi đến cháu trai lớn nhà phát hiện chân khỏi, thể chạy nhảy, chắc chắn sẽ vui mừng!
"Ngoan quá, con cho Tiểu Phong ăn kẹo, cho ?"
Nhìn con gái út nhà và cháu trai lớn hòa thuận, Vương Quế Hoa khỏi trêu chọc con gái út đáng yêu.
TBC
"Có con thích ?"
Nghe Vương Quế Hoa , Tiểu Hải Tảo lắc đầu nguầy nguậy, cô nhanh chóng .
"Không !"
"Con thích nhất! Chỉ là... Những viên kẹo là do con tự , mỗi lượng cũng nhiều... Con nghĩ cháu trai lớn bệnh, cho cháu trai , chờ con nhiều hơn thì thể cho cha , còn các chị, các cháu nữa!"
Bây giờ Tiểu Hải Tảo thật sự bất đắc dĩ, cô nhà đều thể dùng nước mắt của để cải thiện sức khỏe, thậm chí ngay cả quy tắc càng càng cũng thèm để ý.
... Bây giờ cô thật sự hạnh phúc! Người nhà đều yêu thương cô như , cô thật sự khó .
Cho nên nước mắt thật sự đủ dùng!
Hơn nữa để cảm ơn bạn 1 và bạn bè của giúp đỡ bắt Trần Văn Bân, còn khiến nhận tội nên cô dùng hết nước mắt dự trữ từ lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-183.html.]
Haiz... Sao cô là một đứa mít ướt chứ, nếu chẳng nước mắt của cô đủ dùng ?
Nghĩ nghĩ , Tiểu Hải Tảo chút buồn bực, mà vẻ mặt nghiêm túc của Tiểu Hải Tảo, Vương Quế Hoa đau lòng.
"Con ngoan, đùa thôi, thích ăn kẹo, con hiếu thảo, đừng buồn, sai ."
Vương Quế Hoa luống cuống tay chân dỗ dành Tiểu Hải Tảo bỗng nhiên buồn bã.
"Hơn nữa bé ngoan nhà chúng lợi hại! Lại còn kẹo, hơn nữa kẹo còn ngon như , con quá giỏi !"
Vốn dĩ Tiểu Hải Tảo nhân lúc trong lòng đang khó chịu mà ủ mưu một chút, xem thể rơi nước mắt .
Kết quả thì , dỗ dành khen ngợi, Tiểu Hải Tảo những ý định , thậm chí... Cô còn nhịn mà bật .
"Mẹ, gì , con nữa ."
Trên mặt Tiểu Hải Tảo nở nụ , mặc dù chút buồn bực nhưng cô vẫn vui vẻ nũng.
"Khóc lóc gì chứ, bé ngoan nhà chúng mới , thích thấy con ngoan ."
Thấy con gái út bảo bối nhà , Vương Quế Hoa cuối cùng cũng yên tâm, bà cũng .
Tiểu Hải Tảo Vương Quế Hoa thì mím môi, chút buồn bực nghĩ, cô cũng , nhưng ai bảo cô mới thể thu thập nước mắt thần kỳ để chữa bệnh cho cháu trai, giúp nhà khỏe mạnh chứ?
Haiz, thật sự là khó quá.
"Cô út, những viên kẹo đó là cô tự , cô mua ??"
Hạ Tuấn Phong chút kinh ngạc Tiểu Hải Tảo, ngờ kẹo mà cô út cho ăn là do cô tự chứ mua!
Nếu như ...
"Ừm ừm, đúng , là cô tự ."
Vốn dĩ Tiểu Hải Tảo cũng kẹo là do cô mua, nhưng cô nghĩ, lỡ như nhà hỏi cô mua kẹo ở thì chẳng sẽ lộ tẩy ?