"Nghe  thằng nhóc Hạ Tuấn Phong  gửi thư cho ? Có gửi kẹo ?"
Nghe bạn   , Lục Tranh liếc   một cái,    gì, đưa lá thư trong tay cho Nghiêm Vệ Đông.
Nghiêm Vệ Đông nhận lấy thư, xem qua loa vài phút   ha hả.
"Thằng nhóc Hạ Tuấn Phong  đúng là... quá thật thà! Cậu nợ ân tình của   mà    dùng như thế , đúng là phí của trời mà." Nói xong Nghiêm Vệ Đông  .
"Học tiếng Anh, đúng là     thể nghĩ đến , ha ha ha..."
Thấy Nghiêm Vệ Đông  ha hả, Lục Tranh  lạnh lùng lên tiếng.
"Đây là vì cô út và em gái   thi đại học, tiếng Anh quyết định vận mệnh của hai ,   hề thấy đây là phí của trời. Hơn nữa chuyện  cũng  tính là ân tình gì, cho dù là chiến hữu bình thường,  cũng sẽ giúp đỡ."
Thấy bạn   vẻ mặt nghiêm túc, Nghiêm Vệ Đông cũng đành thu  nụ   mặt.
Anh  nghĩ đến tình hình của Hạ Tuấn Phong, cái huyện nhỏ đó đúng là  nền giáo d.ụ.c   lắm, việc học tiếng Anh ở đó chắc chắn   nhiều điều kiện như ở thủ đô của bọn họ.
Mà   thi đại học  thêm môn tiếng Anh chắc chắn sẽ ảnh hưởng  lớn đến những thí sinh ở những nơi thiếu thốn tài nguyên giáo dục.
" đây cũng   chuyện gì to tát, thằng nhóc Hạ Tuấn Phong  đúng là, tuy    quan hệ ở nước ngoài như  nhưng  cũng  thể giúp   giải quyết chuyện học tiếng Anh!"
" đến khu nhà của chúng  hỏi một tiếng, tìm cho cô út và em gái   một bộ sách giáo khoa tiếng Anh! Đây chẳng  là chuyện nhỏ  thể giải quyết dễ dàng ?"
TBC
Nghiêm Vệ Đông đưa lá thư trong tay trả  cho Lục Tranh.
"Lục Tranh, chuyện   cứ giao cho  xử lý ,  đảm bảo sẽ mua hết tất cả sách giáo khoa tiếng Anh hiện  trong nước gửi cho Hạ Tuấn Phong, để cô út và em gái của chiến hữu  học giỏi tiếng Anh!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-206.html.]
Nói xong, Nghiêm Vệ Đông  vội vàng rời khỏi phòng nghỉ, chỉ  điều  khi  khỏi cửa,   đầu  dặn dò Lục Tranh một câu.
"Cậu nhớ lúc trả lời thư thì bảo thằng nhóc Hạ Tuấn Phong  gửi kẹo  quà cảm ơn chúng , lạ thật đấy,  cố ý mua  ít kẹo trái cây nhưng mùi vị   ngon bằng kẹo mà cô út của Hạ Tuấn Phong mua.  là khi đó  nên hỏi cô gái ở huyện Đông Vinh , xem cô  mua kẹo ở  mới ..."
Nghe những lời lẩm bẩm của bạn , trong đầu Lục Tranh hiện lên hình ảnh cô gái gọi  là bạn   1.
Lúc    nhớ tới suy đoán ban đầu của , cô gái mà họ gặp ở huyện Đông Vinh cũng là  nhà quân nhân,   thể chính là cô út mà Hạ Tuấn Phong  nhắc đến.
Dù  hai  đều họ Hạ, hơn nữa tuổi tác cũng tương đương .
Chỉ là... Hạ Tuấn Phong  từng  đến chuyện    ly hôn, hơn nữa còn là   thứ ba phá hoại cuộc hôn nhân quân nhân.
Cho nên điều  cũng khiến cho vị chiến hữu vốn  nhạy bén  của   d.a.o động, dù  Hạ Tuấn Phong  khi  thương chính là  lính ưu tú nhất,  tương lai nhất trong quân đội của họ.
Bình thường   đều gửi phần lớn tiền trợ cấp cho vợ, trong suy nghĩ của , một  đàn ông ưu tú,  tương lai,  còn đối xử  với vợ như Hạ Tuấn Phong thì  phụ nữ nào cho dù  mù cũng sẽ    chuyện ngoại tình như .
Nếu như   hai viên kẹo trái cây giống  như đúc , Lục Tranh cũng sẽ  những yếu tố chủ quan   cho d.a.o động.
Dù   cũng  cho rằng  lính  như Hạ Tuấn Phong  gặp  chuyện như .
Nghĩ như , Lục Tranh mở ngăn kéo bàn  việc , lấy từ bên trong  một cái hộp sắt.
Trong cái hộp sắt    nhiều giấy gói kẹo  xếp ngay ngắn, bên trong giấy gói kẹo  một tờ giấy, mà chữ   tờ giấy  tuy  qua giống như là mới học ,    ngay ngắn cho lắm nhưng    nắn nót.
Nét chữ ngây ngô như  cũng giống như cô gái ,  đáng yêu.