Nghe Hạ Ngọc  , Ngụy Minh Vọng mới chuyển ánh mắt sang Tiểu Hải Tảo.
Thực  khi nhà họ Hạ bước , ông   chú ý đến cô gái xinh  , nhưng với tư cách là một nhà giáo, điều ông  quan tâm nhất vẫn là học sinh của , vì  ông  nhanh chóng tập trung sự chú ý  Hạ Ngọc, học sinh luôn  trong top ba của trường.
"Đây là cô út của em ? Chuyện học của em   vấn đề gì ?"
Đối mặt với câu hỏi của hiệu trưởng, Hạ Ngọc  vòng vo mà trực tiếp  rõ yêu cầu của  với Ngụy Minh Vọng.
"Thưa thầy Ngụy, cô út em   học lớp 12 trường  ạ."
"Vậy thì cứ  thủ tục nhập học là  mà?"
Nhìn Tiểu Hải Tảo  vẻ ngoài trạc tuổi Hạ Ngọc, hiệu trưởng mỉm , nghĩ rằng đây chỉ là một trường hợp chuyển trường bình thường.
Tuy nhiên, điều ông   ngờ tới là những lời tiếp theo của Hạ Ngọc khiến ông  vô cùng ngạc nhiên.
" thưa thầy, cô út em   học bạ,  thể  thủ tục nhập học lớp 12  ạ."
"Hả? Sao    học bạ? Bị mất  ?"
Hiệu trưởng ngạc nhiên  gia đình Tiểu Hải Tảo, bắt đầu cảm thấy  gì đó  đúng.
Quả nhiên, ngay khi ông  hỏi, Vương Quế Hoa  bắt đầu câu chuyện của .
"Thầy Ngụy, con gái    học bạ vì nó  từng  học ngày nào. Haiz, con bé nhà   khổ quá! Từ nhỏ   kẻ  cố tình đ.á.n.h tráo, đưa nó đến nông trại cùng chịu khổ. Vậy mà gia đình  là trí thức đó   dạy con bé bất cứ điều gì, một ngày  học cũng  ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-211.html.]
Vương Quế Hoa    kể lể về 16 năm sống trong khổ cực của con gái ,  đến đây bà thực sự ,   diễn nữa mà là vì xót xa cho con gái.
Sự chân thành của bà  lay động hiệu trưởng. Bản  ông  cũng là nạn nhân của thời kỳ đó, ông  từng  điều  cải tạo ở nông thôn gần huyện Bái.
May mắn là  dân trong thôn đối xử với ông   , vì   khi  minh oan, ông   chọn ở  huyện Bái  hiệu trưởng.
Khi   Tiểu Hải Tảo còn nhỏ tuổi mà   chịu đựng 16 năm cơ cực, hơn nữa phần cơ cực  vốn   của cô,  thêm việc gia đình  vì   con  chịu khổ mà cố tình đ.á.n.h tráo con của  khác,    đối xử  với đứa trẻ, thậm chí khi cha  đều là phần tử trí thức mà  ai dạy cho cô một chút kiến thức nào, điều  khiến  trí thức ngay thẳng như hiệu trưởng vô cùng phẫn nộ.
"Gia đình đó thật quá đáng!"
Nghe Vương Quế Hoa kể xong, hiệu trưởng tức giận đến mức cau mày, khi  Tiểu Hải Tảo, ánh mắt ông  tràn đầy sự thương cảm.
" , gia đình tàn nhẫn đó   lỡ 16 năm cuộc đời con gái ! Nếu   vì họ, con bé    học !" Vương Quế Hoa  lau nước mắt  nghẹn ngào .
Mặc dù cảm thông với  cảnh của Tiểu Hải Tảo, nhưng với tư cách là hiệu trưởng, ông  vẫn   việc theo quy định.
"Tuy   thông cảm với  cảnh của em Hạ An Nhiễm, nhưng... vì em   từng  học ngày nào nên  thể  thẳng lớp 12."
TBC
"Hơn nữa cho dù    lớp 12, em  cũng  thể theo kịp bài giảng của giáo viên và tiến độ của các bạn.  đề nghị gia đình nên cho em  học tiểu học ."
Đã lường   điều  nên Hạ Ngọc vội vàng giải thích  Tiểu Hải Tảo.
"Thưa thầy, cô út em là một thiên tài! Cô   trí nhớ siêu phàm và khả năng lĩnh hội  nhanh. Em chỉ mất  đầy một tháng  dạy cô  hết chương trình cấp một, cấp hai và cấp ba  ạ!"
Nghe Hạ Ngọc  , hiệu trưởng tỏ vẻ ngạc nhiên. Những gì Hạ Ngọc  quá khoa trương, nào là trí nhớ siêu phàm, nào là học hết chương trình ba cấp trong một tháng, Ngụy Minh Vọng cho rằng Hạ Ngọc đang  quá, nhưng ngay  đó, suy nghĩ của ông    đổi!